NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 114.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:43:07
Lượt xem: 170

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, mắt tên hoàng đế chó má hiện lên một cảnh tượng. Đó là khi phụ của Thư Hầu - Thái sư qua đời, và Dung Giác quỳ linh sàng. Thái sư giận dữ quát : "Ngài là chủ nhân tương lai của thiên hạ, thể quỳ , lên! Ngài nhớ kỹ, dù trời sập xuống, lưng cũng cong dù chỉ một chút!"

 

Đợi lên, Thái sư chỉ Dung Giác đang quỳ mặt đất, : "Sau nó sẽ là con d.a.o sắc bén nhất của Thiên Khải. Con d.a.o , ngài lợi dụng thật ."

 

Nói xong, ông sang với Dung Giác: "Con khắc ghi hai chữ quân thần, đây là bài học cuối cùng cha dạy con."

 

Quân thần, quân thần.

 

Quân thần chết, thần thể chết.

 

Đó là lời cảnh cáo cuối cùng mà Thái sư để cho Thư Hầu.

 

Lúc Hoàng đế vẫn là Tam hoàng tử, hiểu, hoặc lẽ hiểu nhưng tin Thư Hầu sẽ tuân thủ triệt để.

 

Bởi vì d.a.o quá sắc thì dễ hại khác, cũng dễ đứt tay .

 

thì con d.a.o , điên cuồng ghen ghét nó.

 

...

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

"Tử Sơ ơi là Tử Sơ, ngươi đúng là cao tay trong việc thao túng lòng ." Hoàng đế khẽ . Dường như thật sự Phó Thanh Hứa khơi gợi ký ức xưa, bắt đầu phân tích với Phó Thanh Hứa như bạn bè: "Nói thật nhé, ngươi sẽ phản. Dù ngươi thực lực để phản, dù… ngươi phù hợp chủ Thiên Khải hơn , ngươi vẫn sẽ phản."

 

"Ta còn chắc chắn về điều hơn cả Tiểu Ngư Nhi."

 

" cứ , nhỡ ? Nếu dồn ngươi đến đường cùng, ngươi thật sự sẽ phản ?" Hắn . “Ngươi , khi ngươi thế mà đối xử đặc biệt với một con bé tỳ nữ, kinh ngạc đến mức nào... Hoàn giống ngươi chút nào."

 

"Vậy nên mới nghĩ mãi, nghĩ mãi, nghĩ một kế. Cướp nàng khỏi tay ngươi thì liệu ngươi vì thế mà phản bội nhỉ? Thật lúc đó nghĩ nếu ngươi dám kháng chỉ, sẽ g.i.ế.c nàng ngay lập tức. Lý do cũng chuẩn sẵn : một con bé ăn mày từ chui ngươi ưu ái, thu tỳ nữ theo hầu bút nghiên, chừng đây chính là gián điệp do nước khác phái đến. Giết gián điệp, kiểu gì ngươi cũng thể ngăn cản , nhỉ?"

 

"Ai ngờ ngươi tuân chỉ. Ta đoán ngươi đoán ý đồ của nên mới chấp nhận lệnh để bảo vệ tính mạng cho thương, còn hứa hẹn với sẽ đón cung trong vòng một năm... Một năm đó phớt lờ nàng chỉ là vì xem ngươi thể nỗ lực đến mức nào để đón thương về."

 

"Kết quả còn khiến ngạc nhiên vui mừng hơn cả tưởng tượng."

 

Hoàng đế thở dài: "Để đón nàng về, ngươi mấy sinh tử dẹp yên đám sói đói ở biên giới. Ngươi tích luỹ công trạng đường đường chính chính chìa tay với đòi nàng về."

 

"Lúc mới phát hiện ngươi thật sự ... thích nàng nha." Hắn đầy ác ý. “Nếu thì càng chống mắt lên xem rốt cuộc nàng mà khiến ngươi vấn vương đến thế, tiện thể cũng ngắm dáng vẻ đau khổ của ngươi."

 

"Cho nên, cố tình căn đúng hai ngày ngươi trọng thương mà phong nàng quý nhân. Sự , dù ngươi lập công lớn bằng trời cũng thể ngấp nghé của hoàng đế, nhỉ?"

 

"Ngươi vô dụng, ngươi cũng hơn gì. Ha, ngay cả thương cũng bảo vệ !"

