NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 113

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:41:46
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 113: Bước thảo mai thứ 113

 

Thầy Chung: "???"

 

Sư thầy đánh giá tên hoàng đế chó má từ xuống một nữa: "Thiên Khải Quốc? Chưa từng bao giờ."

 

"Với , nếu ngươi còn sống thì lẽ sẽ cân nhắc về vinh hoa phú quý muôn đời mà ngươi chút, cũng tồi ha. hình như ngươi ý thức phận hiện tại của thì ."

 

Nói , Tô Trầm Ngư với ánh mắt đầy thương tình: gặp một con ma điên vất vả ghê.

 

Tô Trầm Ngư đáp bằng ánh mắt: Thầy hiểu nỗi khổ của đúng ?

 

Lúc tên hoàng đế chó má phớt lờ Tô Trầm Ngư và Phó Thanh Hứa. Với , bây giờ thứ cần nhất chính là một xác.

 

Hắn dùng dạng hồn theo Tô Trầm Ngư, chịu đủ loại hạn chế, để Tô Trầm Ngư thấy thì cũng thôi còn trơ mắt mật với đàn ông khác.

 

Đồ của , cho phép bất kỳ ai chạm !

 

Cảm giác bất lực khiến như trở thời còn nhỏ.

 

Khi Tam hoàng tử là con thứ, do Hoàng Hậu sinh cho nên mang trong chí lớn nhưng cánh để bay. Hắn thể lên ngôi vị hoàng đế là nhờ Thư Hầu phò tá.

 

Sau khi Thái tử gặp chuyện, các hoàng tử bắt đầu tranh giành vị trí Đông Cung. Khi , Thái sư chọn .

 

Phụ của Thư Hầu chính là thái sư. Sau khi thái sư qua đời, Thư Hầu tiếp tục thành sứ mệnh của cha, lực giúp đỡ phò tá Tam hoàng tử cho đến tận khi đăng cơ.

 

Lúc mới lên ngôi, quan trong triều phục Hoàng đế mà chỉ Thư Hầu. Người họ trung thành là Hoàng đế mà là Thư Hầu.

 

Khi Tiên đế băng hà dặn dò đề phòng Thư Hầu, khi cần trừ khử ngay.

 

Ban đầu, hề ý định g.i.ế.c Thư Hầu.

 

Hắn thật sự kính nể và tôn trọng Thư Hầu, việc gì cũng bàn bạc với Thư Hầu. khi thực sự ngai vàng, dần dần, lòng đổi.

 

Triều thần dâng tấu chương, bất kể là việc lớn việc nhỏ đều sẽ nhắc đến Thư Hầu. Như thể Hoàng đế đây chỉ là một con rối đặt mắt thiên hạ còn Thư Hầu mới là nhân vật cốt lõi thao túng con rối .

 

Ha.

 

Thật châm biếm .

 

Cuối cùng cũng hiểu lời trăng trối của Tiên đế.

 

cũng g.i.ế.c Thư Hầu sẽ là một tổn thất lớn cho Thiên Khải Quốc.

 

Đã thế, khống chế Thư Hầu, dẫm Thư Hầu xuống bùn đất để khác thấy rõ mới là Đế vương của thiên hạ !

 

Tất cả thứ trong thiên hạ đều là của một , ai phép nhúng chàm.

 

Hắn gì, chỉ cần một mệnh lệnh là thể sở hữu.

 

Cho dù là thương của Thư Hầu cũng ngoại lệ.

 

Đây chính là đế vương.

 

...

 

"Trẫm ma! Trẫm còn sống!" Hoàng đế trợn mắt thầy Chung chằm chằm, gằn từng chữ.

 

Thiên Khải Quốc một ngôi chùa hoàng gia, mỗi khi đến các hòa thượng trong chùa đều cung cung kính kính. Kể cả trụ trì tung hô là phật pháp vô biên cũng dám ăn xấc xược với .

 

Vậy mà giờ đây một tên hòa thượng nhõi dám coi gì!

