NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 111.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:40:43
Lượt xem: 156

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khung chat đủ kiểu câu uy h.i.ế.p của Mẫn Tích Chu. Ban đầu ngày nào cũng nhắn, Tô Trầm Ngư nể mặt mang cho một khoản thu nhập kếch xù nên cũng thiện vui vẻ đáp mấy ngày, đến khi đoàn phim thì bơ hẳn luôn.

 

Sau chắc Mẫn Chó Điên tìm thú vui khác, phiền Tô Trầm Ngư nữa.

 

Tô Trầm Ngư chậm rì rì gõ màn hình: [Cậu Mẫn, rảnh ? trò chơi siêu kích thích, chơi cùng ?]

 

Thông báo tin nhắn mới nhảy lên, Bạc Lương Hòa trả lời: [?]

 

Tô Trầm Ngư lập tức chuyển chiến trường sang khung chat với Bạc Lương Hòa: [Sếp ơi cứu mạng, dạo em bóng đè liên tục, sợ quá / lớn//.]

 

Bạc Lương Hòa: […]

 

Bạc Lương Hòa: [Nên?]

 

Tô Trầm Ngư: [Sếp quen thầy pháp nào đáng tin cậy đến giúp em trừ tà ? /vô cùng đáng thương/]

 

Vài giây , cô nhận chuyển tiếp cho một danh .

 

Nhấn , ảnh đại diện là một tượng Phật trang nghiêm.

 

Tên tài khoản: Thầy pháp Huyền Trần

 

Mô tả: Chuyên gieo quẻ, xem huyệt, phong thủy, bùa chú, trừ tà, liên hệ công việc 133*****

 

"..."

 

Nghiêm túc đấy ?

 

Này cái thấy chuyên nghiệp, ngay là kẻ lừa đảo nha!

 

Tô Trầm Ngư sa sầm mặt trả lời Bạc Lương Hòa: [???]

 

Bạc Lương Hòa phản hồi nữa.

 

Cô cứ cảm thấy Bạc Lương Hòa lệ cho xong.

 

Tô Trầm Ngư đen mặt chằm chằm ảnh đại diện của thầy pháp Huyền Trần. Dù gửi lời mời kết bạn cũng mất miếng thịt nào, cô quyết định thử xem.

 

Quay sang khung chat với Mẫn Chó Điên, thế mà trả lời Tô Trầm Ngư thật. Một cái meme khẩy. Khi Tô Trầm Ngư trả lời thì dấu chấm than đỏ choé hiện .

 

Mẫn Chó Điên block cô .

 

"..."

 

Tô Trầm Ngư lướt danh bạ, cô lưu của Mẫn Chó Điên. Sau tiếng chuông chờ, giọng nữ lả lơi vang lên ở đầu dây bên : "Ai đấy? Phiền quá , sáng sớm gọi gì mà gọi."

 

Cúp máy cái rụp.

 

Thôi .

 

Tô Trầm Ngư quyết định đợi thầy pháp Huyền Trần chấp nhận kết bạn tâm sự với đối phương xem tình hình thế nào.

 

Cô vươn vai, ngọn lửa với ánh mắt lạnh lùng. Hoàng đế cao ngạo giờ biến thành cô hồn dã quỷ, chính chuyện là một loại trừng phạt đối với ha?

 

Vậy nên, cứ thong thả tìm thầy pháp trừ tà thôi, vội.

 

Giờ chắc Phó Thanh Hứa về đến nhà, Tô Trầm Ngư vui vẻ gọi cho định chia sẻ tin .

 

Lúc bảo Phó Thanh Hứa rời là vì cô rõ tình huống . Giờ rõ tên hoàng đế chó má chẳng gì, đương nhiên cũng còn băn khoăn nữa.

 

Điện thoại đổ chuông bắt máy.

 

“Tiền bối Phó, về đến nhà ?”

 

Nghe giọng vui vẻ của cô, Phó Thanh Hứa mím môi, giọng khô khốc: “ đang ở cổng khu nhà em.”

 

Nụ mặt Tô Trầm Ngư cứng . Chẳng nguyền rủa bắt về nhà ? Anh thế mà thể chống !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/111-2.html.]

Im lặng vài giây, cô : “Em bảo về nhà còn gì?”

 

Phó Thanh Hứa gì, nhưng cô dường như thấy tiếng cố kìm nén tiếng thở.

 

Tô Trầm Ngư bật : “Được , , đừng chờ ở ngoài đó.”

 

“Ừ.”

 

Vài phút , Phó Thanh Hứa lái xe đến nhà. Vừa xuống xe, mắt va Tô Trầm Ngư đang chờ gốc cây.

