NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 112

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:41:08
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 112: Bước thảo mai thứ 112

 

Để tròn trách nhiệm của một đại diện, dù mấy tin chuyện sáng sớm Tô Trầm Ngư gọi điện kể lể gặp ma, Cảnh Điền vẫn chịu thương chịu khó liên hệ giúp cô.

 

Người trong giới giải trí đa đều tín tâm linh.

 

Ví dụ như mỗi khi đoàn phim bắt đầu đều lễ khai máy cúng bái, cốt là để yên lòng.

 

Tết nhất đến nơi , tìm một thầy pháp đến vái mấy cái cũng .

 

Rất nhanh, Cảnh Điền liên hệ một vị thầy pháp họ Lưu. Nghe ít nghệ sĩ từng tìm đến ông để xem tướng, đổi tên và sửa vận, trong giờ kém nhất cũng phất lên hạng hai hạng ba.

 

Tô Trầm Ngư Cảnh Điền quảng cáo ghê gớm bèn bảo mời luôn thầy Lưu đến gặp mặt trực tiếp.

 

Ngoài thầy Lưu còn thầy Huyền Trần do Bạc Lương Hòa giới thiệu. Sau khi kết bạn, cô trò chuyện với thầy Huyền Trần một hồi. Về phương diện huyền học, ông lý, vẻ là thực lực thật.

 

Biết là cao thủ ẩn dật.

 

Còn một vị họ Chung nữa do Phó Thanh Hứa giới thiệu.

 

Phó Thanh Hứa từ nhỏ lập dị, ông bà Phó lo lắng lắm nên thường xuyên đưa chùa.

 

Thầy Chung chính là một sư thầy ở ngôi chùa đó, là hoà thượng.

 

Tô Trầm Ngư đặt phòng riêng mời cả ba thầy đến một lượt.

 

Cô và Phó Thanh Hứa phòng . Ba vị thầy pháp vẫn đến. Tô Trầm Ngư đến bên cửa sổ. Bên ngoài cửa sổ là hồ nước, mặt hồ đóng một lớp băng mỏng tang phản chiếu ánh mặt trời thành những vệt sóng nước lấp lánh vàng ruộm.

 

Địa hình thế thì cánh săn ảnh khó mà bén mảng tới .

 

Tên hoàng đế chó má chắc hồi phục chút năng lượng. Nửa tiếng , chuyển từ trạng thái đốm lửa sang hình . Chút năng lượng chỉ đủ để duy trì hình , dám lộ diện.

 

Hắn rằng dù ló mặt Tô Trầm Ngư vẫn thấy , vì kiêng nể gì mà Tô Trầm Ngư chằm chằm, thỉnh thoảng liếc xéo Phó Thanh Hứa. Sát ý âm u trong ánh mắt dày đặc đến mức gần như hóa thành thực thể.

 

Sau đó, Tô Trầm Ngư phát hiện một chuyện... Tên khốn thể đến gần Phó Thanh Hứa, đúng hơn là dám đến gần Phó Thanh Hứa.

 

Khi cô áp sát Phó Thanh Hứa, chẳng những ý định ngăn cản mà còn lùi .

 

Tô Trầm Ngư lặng lẽ thử vài , cuối cùng đến kết luận .

 

Hắn đơn thuần dám đến gần Phó Thanh Hứa dám đến gần nam giới?

 

Nghe quỷ sợ dương khí ha?

 

Nam giới nhiều dương khí hơn nhỉ?

 

Kết quả là Tô Trầm Ngư gần như dính chặt với Phó Thanh Hứa. Cô càng mật với thì trong mắt tên hoàng đế chó má càng toả vẻ g.i.ế.c , nhưng cố tình chẳng .

 

Hắn khó chịu là Tô Trầm Ngư vui .

 

Khi ba thầy pháp đến, Tô Trầm Ngư chào hỏi họ âm thầm quan sát Hoàng đế. Hắn hề né tránh ba .

 

Nghĩa là tên khốn chỉ dám đến gần Phó Thanh Hứa.

 

Thú vị ghê.

 

Hắn rõ Tô Trầm Ngư mời ba thầy pháp đến để đối phó nhưng chẳng hề bận tâm. Trong lúc Tô Trầm Ngư chào hỏi, cách Phó Thanh Hứa ít nhất ba mét, lạnh lùng , trông chẳng khác nào ma thật.

 

Phó Thanh Hứa dường như cảm nhận gì đó, khẽ nghiêng mắt liếc về phía Hoàng đế.

 

"Mời ba vị ." Sau khi chào hỏi cơ bản xong, Tô Trầm Ngư động tác mời.

 

Thầy Huyền Trần bốn mươi tuổi, hói đầu và phát phì. Ông mặc bộ vest chỉnh tề, trông khôn khéo, dáng thầy pháp.

 

Thầy Lưu lớn tuổi hơn chút, gầy gò, khoác chiếc áo ngoài sờn cũ n.g.ự.c thêu hình bát quái, chân giày vải, trông vẻ dáng hơn.

