NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 111.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:40:16
Lượt xem: 144

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 111: Bước thảo mai thứ 111

 

Tên khốn hoàng đế chắc là hết năng lượng, thể duy trì hình dạng nữa nên biến mất.

 

Sau cuộc chuyện, cô xác định một điều: sự tồn tại của ngoài việc khiến ghê tởm thì chẳng mối đe dọa nào sất.

 

Có lẽ chính vì lý do đây hiện mặt Tô Trầm Ngư.

 

Tô Trầm Ngư "mời", cộng thêm lẽ cảnh Tô Trầm Ngư và Phó Thanh Hứa quấn quýt kích thích quá độ nên mới sảng khoái lộ diện.

 

Trước Tô Trầm Ngư thực sự hiểu nguyên nhân thể hiện sự chiếm hữu biến thái với cô. Hắn đối xử với các phi tần khác như , nếu là khác thì lẽ cảm động tưởng yêu thật.

 

Tiếc là tư duy của Tô Trầm Ngư giống thường.

 

Cô chỉ thấy kinh hoàng.

 

Có một thời gian, cô thực sự sợ hãi tên hoàng đế chó má . Hắn thể ôm cô nỉ non dịu dàng âu yếm, sai quật c.h.ế.t cung nữ thái giám ngay mặt cô.

 

Hắn ép cô xem.

 

Từ lúc đó cô thực chất là một kẻ biến thái, sự biến thái giấu kín trong lòng nhằm cô và nhằm công tử.

 

Hắn tưởng cô là thương của công tử nên cố ý cướp cô , nhét cung.

 

Phát hiện cô tiềm năng cực lớn là khi tính mạng đe dọa, bắt học gì cô cũng sẽ nhanh chóng thành tài, đương nhiên lợi dụng triệt để.

 

Cô sống , công tử sẽ chịu giày vò theo. Vì thế, tâm lý biến thái của tên hoàng đế chó má sẽ thỏa mãn.

 

Đây là lý do tay với cô.

 

Loa báo cho Tô Trầm Ngư một tin : [Nương nương, giờ em cũng thể thấy tên hoàng đế khốn kiếp .]

 

Cuối cùng thì nó cũng ích chút.

 

Nhờ Loa, Tô Trầm Ngư thấy Hoàng đế. Hắn vẫn đang ở chỗ biến mất, chỉ là hình trở nên trong suốt hơn, sắc mặt lộ vẻ đau đớn, ngón tay ấn chặt huyệt Thái Dương, run rẩy dữ dội.

 

Liếc qua một cái, cô thờ ơ dời tầm mắt . Từ góc độ của tên khốn thì hiện tại cô thể thấy .

 

Tô Trầm Ngư hỏi Loa trong đầu: [Có cách nào để thấy ?]

 

Không thấy thì khó gây tổn thương cho .

 

Loa nơm nớp lo sợ đề nghị: [Hay là dùng nguyền rủa?]

 

Tô Trầm Ngư cho rằng đây là một ý tưởng tồi, cô chuyển thử ngay.

 

Vài phút , cô nhíu mày dừng . Sau khi thử nghiệm, cô phát hiện dù sửa đổi nội dung nguyền rủa thế nào cũng đều thành công. Nghĩa là nguyền rủa của cô tác dụng với tên hoàng đế chó má .

 

Loa hết cách, cho cùng nó chỉ là một tiện ích nhỏ của hệ thống.

 

Tô Trầm Ngư nghĩ ngợi: [Trạng thái của giống như ma nhỉ? Gặp ma nên mời thầy pháp ?]

 

Loa gật đầu lia lịa: [ đúng đúng.]

 

Tô Trầm Ngư: [Thế giới tiểu thuyết chắc mấy thứ như yêu quái tinh linh ha?]

 

Loa lí nhí: [... Dạ .]

 

Tô Trầm Ngư: [Vậy mời thầy pháp tác dụng ?]

 

Loa sức cổ vũ: [Em tin nương nương! Chỉ cần nương nương mời thầy pháp chính tông thì chắc chắn tác dụng!]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/111-1.html.]

“...” Tô Trầm Ngư trông mong gì ở nó, cầm điện thoại gọi cho Cảnh Điền.