 

Phó Thanh Hứa im lặng.

 

Thái độ của khiến Hoàng đế càng tức tối hơn, thấy Phó Thanh Hứa nổi giận và suy sụp.

 

"Ta nghĩ hai phương án. Một là mặc kệ nàng, hắt hủi nàng, nhưng như quá lãng phí. Hai là cho nàng vô tận yêu chiều, khiến cả thể xác lẫn tinh thần nàng đều thuộc về , vĩnh viễn ruồng bỏ ngươi!"

 

"Cuối cùng, chẳng chọn cách nào cả. Ta quyết định bồi dưỡng nàng, biến nàng thành vũ khí của . Nàng một cái đầu thua kém gì ngươi, tiềm năng thể chất ưu tú, chỉ cần huấn luyện thì nhất định sẽ trở thành một con d.a.o sắc bén bật những lúc bất ngờ nhất... Ta thành công. Khi ngươi chuyện, ngạc nhiên vui mừng ?"

 

Cảm xúc của Phó Thanh Hứa ẩn sâu trong đáy đồng tử mắt, vẫn gì.

 

Tuy nhiên Hoàng đế cảm nhận mùi nguy hiểm toả từ càng lúc càng nồng nặc.

 

Đây là lý do dám gần Phó Thanh Hứa.

 

Trong cảm nhận của , Phó Thanh Hứa dường như biến thành một vực sâu vô tận, một khi gần, sẽ nuốt chửng.

 

...

 

"‘Nàng’ mà vị hoàng đế là cô Tô ?" Vẻ mặt hóng drama của thầy Chung dần trở thành cạn lời, tuy hiểu bập bõm nhưng vẫn thể xâu chuỗi một câu chuyện đại khái.

 

Tô Trầm Ngư hề bận tâm: "Chắc ."

 

Thầy Chung khựng một giây thành thật : "Bần tăng xin rút câu lúc nãy, câu là phu quân kiếp của cô ."

 

"Sư thầy miệng thôi ? Đáng lẽ nên bồi thường cho chút gì chứ?" Tô Trầm Ngư chớp mắt .

 

Thầy Chung dịch sang một bên, chắp tay n.g.ự.c và vẻ mặt tâm lặng như nước: "A di đà phật, bần tăng là của nhà Phật, xin cô Tô đừng dùng sắc để dụ dỗ bần tăng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/114-2.html.]

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Rốt cuộc tư duy của tên hòa thượng hình thành kiểu gì ?

 

"Thôi, bổn cung lảm nhảm ong đầu quá , sư thầy mau đuổi ." Tô Trầm Ngư xoa xoa thái dương.

 

Ai ngờ thầy Chung bảo: "A di đà phật, bần tăng đang với cô chuyện đây... Vị hoàng đế , bần tăng đuổi ."

 

Tô Trầm Ngư: "???"

 

thầy Chung bằng ánh mắt kiểu: Ông đang đùa đấy ?.

 

"Hắn là hồn sống." Thầy Chung nghiêm túc hơn, tràng hạt . “Hồn c.h.ế.t dễ đuổi, hồn sống thì . Nói đúng thì hồn sống vẫn tính là còn 'sống', chỉ cần còn 'sống' thì bần tăng bó tay. Cưỡng ép trục xuất… nhẹ thì tàn phế, nặng thì hồn bay phách tán."

 

"Bần tăng hiểu chuyện của các vị lắm, coi như là hóng drama chút cho vui thôi nhưng bần tăng nhắc cô nhớ: đây là xã hội pháp trị, dù đánh hại hồn đều là phạm pháp. Bần tăng là công dân , tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối chuyện phạm pháp!"

 

Anh liên tục ba tiếng "tuyệt đối" để thể hiện quyết tâm.

 

"Hắn cứ bám lấy mãi!" Tô Trầm Ngư kìm xúc động đánh tên hòa thượng , hòa nhã . “Chẳng lẽ sư thầy nhẫn tâm một cô gái nhỏ bé yếu đuối như ác quỷ quấn lấy? Chẳng lẽ sư thầy thấy c.h.ế.t mà cứu ?"

 

Thầy Chung liếc cô một cái, : "Cô chẳng những nhỏ bé yếu đuối mà còn giàu."

 

Tuy tên hòa thượng sai...

