NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 115
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:43:51
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 115: Bước thảo mai thứ 115
Tô Trầm Ngư chẳng thèm để ý tên hoàng đế chó má lảm nhảm cái gì cuối.
Cây bút chu sa rơi xuống sàn, vang lên một tiếng "cạch" giòn tan trong căn phòng tĩnh lặng. Cô cúi xuống nhặt lên, xoay qua xoay ngắm nghía, thế nào cũng thấy chỉ là một cây bút bình thường.
"Sư thầy, tên hoàng đế chó m... nhầm, con ma xí thật sự biến mất ạ?" Cô vẫn xác nhận với chuyên môn, nhỡ đó là chiêu trò mới nhất của tên khốn nạn thì .
"A di đà Phật." Thầy Chung từ bi niệm, bắt đầu tràng hạt một cách siêu trang nghiêm. Lát , trả lời chắc chắn: "Hồn sống thuộc về thế giới biến mất."
Tô Trầm Ngư lon ton chạy tới nắm lấy tay thầy Chung: "Cảm ơn sư thầy vô cùng! Thầy phiền khi cho cây bút luôn ?"
Thầy Chung vội vàng rụt tay như bỏng lùi về hai bước, dứt khoát: "Cho cô, cho cô."
"Cảm ơn thầy."
"Không cần cảm ơn, nhớ trả tiền nha."
"..."
Tô Trầm Ngư coi như thấy câu đó, tủm tỉm cất bút chu sa túi và vươn vai một cái thật thoải mái. Cô đầu hiệu OK với Phó Thanh Hứa: "Xong xuôi."
Phó Thanh Hứa dõi theo nơi hoàng đế từng nữa, đến gần Tô Trầm Ngư nhưng với thầy Chung: "Sư thầy gì hỏi ?"
Thầy Chung vô cùng kinh ngạc: "Cậu chịu để ý đến cơ á?"
Từ đầu đến giờ cứ lơ thầy Chung như khí.
"Không gì hỏi cả ." Thầy Chung móc điện thoại . “Drama hít thế khá đủ , còn tiền căn hậu quả gì đó, bần tăng tìm hiểu... tiền công thì thiếu nhé. Nào, chuyển khoản ."
Anh liếc Tô Trầm Ngư, ánh mắt như : chuyển tiền mặt là Tô Trầm Ngư sẽ xù tiền ngay.
Tô Trầm Ngư: "..."
"Sư thầy quả là cao thủ." Cô thành tâm ca ngợi.
Thầy Chung dường như sự châm biếm trong lời của cô, thản nhiên nhận lời khen. Sau khi nhận tiền chuyển khoản từ Phó Thanh Hứa, vị sư thầy vẫy tay bỏ chút vướng bận.
khỏi cửa nửa phút trở : "Hai vị thí chủ gọi đồ ăn đúng ?"
"..."
Cuối cùng, cơm nước no nê xong, thầy Chung thỏa mãn lên xe công nghệ đặt qua app nghênh ngang rời .
Tô Trầm Ngư mót hai lá bùa bình an thầy Chung gấp ngay tại chỗ. Không cần tác dụng , dù việc thầy Chung bản lĩnh là thật, cho nên cứ mang theo cho yên tâm. Hai , những hình ảnh trong quá khứ như mây khói tan biến mắt, ai nhắc đến chuyện của Thiên Khải Quốc nữa.
Theo sự biến mất của tên hoàng đế chó má, sợi dây ký ức cuối cùng còn ràng buộc với Thiên Khải Quốc cũng đứt đoạn.
"Thời tiết hôm nay quá, tiền bối Phó định chơi ?" Tô Trầm Ngư mở toang cửa sổ, làn gió nhẹ nhàng mang theo hương cỏ thoang thoảng ùa . Ngoài , mặt băng mỏng tang hồ đôi chim sẻ đang nghỉ chân rỉa lông cho cùng vỗ cánh bay về phương xa.
Phó Thanh Hứa cầm lấy áo khoác lưng ghế, theo ánh mắt cô. Anh đáp: "Chuyện hẹn hò đáng lẽ em để mở lời."
"Được." Mắt Tô Trầm Ngư cong cong như vầng trăng non, cô sang . “Vậy tiếp theo, kế hoạch gì nào?"
Ý trong mắt Phó Thanh Hứa tràn , sâu mắt cô, hỏi: "Xem phim nhé, ?"
Tô Trầm Ngư hỏi : "Đi rạp về nhà?"
Phó Thanh Hứa đáp: "Em thế nào?"
"Thôi về nhà ." Tô Trầm Ngư đầy ẩn ý. “Kín đáo chút, em fan vây kín ."
Trong đầu chợt hiện lên cảnh buổi "hẹn hò" đầu tiên của cả hai, khóe miệng Phó Thanh Hứa cong: "Được."
Thế là họ trở về biệt thự Hoa Công Phủ. Vào phòng giải trí, hai nhất trí chọn một bộ phim hài nổi tiếng.