 

Vài giây , điện thoại kết nối, giọng đầy thống khổ của Cảnh Điền vang lên: “Bà cô tổ của ơi, em mấy giờ mới ngủ ? Năm rưỡi sáng! Năm rưỡi sáng đó!”

 

Tô Trầm Ngư an ủi lấy lệ chẳng hề chân thành: “Em tăng lương cho ... Anh giúp em tìm một thầy pháp trừ tà .”

 

Qua khoé mắt, cô liếc thấy tên hoàng đế chó má đang run rẩy bỗng bình tĩnh , hiển nhiên là lời cô , đánh mắt về phía .

 

Khóe miệng Tô Trầm Ngư khẽ cong lên chút xíu, gần như thể nhận .

 

Thiếu ngủ khiến đầu óc Cảnh Điền đình công, hỏi theo bản năng: “Thầy pháp trừ tà á? Là cái gì cơ?”

 

“Em gặp ma.” Cô đáp.

 

Cảnh Điền: “...”

 

Cảnh Điền: “............”

 

“Không đùa với .” Không cần đoán cũng Cảnh Điền định gì, Tô Trầm Ngư lạnh lùng . “Tìm ai đáng tin cậy chút.”

 

Cúp điện thoại, Tô Trầm Ngư như vô tình liếc mắt quét xung quanh, hình Hoàng đế càng trong suốt hơn, đến mức ngay cả khuôn mặt cũng rõ ràng nữa. Tuy nhiên hướng mặt là vẫn Tô Trầm Ngư nãy giờ.

 

Tô Trầm Ngư g.i.ế.c bằng cách tìm thầy pháp xử , cái trong dự đoán của Hoàng đế.

 

Suy cho cùng, hiện tại nếu bắt buộc phân loại thì chính là cô hồn dã quỷ.

 

Thời gian qua nghĩ vô cách nhưng thể để Tô Trầm Ngư thấy , cũng tài nào rời khỏi cô để tìm xác khác. như Tô Trầm Ngư , chỉ thể sử dụng một lượng năng lượng cực kỳ nhỏ, mỗi chỉ thể di chuyển vài món đồ nhỏ là hết phép.

 

Tô Trầm Ngư...

 

Tên khốn lặng lẽ thốt ba tiếng hình trong suốt của chợt biến mất để một đốm lửa trắng nhỏ giữa trung.

 

Đây là trạng thái của khi dùng hết năng lượng. Từ khi linh hồn hợp thể và thức tỉnh quanh Tô Trầm Ngư, phần lớn thời gian đều tồn tại ở trạng thái . Trong trạng thái , ý thức.

 

Trên thực tế, khả năng di chuyển đồ vật là cơ sở để biến từ trạng thái ngọn lửa thành hình , nếu hôm nào dùng hết năng lượng thì sẽ thể duy trì hình .

 

Không dùng hết thì vẫn thể duy trì trạng thái linh hồn theo Tô Trầm Ngư.

 

Đốm lửa lặng lẽ bay đến cạnh Tô Trầm Ngư.

 

Tô Trầm Ngư chằm chằm đốm lửa: [Loa?]

 

Loa khẳng định: [Nó chính là Hoàng đế.]

 

Loa: [Chắc là năng lượng của đủ nên mới biến thành như .]

 

Tô Trầm Ngư khẽ thở phào, suýt nữa cô tưởng tên hoàng đế chó má hẹo .

 

Cô vung tay, bàn tay xuyên qua ngọn lửa. Cô thất vọng "chậc" một tiếng, ước gì thể dập một phát tắt luôn lửa thật thì mấy.

 

Không trông chờ hết Cảnh Điền, cô mở WeChat tìm avatar của Bạc Lương Hòa nhấn .

 

Mấy sếp lớn như Bạc mỹ nhân khi quen thầy pháp xịn.

 

Tô Trầm Ngư: [Sếp, sếp dậy ?]

 

Không hy vọng đối phương trả lời ngay, cô thoát khỏi khung chat và tiếp tục tìm kiếm ứng cử viên thích hợp khác. Thấy ba chữ Mẫn Chó Điên, ngón tay cô khựng .

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Suýt quên mất tên chó điên .

 

Anh lắm bạn lắm bè, mang đến tin tức .

 

Loading...