 

ngu. Từ lúc hôn mê tiến thế giới bằng linh hồn, cuối cùng cũng gặp một thể thấy . Kẻ tay mơ. Có lẽ gã hòa thượng mặt chính là thể giúp thoát khỏi tình cảnh khốn đốn hiện tại. Hắn cần thu phục tên về phục vụ cho .

 

, dù đối phương ăn bỗ bã thiếu cung kính, vẫn đối đãi lễ độ.

 

Thế là, Hoàng đế đổi giọng, vẻ điên cuồng mặt vội vàng biến mất đó là nét nho nhã thư sinh. Hắn chắp tay thể hiện với thầy Chung:

 

"Là do nóng vội, mong sư thầy thứ ."

 

"Những lời đều là sự thật, sư thầy uyên bác tinh thông phật pháp, khẩn cầu sư thầy giúp thể." Hắn thành khẩn , xong còn khom lưng cúi vái thật sâu.

 

Co dãn là một trong ưu điểm ít ỏi của tên hoàng đế chó má .

 

Tô Trầm Ngư lười biếng dựa Phó Thanh Hứa sức cố kéo dài mạng sống với vẻ mặt hóng hớt.

 

Hiếm khi thấy cảnh , đương nhiên thưởng thức cho thoả thích.

 

Cô thậm chí còn lấy điện thoại mở chức năng camera. Tiếc là khung hình chỉ thầy Chung, tên khốn .

 

Haizz.

 

Tô Trầm Ngư thở dài đầy tiếc nuối.

 

Dường như cô thở dài, Phó Thanh Hứa nhẹ nhàng ôm lấy vai cô.

 

Tô Trầm Ngư ngước mắt với .

 

Hoàng đế thẳng dậy, vô tình liếc thấy cảnh qua khoé mắt. Vốn phớt lờ hai giờ nổi điên, sắc mặt lập tức trở nên âm u.

 

"Ngươi ngươi chết, vẫn còn sống á?" Thầy Chung chậm rãi mân mê tràng hạt, hỏi.

 

Hoàng đế thu ngay vẻ âm u trong tích tắc, nghiêm mặt : " ."

 

Ngón tay tràng hạt của thầy Chung dừng , đôi mắt dường như bao phủ trong một tầng sương mù bí ẩn thoáng chốc. Thầy Chung : "Thì ngươi thuộc về nơi ... Ngươi còn sống là chỉ cơ thể vốn của ngươi vẫn còn sống, ?"

 

Ngón tay nắm quạt xếp của Hoàng đế siết chặt.

 

"Ngươi thể, ý ngươi là ?" Thầy Chung mân mê tràng hạt, tò mò hỏi. “Là trở về cơ thể ban đầu của đổi sang một cơ thể khác?"

 

Nghe , Hoàng đế về phía Tô Trầm Ngư đó khẽ mỉm , : "Ta cả hai."

 

Thầy Chung cũng : "Ồ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/113.html.]

 

"Ta thời đại giống Thiên Khải Quốc, mà việc đến nơi quả thật là ý trời bởi vì trong lòng cũng đang ở đây. Ta thể bỏ rơi nàng cho nên cần một thể ở thời đại . Đồng thời, Thiên Khải Quốc thể vua, con dân thiên hạ còn đang chờ , cũng thể bỏ mặc họ." Hắn giải thích.

 

Ai những lời thành khẩn chắc sẽ cảm thấy vị Hoàng đế tồi chút nào.

 

Tô Trầm Ngư lướt điện thoại, tìm một meme.

 

"Nhìn qua đây ~"

 

Hoàng đế đầu sang theo phản xạ, thấy màn hình điện thoại Tô Trầm Ngư đang chĩa về phía . Hắn mấy chữ meme, cũng hiểu rõ mồn một.

 

Meme: Sao ngươi lên trời luôn cho .

 

lúc đó, thầy Chung lên tiếng: "Lần đầu tiên gặp Hoàng đế ‘sống’, quả nhiên là Hoàng đế khác."