Đang xem dở chừng, giữa tiếng ngặt nghẽo của Tô Trầm Ngư, Phó Thanh Hứa đột nhiên rời mắt khỏi màn hình, sang với cô: "Tiểu Ngư, em về nhà ăn Tết nhé?"
Tô Trầm Ngư xoa xoa khuôn mặt đến cứng cả cơ: "Hả? Chưa gì gặp phụ luôn á, nhanh quá ?"
Phó Thanh Hứa nghẹn lời, vài giây mới lúng túng đáp: " ý đó..."
Anh chỉ cô cô đơn một mà thôi.
"Thật cũng là thể." Tô Trầm Ngư vẻ "ngượng ngùng" của cho gục ngã. Nhấc cốc nước trái cây bên cạnh lên nhấp một ngụm, cô thầm nghĩ: Gì thì gì, thể đồng ý tùy tiện như .
“ em nhé, em đến chơi với tư cách là bạn bè đấy."
Cơ thể đang căng cứng của Phó Thanh Hứa thả lỏng chút. Miễn là cô đồng ý, cũng chịu.
"Ừ." Anh gật đầu.
Tô Trầm Ngư: "..."
Chỉ thôi á?
Lúc lẽ nên nhân cơ hội một câu đại loại như: hy vọng em đến nhà với tư cách bạn gái hơn; đó cô thật quyến luyến để bắt cô chấp nhận phận chứ?
Cô im lặng Phó Thanh Hứa.
Phó Thanh Hứa mặc cô , cơ thể thả lỏng căng cứng, ngay cả ánh mắt cũng sâu thẳm hơn nhiều.
Tô Trầm Ngư bỗng dưng khó chịu vô cùng, cô hừ một tiếng: “Tiền bối Phó, chắc quen dẫn bạn gái về nhà ăn Tết đúng ?"
"Chưa từng!" Phó Thanh Hứa nhíu mày, dường như hiểu vì cô hỏi như . Nhân cách cho phép tùy tiện dẫn bạn gái về nhà.
Chưa từng ư?
Tô Trầm Ngư chờ tiếp, kết quả Phó Thanh Hứa xong thì im bặt.
"Để em suy nghĩ thêm ." Tô Trầm Ngư đột nhiên đổi thái độ, nghiêm túc . “Tiền bối Phó, em thành thật khuyên nên vài cuốn sách về cách theo đuổi con gái . Trước khi chuẩn đầy đủ thì chúng tạm thời đừng gặp ."
Bị Tô Trầm Ngư "đuổi" khỏi nhà, mãi đến khi xe, Phó Thanh Hứa vẫn hết cau mày.
Hình như hiểu cô giận vì cái gì, nhưng hình như cũng chắc lắm.
*
[Nương nương, là tìm Bạc mỹ nhân giải sầu ạ?] Loa đột nhiên lên tiếng.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/115.html.]
Tô Trầm Ngư dài sofa. Sau khi Phó Thanh Hứa rời , cô xem phim nữa mà chuyển sang chơi game, nhưng thế nào cũng cứ thấy bứt rứt yên. Loa nhận cô vui bèn dũng cảm online hóa thành thái giám tổng quản.
[Mi coi bổn cung lật thẻ sủng hạnh phi tần đấy phỏng?" Tô Trầm Ngư lườm nó.
Loa nghĩ thầm: Chẳng nương nương vẫn luôn mong còn gì.
Nó tiếp: [Hôm nay là ngày vui trọng đại của nương nương, nương nương nên ăn mừng tưng bừng một phen chứ. Nếu Phó mỹ nhân nương nương vui thì đổi khác là xong.]
Tô Trầm Ngư day day thái dương: [Câm miệng .]
Loa ấm ức ngậm miệng. Rõ ràng nó tâm ý nghĩ cho Hoàng hậu nương nương mà còn mắng.
Làm Loa khó lắm
Phải chuyện đùa
Khi nương nương buồn
Phải dỗ cơ
QAQ.
……
Tô Trầm Ngư cố ý lơ Phó Thanh Hứa, để thẳng như ruột ngựa thế nào là theo đuổi .
cô cũng nghiêm túc suy nghĩ nếu Tết đến nhà Phó Thanh Hứa đón năm mới thì sẽ thế nào?
Hồi còn ở Thiên Khải Quốc, từ khi nhớ cô bắt đầu lưu lạc đầu đường xó chợ, nơi nương tựa. Lúc nhỏ, cô từng ảo tưởng bố trông thế nào, dần cũng thôi mơ mộng nữa. Sang đến thế giới tiểu thuyết hiện đại , ông bà Tô phá vỡ nhận thức của cô về bố .
Mối quan hệ chồng nàng dâu từ cổ chí kim là một vấn đề nan giải.
Tô Trầm Ngư từng chứng kiến ít trận đại chiến giữa chồng và con dâu khi còn lang thang, gia đình càng của ăn ủa để thì chiến đấu càng ác liệt.