 

Tô Trầm Ngư tươi rói, Phó Thanh Hứa tiến gần.

 

Anh nhíu mày. Tô Trầm Ngư chỉ mặc mỗi váy ngủ, khoe trọn đôi chân trần trắng nõn.

 

“Lạnh quá lạnh quá.” Tô Trầm Ngư rúc lòng . Nháy mắt Phó Thanh Hứa chẳng nghĩ gì, chỉ bế thốc cô lên theo bản năng, nhanh chóng nhà.

 

Anh thấy ngọn lửa trắng lơ lửng trung cách Tô Trầm Ngư 15cm. Khi Phó Thanh Hứa bế Tô Trầm Ngư lên, ngọn lửa bùng lên dữ dội.

 

“Biết lạnh còn ngoài.” Vào đến nhà, Phó Thanh Hứa định buông cô xuống, Tô Trầm Ngư bám chặt những ngón tay trắng nõn lên vai .

 

“Em chờ mà.” Giọng cô nũng nịu.

 

Phó Thanh Hứa ôm chặt cô, còn ý định buông nữa. Anh cúi đầu, hai mặt đối mặt.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

“Tiểu Ngư.”

 

Một lát , Phó Thanh Hứa mới lên tiếng.

 

Ánh mắt như thấu tận sâu trong tâm hồn cô: “ lâu nay em quen tự giải quyết vấn đề, em giống những cô gái khác, em thông minh, thấu đáo, dù ở trong bất kỳ cảnh nào em cũng thể kiên cường sống sót.”

 

từng… chỉ thiếu một chút, chỉ một chút nữa thôi là thể thành công đón em khỏi cung.”

 

thất hứa.”

 

Tô Trầm Ngư đang đến chuyện gì, cô vô tư phá lên: "Chuyện đó thì liên quan gì đến ? Anh thương nặng hôn mê suốt ba ngày hai đêm mà. Hắn hạ chỉ phong em Hoàng hậu , còn cách nào nữa chứ. Với cả, thương là do sai gây , mục đích chính là cho đón em cung... Tính nếu em thì chẳng thương đúng ?"

 

Ngón tay Phó Thanh Hứa quấn quanh eo cô siết chặt.

 

"Thôi, chuyện cũ để nó qua ." Cô tỏ vẻ vui. “Cứ mãi là em giận đấy nhé."

 

Phó Thanh Hứa cụp mắt.

 

Sao thể quên ...

 

Anh với Tô Trầm Ngư rằng cô cần dựa nhưng thể tin tưởng . Cả hai thể cùng giải quyết vấn đề chứ chỉ một cô gánh vác.

 

"Lúc hỏi em ở đây còn gì." Tô Trầm Ngư ghé sát , phớt nhẹ một nụ hôn lên má như chuồn chuồn lướt nước nhanh chóng rụt . “Câu trả lời là đúng nha."

 

Câu trả lời trong dự đoán từ , Phó Thanh Hứa bình tĩnh chờ đợi Tô Trầm Ngư tiếp.

 

Tô Trầm Ngư nhanh chóng kể tình hình. Nghe xong, Phó Thanh Hứa hướng ánh mắt về phía bên Tô Trầm Ngư. Theo lời cô thì nơi đó đốm lửa lơ lửng Hoàng đế hóa thành.

 

"Anh sợ em lừa ?" Tô Trầm Ngư trêu chọc.

 

Phó Thanh Hứa: "Ừ."

 

Tô Trầm Ngư: "?"

 

Ừ là ý gì đây?

 

"Em sẽ lừa ." Như thể thấu tiếng lòng cô, Phó Thanh Hứa bổ sung thêm một câu.

 

Tô Trầm Ngư liếc xéo một cái, lười biếng dựa hẳn , ý định đặt chân xuống đất. Cơ thể mềm mại như dòng nước thấm từng tấc da thịt Phó Thanh Hứa khiến cảm nhận rõ ràng cô đang ở trong lòng .

 

"Đánh với hạ độc thì em lành nghề chứ đuổi ma thì đúng là đầu, chẳng bắt đầu từ cả." Anh thấy giọng nũng nịu của cô. “Tiền bối Phó, em lỡ khoác lác mặt là sẽ g.i.ế.c thêm nữa , nếu thì quê c.h.ế.t mất."

 

Nhìn đôi mắt rõ ấm ức của cô, Phó Thanh Hứa gục đầu thì thầm bên vành tai trắng nõn. Mỗi một chữ đều mang theo sức nặng của lời thề.

 

"Vậy xin cho trở thành kiếm của em, tùy em sử dụng."

Loading...