 

Thầy Chung cũng thấy meme điện thoại Tô Trầm Ngư, gật gù tán đồng: "Meme của cô Tô hợp tình hợp cảnh quá, hộ hết những gì mà bần tăng tiện ."

 

"Like nha.” Thầy Chung giơ ngón tay cái.

 

Ánh mắt Hoàng đế Tô Trầm Ngư chợt tối sầm như xoáy nước: "Nàng thấy ?"

 

Sư thầy lau lá qua mắt Tô Trầm Ngư.

 

Tô Trầm Ngư "Úi" một tiếng, quên giả vờ , cơ mà cũng chẳng . Cô nhún vai tỏ vẻ vô tội: "Ai ."

 

"..." Tên hoàng đế chó má trông như sắp tức đến hộc máu.

 

Hắn đột ngột đầu, đuôi mắt nặng nề cụp xuống, thông thường vẻ mặt nầy nghĩa là g.i.ế.c .

 

Đáng tiếc, hiện tại cái quyền đó.

 

Hắn cũng nhận thức rõ điều nên khôi phục bình tĩnh, ôn tồn hỏi: "Sư thầy thấy ?"

 

"Bần tăng chỉ chút kỹ xảo vặt vãnh, yêu cầu của ngươi, thực sự nổi.” Thầy Chung chắp tay ngực, với vẻ mặt thương cảm.

 

Rồi chuyển giọng: "Huống chi, bần tăng nhận lời Phó mời đến trừ tà, theo thứ tự thì vị ... ừm... Hoàng đế, dù ngươi mời giúp cũng đợi xong việc Phó giao mới đến lượt ngươi, đây là quy củ."

 

Sự bình tĩnh của Hoàng đế suýt giữ .

 

Tô Trầm Ngư tư thế cổ vũ: " đúng, sư thầy đỉnh của chóp, thầy ơn mau chóng diệt trừ con ma ạ ~"

 

"Tô Trầm Ngư!" Hoàng đế nhịn nổi nữa, gầm lên.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

"Không tên khốn lảm nhảm." Cô nở nụ mỹ tiêu chuẩn.

 

"Ha ha ha ha ha." Một lát , Hoàng đế đột nhiên ha hả đầy quái dị, biểu cảm điên. Hắn chuyển tầm mắt sang Phó Thanh Hứa, tiếng dần tắt.

 

Phó Thanh Hứa thấy Hoàng đế nhưng mắt sai lệch mà đối diện thẳng mắt .

 

Hoàng đế lạnh mặt chậm rãi : "Tử Sơ, giờ ngươi cũng hành thích Đế vương đấy ?"

 

Phó Thanh Hứa thấy, cũng thấy nhưng thấy Tô Trầm Ngư lạnh lùng : "Cũng cái gì mà cũng? Ngươi đừng quy chụp lung tung. Từ đầu đến cuối g.i.ế.c ngươi chỉ thôi, ngươi..."

 

"?" Thầy Chung như bí mật động trời, lông mày nhướn lên đầy sinh động.

 

Phó Thanh Hứa Hoàng đế gì, vội ngắt lời Tô Trầm Ngư, nhẹ nhàng gật đầu, đáp: " ."

 

Giọng to nhỏ, vang lên rõ mồn một. Đến cả thầy Chung cũng nghiêm túc hẳn lên, cuối cùng trông cũng dáng một thầy pháp cao cường.

 

"Dung Ngọc cả đời vì Thiên Khải, từng dám và cũng sẽ bao giờ ý định mưu hại quân vương, lòng trong sạch thẹn với lương tâm." Anh . “ Phó Thanh Hứa thì dám."

 

Tô Trầm Ngư khẽ vuốt tóc, từ từ thẳng tách khỏi Phó Thanh Hứa, về phía tên hoàng đế chó má.

 

Thầy Chung tự giác lùi sang một bên, mắt sáng rỡ, tai vểnh cao.

 

Nghĩ ngợi một chút, lén lút đến cạnh Phó Thanh Hứa, nhỏ giọng hỏi: "Muốn ?"

 

Mắt Phó Thanh Hứa dán chặt Tô Trầm Ngư, trả lời.