Chậc.
Ý thức đang nghĩ quá xa, Tô Trầm Ngư vội níu dây cương ghìm .
Sau đó, cô chợt nhận bất kể và Phó Thanh Hứa là quan hệ gì, việc đến nhà ăn Tết theo phong tục tập quán của hiện đại thì khác mắt gia đình là bao.
là nhanh quá thật.
Không , .
Cô cẩn thận tính .
Con gái Thiên Khải Quốc 16 tuổi là cập kê, nghĩa là coi như trưởng thành và thể kết hôn. ở thế giới hiện đại, 16 tuổi vẫn còn là học sinh trung học, vị thành niên. 18 tuổi mới tính là trưởng thành… Cô hiện tại mới mười chín, vẫn là sinh viên.
Tí tuổi đầu, thể mắt gia đình nhà trai !
Quá kinh khủng!
Tuyệt đối !
Vả , Tết đến thì nên về nhà đoàn tụ với nhà, Tô Trầm Ngư chợt nhớ đến ông bà Tô. Đón năm mới mà, dù cũng cho tiền lì xì chứ nhỉ?
Lâu cắt tiết nhà họ Tô.
Dạo bận quá, quên mất.
Cô là theo trường phái hành động cho nên lập tức mở WeChat tìm nick Tô Thiên Tập. Tin nhắn cuối cùng nó gửi cho cô là từ hai tháng , hỏi cô về nhà .
Sau đó, cô và Tô Thiên Tập chuyện điện thoại một liên lạc gì nữa.
Ông Tô cũng gọi cho cô nhưng cô thèm để ý, còn bà Tô thì cô chặn từ lâu.
Không cảm ứng cùng huyết thống mà ngay lúc Tô Trầm Ngư định gọi video cho Tô Thiên Tập thì nó gửi tin nhắn tới: [Chị ơi, cứu em!]
Kèm theo định vị.
Tô Trầm Ngư: “?”
Cô hề nghi ngờ đây là Tô Thiên Tập đùa giỡn. Sau cô dạy dỗ, chắc nó ý thức cô dễ chọc cộng thêm thái độ của cô khi chuyện khiến nó hiểu rõ Tô Trầm Ngư bây giờ còn là Tô Trầm Ngư chỉ đây nên nó đổi tính hẳn, dám trêu cô đùa dai.
Vậy tin nhắn vẻ ba chấm nha.
Nếu Tô Trầm Ngư thấy thì thôi, thì... Haiz, phiền phức thật đấy.
Cô gõ màn hình: [Làm ?]
Bên trả lời.
Tô Trầm Ngư gọi video, cuộc gọi đối phương từ chối. Cô nhướng mày, quyết định giao chuyện cho mấy chú cảnh sát giải quyết. Trẻ con đánh chuyện gì khác, bất luận thế nào cảnh sát đều giúp .
Nghĩ đến là nghệ sĩ, cô đang định gọi Đào Đào nhờ liên hệ cảnh sát thì trong khung chat với Tô Thiên Tập bất ngờ xuất hiện một đoạn video.
Tô Trầm Ngư tiện tay bấm mở.
Hình ảnh rung nhưng vẫn khá rõ. Tô Thiên Tập trói quặt tay lưng ghế, miệng dán băng keo, nó hoảng sợ về phía và cố gắng giãy giụa thoát khỏi trói buộc nhưng vô ích.
Sau đó, một con d.a.o xuất hiện trong khung hình, bàn tay cầm d.a.o đeo găng đen. Ngoài , thấy gì khác.
Mũi d.a.o lướt mặt Tô Thiên Tập. Nó sức di chuyển đầu kéo dài cách giữa và con dao, nước mắt tuôn trào.
Dù hình ảnh nét lắm, xem vẫn thể cảm nhận nỗi sợ hãi tột độ của Tô Thiên Tập.
Video tới đây là hết.
Ngay giây tiếp theo, một tin nhắn thoại gửi đến. Tô Trầm Ngư ấn , một giọng điện tử phân biệt là nam nữ vang lên: “Tô Trầm Ngư, cho mày một tiếng đồng hồ đến địa điểm định vị. Quá thời gian thì tới mà nhặt xác thằng em mày. Tao là tao sẽ đấy.”
Lại một tin nhắn thoại nữa gửi đến: “Không báo cảnh sát. Tao thể theo dõi hành động của mày bất cứ lúc nào, mày mà báo cảnh sát hoặc để thứ ba chuyện thì thằng em mày đừng hòng thấy mặt trời ngày mai.”
“Hẹn gặp mày một tiếng nữa. Nhớ kỹ, chỉ mày thôi đó.”
Nghe xong ba tin nhắn thoại, Tô Trầm Ngư chậm rãi nhíu mày.
Rõ ràng, kẻ đó bắt cóc Tô Thiên Tập là để nhắm cô.