 

Tô Trầm Ngư khẽ mỉm với .

 

Thầy Chung cũng .

 

"Thôi .” Lát , Tô Trầm Ngư vươn tay xoa xoa cái đầu trọc lốc của , dịu dàng . “Thầy Chung, nếu thầy thì sẽ đăng Weibo công khai tuyên bố với fan là đang theo đuổi thầy nha. Thầy yên tâm, 30 triệu fan của ai cũng đáng yêu, lừa thầy ."

 

Cô tiện tay mở trang cá nhân Weibo của : "Đây, thầy xem ."

 

"..." Thầy Chung ngơ ngác khanh khách.

 

Bây giờ xu hướng là con gái bạo luôn ???

 

"Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép phạm pháp chứ." Tuyển thủ lướt internet 5G như thầy Chung thể đám fan các nhà ghê gớm thế nào. Nghĩ đến sự ghê gớm của fan, lèm bèm oán giận lục lọi trong áo cà sa. Moi, moi nữa, moi mãi, moi một cây bút chu sa, thầy Chung đột nhiên cao giọng: "Cậu Phó, bần tăng cách đuổi ma cho : đơn giản, đ.â.m giữa trán ... À, dùng cái !"

 

Anh ném bút chu sa về phía Phó Thanh Hứa, đối phương bắt gọn.

 

"A di đà phật, bần tăng chỉ cung cấp phương pháp, tự tay, tính là phạm pháp." Thầy Chung chắp tay n.g.ự.c với vẻ từ bi trang nghiêm.

 

Nói xong, mở hé một con mắt với Tô Trầm Ngư: "Phật tổ chứng giám, cô Tô chứng, nếu bất kỳ trừng phạt nào xin hãy giáng xuống cô Tô. Thiện tai thiện tai."

 

Tô Trầm Ngư: ...

 

Chẳng rảnh chơi trò cợt nhả với thầy Chung, cô về phía . Phó Thanh Hứa tay, cầm bút chu sa bất động. Hoàng đế đối diện bút chu sa chằm chằm. Nãy còn huênh hoang đắc ý lắm, giờ thì im thin thít.

 

"Tử Sơ, tuy nhiều g.i.ế.c ngươi nhưng đều thành công. Ngay cả khi nàng hạ độc , cũng g.i.ế.c nàng. Ta vẫn nể tình nương tay với hai ngươi! Nếu ngươi thật sự g.i.ế.c , đến lúc xuống suối vàng thì ngươi lấy mặt mũi nào mà đối diện với tổ tiên nhà họ Dung!"

 

Dứt lời, đột ngột sang Tô Trầm Ngư, sắc mặt xanh mét dần trở nên dịu dàng: "Chẳng nàng g.i.ế.c thêm nữa đấy ? Giờ dám nữa ?"

 

"Hay là bởi vì trong lòng nàng xưa nay vẫn coi là phu quân, nàng tình cảm với nên nỡ tay g.i.ế.c phu quân..." Giọng điệu trào phúng của bỗng im bặt.

 

Phó Thanh Hứa chỉ thấy Tô Trầm Ngư lao vụt đến mắt, còn kịp phản ứng thì đầu ngón tay trống trơn. Tô Trầm Ngư lấy cây bút chu sa trong tay , cô lấy đà bật lên xoay cắm phập cây bút giữa trán tên hoàng đế chó má.

 

"Tiểu Ngư!"

 

Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng chớp chớp mắt với : "Em đồng ý cho trở thành d.a.o của em, nhưng em đồng ý để con d.a.o nhuốm m.á.u vì em."

 

"Cái mạng của Thích Trục An, em tự tay kết liễu."

 

đầu. Khi bút chu sa đ.â.m giữa trán, né. Mà né cũng .

 

Giây tiếp theo, giữa trán nổ một luồng ánh sáng trắng chói loà. Tô Trầm Ngư lấy bàn tay che mắt. Cảm nhận cây bút nóng rực lên, cô đành buông tay.

 

Không qua bao lâu, lẽ chỉ trong một cái chớp mắt, ánh sáng biến mất. Cô thấy tên hoàng đế chó má há miệng gì đó với nhưng cô thấy gì. Chợt vươn tay định ôm Tô Trầm Ngư.

 

Bàn tay chạm tan như bọt biển.

Loading...