 

Còn thầy Chung trẻ nhất, ước chừng ba mươi hoặc thể trẻ hơn. Anh mặc áo cà sa màu vàng, cổ và tay đeo tràng hạt.

 

Tô Trầm Ngư ấn tượng sâu nhất với bởi vì khi phòng, thầy Chung còn cầm điện thoại di động tay đó mở miệng với Tô Trầm Ngư một câu "A di đà phật" bằng thái độ vô cùng hời hợt.

 

… Ấn tượng sâu mới lạ.

 

"Không ba thầy phòng phát hiện gì đặc biệt ạ?" Tô Trầm Ngư thẳng vấn đề.

 

Tên hoàng đế chó má ỷ việc thấy , lúc còn chằm chằm Phó Thanh Hứa nữa mà một vòng quanh ba thầy pháp, khinh thường mặt.

 

Vẻ mặt như thể chắc chắn thầy pháp .

 

Tô Trầm Ngư khẽ nhíu mày, khi Hoàng đế nhạy bén sang, cô dời ánh mắt .

 

Thầy Huyền Trần và thầy Lưu vô thức liếc , thầy Chung thì tò mò quan sát xung quanh như thấy Tô Trầm Ngư gì.

 

Một lát , thầy Lưu lớn tuổi nhất dè dặt mở miệng: "Kẻ hèn tinh thông đoán mệnh, đoán chữ chứ giỏi phong thủy, bởi phát hiện gì."

 

+1 thẳng thắn.

 

Tô Trầm Ngư thầy Huyền Trần, ông xoa xoa cái bụng tròn ủm, nom hệt như một gã gian thương thứ thiệt. Huyền Trần hỏi : "Thế nào là 'phát hiện đặc biệt'? Cô Tô, cô bỏ tiền mời chúng đến thì ít nhất cũng rõ tình huống của chứ. Cô gì, chúng mới bốc thuốc đúng bệnh ."

 

" gì á?" Tô Trầm Ngư chớp chớp mắt. “ ngay từ đầu mà, gặp ma, cần các vị đuổi nó giúp."

 

Thầy Lưu mân mê hình bát quái ngực, thầm nghĩ: Thời buổi thanh niên tiền tiêu nhỉ. Bị ma ám ư? Hồng hào khỏe mạnh thế mà bảo ma ám?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/112.html.]

Ông và thầy Huyền Trần đến đây vì cái giá Tô Trầm Ngư đưa hấp dẫn quá. Chứ bình thường những "thầy pháp" như bọn họ ghét nhất là mời chung cùng một vụ.

 

"Cho nên mới hỏi ba thầy phòng phát hiện gì đặc biệt ." Tô Trầm Ngư nghiêm túc . “Bị ma ám chuyện nhỏ, hy vọng các thầy giúp tiêu diệt con ma đó để nó đừng xuất hiện mặt ghê tởm nữa."

 

"Rốt cuộc thì, ai mà thích ma ám , đúng ạ?"

 

Hai thầy: "..."

 

Bị ma ám mà tâm lý vẫn vững vàng thế , đáng khen!

 

Hai thầy hiểu lầm cái "phát hiện đặc biệt" mà Tô Trầm Ngư hỏi thành quan sát xem cô gì bất thường . Họ nghĩ bụng: Cô ma ám ? Cô . Nói cách khác, cô thử trình độ của .

 

Đây chính là bài kiểm tra trình độ chuyên môn, thể thua kém . Thế là hai thầy bắt đầu giải thích một tràng dài dòng khó hiểu từ tướng mạo, ngũ quan, thần thái cho đến cả giờ sinh tháng đẻ của Tô Trầm Ngư (Tô Trầm Ngư tùy tiện bịa bừa).

 

Trong lúc họ chuyện, tên Hoàng đế chó má ngay cạnh nhàn nhã phe phẩy quạt.

 

lúc , thầy Chung im lặng xem xét khắp nơi nãy giờ đột nhiên lên tiếng: "Cô gặp ma khi nào? Quá trình ? Lúc đó xảy chuyện gì? Cô kể tỉ mỉ xem."

 

Thấy thầy Chung đột nhiên chen ngang, thầy Huyền Trần và thầy Lưu vui. lớn tuổi hơn nên dù vui họ cũng gì.

 

Tô Trầm Ngư vẻ hồi tưởng: "Đó là một con ma nam, nổi. Sáng hôm qua gặp nó, nó đột nhiên xuất hiện mặt đột nhiên biến mất! Tuyệt đối ảo giác, hơn nữa thể cảm giác nó vẫn luôn lởn vởn theo ."

 

Xấu nổi?

 

Hoàng đế âm u Tô Trầm Ngư, tay vuốt dọc theo má. Là Hoàng đế của Thiên Khải Quốc, một ngoại hình tuấn tú . Đám phi tần mỹ nữ trong hậu cung ai thấy rung động.

 

Chỉ Tô Trầm Ngư, dáng vẻ quyến luyến, e lệ, ái mộ, sùng bái… của cô mặt , bộ đều là diễn!