 

Thầy Chung gãi gãi cái đầu trọc lóc, ngập ngừng một giây lôi từ trong áo cà sa một chiếc lá, lau luôn qua mắt Phó Thanh Hứa.

 

"Khỏi cảm ơn." Thầy Chung . “Quà tặng hữu nghị."

 

Đồng tử Phó Thanh Hứa co , trong mắt xuất hiện bóng dáng Hoàng đế.

 

Thầy Chung vẫn nhận bất kỳ phản hồi nào từ , đành thất vọng dời ánh mắt về phía , tiếp tục hóng drama.

 

"Tất cả ai cũng thể nghi ngờ công tử sẽ mưu phản, duy nhất ngươi là thể.” Tô Trầm Ngư dừng cách Hoàng đế 15 cm, ánh mắt trong veo như đ.â.m thẳng sâu thẳm linh hồn khiến cảm giác né tránh. “Ngươi rõ lý do, ngươi cũng thừa ai cũng sẽ phản bội, chỉ riêng công tử sẽ bao giờ."

 

"Thế mà ngươi cứ nhất định g.i.ế.c ngài , vì chứ? Rốt cuộc là ngươi lo sợ ngài sẽ mưu phản nên tay để diệt trừ hậu họa ngươi g.i.ế.c ngài chỉ vì lòng ghen tị bẩn thỉu của ngươi bấy lâu nay?"

 

Hoàng đế thẹn quá hoá giận: "Ăn hàm hồ! Trẫm là thiên tử của một nước, ghen tị khác?!"

 

"Vì công tử thông minh hơn ngươi, trai hơn ngươi, đời yêu mến hơn ngươi, ngươi đương nhiên là ghen tị chứ." Tô Trầm Ngư dịu dàng . “Chẳng ngươi từng còn gì? Hỏi khắp thiên hạ, nữ nhân gả cho ai nhất? Chỉ Thư Hầu mà thôi."

 

"Hoàng đế nước láng giềng từng tuyên bố công tử là thiên hạ, ngươi công tử nâng đỡ lên ngôi báu, những lời trở thành ám ảnh tâm lý trong lòng ngươi. Ngươi thiên hạ do ngươi tài giỏi mà là nhờ công tử ngươi mới . Công tử quan trọng với Thiên Khải Quốc bao nhiêu thì càng vẻ ngươi vô dụng bấy nhiêu. Ngặt nỗi ngươi thể rời bỏ công tử. Ghen tị, căm hận, ghét bỏ... những cảm xúc khiến ngươi bất chấp tất cả mà g.i.ế.c ngài ."

 

"Ta đúng chứ, Hoàng thượng?" Tô Trầm Ngư nghiêng tới gần , thủ thỉ như tình nhân. “Ngươi, chính là vô dụng như thế đấy."

 

"Láo xược!" Hoàng đế xong, gân xanh thái dương và cổ nổi rần rật, đến cả trạng thái trong suốt cũng che giấu cho . Phát cùng với tiếng gầm của là bàn tay vung xuống.

 

Giây tiếp theo, Phó Thanh Hứa lao đến nhanh như chớp, ôm lấy eo Tô Trầm Ngư lùi , đồng thời đẩy một chưởng về phía Hoàng đế theo bản năng.

 

Tay Hoàng đế sượt qua mặt Tô Trầm Ngư. Ngay đó, chuyện ai ngờ diễn .

 

Cú đòn Phó Thanh Hứa đánh chuẩn xác nện thẳng Hoàng đế khiến ngã ngửa.

 

Tô Trầm Ngư ngơ ngác: "?"

 

Thầy Chung đần bỏ lỡ bất kỳ giây phút drama nào dám . Anh che mắt nhưng để hở kẽ tay: "A di đà Phật, tội tội ."

 

“Tiền bối Phó, thể đánh trúng kìa!" Hai giây , Tô Trầm Ngư phấn khích ôm chầm lấy Phó Thanh Hứa, nhảy cẫng lên.

 

"Mau, thử nữa xem!"

Loading...