 

Thầy Chung bỏ cái điện thoại di động lạc quẻ với bộ cà sa đang mặc túi áo, tay mân mê tràng hạt, hỏi: "Cô hỏi phát hiện gì đặc biệt trong phòng ý là con quỷ cũng đang ở đây , cô xem chúng thấy nó , đúng chứ?"

 

Thầy Chung nom vẻ đáng tin lắm nhưng giọng mang một âm điệu kỳ lạ khiến vô thức lắng và xuôi theo.

 

Thế nên hai thầy pháp xong lập tức sinh di chứng khi xem phim kinh dị – cứ cảm thấy trong phòng còn một "" vô hình.

 

Tô Trầm Ngư gật đầu, với vẻ mong chờ: "Thầy thấy ?"

 

Thầy Chung trả lời cô mà sang hai đồng nghiệp, lười biếng : "Mời hai vị về cho, chuyện của cô gái hai vị nổi ."

 

Ái chà, đủ kiêu ngạo nha.

 

Tô Trầm Ngư kéo tay áo Phó Thanh Hứa, trưng vẻ mặt hóng drama lo lắng hỏi: "Đánh thì bây giờ?"

 

Phó Thanh Hứa lắc đầu, ý bảo đánh .

 

Thầy Huyền Trần và thầy Lưu tức điên vì câu của thầy Chung. Cả ba đều Tô Trầm Ngư mời đến, lúc nãy thầy Chung còn im thin thít, giờ đột nhiên lên tiếng tranh công, còn bảo bọn họ nổi vụ , khác gì chỉ thẳng mặt chê bọn họ vô dụng !

 

"Nhóc hòa thượng, ăn cho cẩn thận!" Mắt thầy Huyền Trần nheo , lộ rõ vẻ toan tính, toát chút vẻ dân chị giang hồ. Bộ vest chỉnh tề lẽ hạn chế hành động của ông , thì chắc xắn tay áo lên .

 

Thầy Lưu trầm giọng : "Thầy Chung, chúng đều là đồng nghiệp. Làm , dựa bản lĩnh của chứ dựa cái miệng của khác."

 

Thầy Chung ngáp một cái: "A di đà Phật, bần tăng lười mấy ông lải nhải."

 

Anh đột nhiên dậy đến chỗ hai , thò tay túi áo cà sa móc hai chiếc lá cây và lau qua mắt họ.

 

Thầy Huyền Trần và thầy Lưu giận tím mặt nhưng kịp gì thì giây tiếp theo họ thấy tên Hoàng đế chó má mặc áo gấm đen lơ lửng .

 

Thầy Huyền Trần: "Mẹ kiếp!"

 

Thầy pháp Lưu: "!!!"

 

Tô Trầm Ngư: "???"

 

Sắc mặt Phó Thanh Hứa hề đổi, khuôn mặt trong suốt của Hoàng đế khó coi thấy rõ bởi vì thầy Huyền Trần và thầy Lưu đang trừng trừng.

 

Hắn đột nhiên phắt sang sư thầy.

 

Thầy Chung vỗ vỗ vai thầy Huyền Trần và thầy Lưu: "Hai ông thể lượn ."

 

"..." Hai vị ngơ ngác rời khỏi phòng. Tô Trầm Ngư định cản nhưng nghĩ thôi. Chuyện ngoài dự kiến của cô, cứ giải quyết chuyện chính .

 

Tô Trầm Ngư: [Sao bảo thế giới tiểu thuyết chuyện ma quỷ thần linh? Sư thầy thế mà thật sự thể ?]

 

Loa thầm nghĩ nó cũng .

 

Loa: [Nương nương, nhất định là trời cao thương nương nương nên mới phái ngay một lợi hại đáng tin đến giúp nương nương tiêu diệt tên hoàng đế chó má !]

 

"Cô Tô, con ma quấn lấy cô nom cũng trai đấy chứ." Thầy Chung niệm một câu A di đà Phật và đánh giá Hoàng đế từ xuống . “Xét quần áo, chẳng lẽ là phu quân kiếp của cô?"

 

Tô Trầm Ngư: "..."

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Sư thầy giỏi, khổ nỗi miệng.

 

Cô rưng rưng nước mắt : "Thầy Chung, tên quỷ cứ quấn lấy mãi, sợ đến mức ăn ngon ngủ yên... Giờ, thể diệt trừ ?"

 

Thầy Chung mân mê tràng hạt. Lúc Hoàng đế chẳng buồn phe phẩy quạt nữa, sấn sổ bước nhanh đến mặt sư thầy, gần như phát điên:

 

"Hòa thượng, trẫm là Hoàng đế của Thiên Khải Quốc, chỉ cần ngươi giúp trẫm xác thì trẫm đảm bảo ngươi nhất định vinh hoa phú quý muôn đời!"

 

Hắn cuống lên , cuống lên .

 

"Phụt..."

 

Tô Trầm Ngư thật sự nhịn , phì .

Loading...