NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 119.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:46:01
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 119: Bước thảo mai thứ 119
Nếu đang ở Thiên Khải Quốc thì xử lý Tô Thiên Ngữ quá đơn giản.
đây là thế giới hiện đại, thứ theo pháp luật. Tô Trầm Ngư hưởng những tiện ích mà thế giới hòa bình mang nên dĩ nhiên cũng tuân thủ luật lệ ở đây – phạm tội.
Sợ kiềm chế cảm xúc mà hành động quá khích, cô quyết định giao việc cho Phó Thanh Hứa.
Cô bẻ gãy một bên cổ tay và rạch qua mấy ngón tay của Tô Thiên Ngữ. Lúc nãy cô lấy cớ "xin tha" để giả vờ khuỵu gối, đánh lạc hướng Tô Thiên Ngữ đó bất ngờ phi mấy mảnh d.a.o lam mang trong như phi tiêu các ngón tay chị .
Phó Thanh Hứa nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Tô Trầm Ngư, dùng ấm của bao bọc lấy cô. Nhiệt độ từ lòng bàn tay nhanh chóng lan tỏa, Tô Trầm Ngư nhịn nắm tay .
Cô Phó Thanh Hứa : "Loại ý đầy , cần nương tay."
Giọng trong gió đêm trầm hơn ngày thường. Rõ ràng chất giọng trong trẻo dịu dàng khiến cảm thấy gần gũi đủ nhưng nội dung câu như ẩn chứa sấm sét và sát thương.
Sát thương vô hình.
Phó Thanh Hứa từ từ giơ tay lên ánh mắt kinh hoàng của Tô Thiên Ngữ. Chị cảm nhận một áp lực vô hình đè nặng xuống như một lưỡi d.a.o thể thấy kề ngay cổ. Lưỡi d.a.o sắc bén, lạnh thấu xương.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Đến cả thở của chị cũng tước đoạt.
Tô Trầm Ngư ngờ Phó Thanh Hứa "manh động" đến mức , vội vàng kéo tay ngăn nhưng chậm một bước.
Tô Thiên Ngữ kịp kêu lên một tiếng nào, chị ngã quỵ, hai mắt trợn trừng, mặt xám như tro. Ý thức của chị vẫn còn nhưng mất kiểm soát cơ thể, tim liên tục đau nhói.
Chị tài nào nhúc nhích, chỉ thể chịu đựng cơn đau như hàng vạn con kiến cắn xé, tóc mai nhanh chóng thấm đẫm mồ hôi.
"Không g.i.ế.c cô ." Phó Thanh Hứa nhẹ nhàng vuốt tóc Tô Trầm Ngư. Anh cụp mắt cô, sát ý trong mắt nhạt dần. “Chỉ là truyền ít chân khí mạch, trừng phạt một chút thôi."
Tay di chuyển xuống, dè dặt chạm vết xước se miệng mặt Tô Trầm Ngư.
Mắt Tô Trầm Ngư sáng lên.
Tô Thiên Ngữ chỉ là thường, luồng chân khí của Phó Thanh Hứa sẽ quấy phá trong mạch của chị , gây những cơn đau quặn dứt.
Nghĩa là lúc nào cũng lên cơn đau tim, bệnh viện kiểm tra cũng bệnh gì. Máy móc hiện đại thể kiểm tra "chân khí" ư?
Tô Trầm Ngư khỏi giơ ngón tay cái lên với Phó Thanh Hứa.
Quả nhiên, mang cả võ công theo đến thế giới thật là tiện!
Phó Thanh Hứa cô khen ngợi thì khẽ mỉm , : "Chuyện tiếp theo cứ giao cho cảnh sát , cố ý g.i.ế.c đủ khép tội ."
"Dạ." Tô Trầm Ngư đồng ý với quyết định của Phó Thanh Hứa, cô buông , đến mặt Tô Thiên Ngữ.
"Nghe rõ đúng ?” Cô . “Giờ cho chị lựa chọn, miễn xin xỏ, chỉ cần chọn một trong hai thôi."
"Muốn c.h.ế.t thì tiễn chị lên đường ngay."
"Muốn sống thì bảo hệ thống của chị khôi phục lịch sử trò chuyện điện thoại của khi cảnh sát đến thì khai hết hành động của chị với họ. Không dối nhé, điện thoại ghi âm đấy."
Ngay từ đầu, Tô Trầm Ngư bật chức năng ghi âm điện thoại. Chắc Tô Thiên Ngữ chỉ để ý việc điện thoại của cô gửi và nhận tin chứ quan tâm đến những cái khác, hoặc là chị chắc mẩm Tô Trầm Ngư c.h.ế.t chắc nên chẳng thèm ngại cô giở trò.
Dù thì điện thoại của Tô Trầm Ngư ghi âm hết những lời Tô Thiên Ngữ từng .
"Thành khẩn khai báo sẽ khoan hồng, còn giảm án đấy. nhân từ lắm nha, chị thể tự thú ."
Tô Thiên Ngữ Tô Trầm Ngư với ánh mắt chứa đựng vô vàn cảm xúc phức tạp. Oán hận, sợ hãi, căm ghét, thống khổ... cuối cùng, tất cả biến thành thỏa hiệp.
Chị còn trẻ, chị chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/119-1.html.]
Chết là mất hết, sống mới cơ hội. Chị vẫn còn hệ thống, chỉ cần hệ thống thì dù hiện tại thất bại, tương lai chị vẫn còn vô vàn con đường thể .
"Tao... Tao một điều kiện." Chị nắm chặt vạt áo ngực, hổn hển . “Bảo Phó Thanh Hứa lấy ..."
Tô Trầm Ngư giơ ngón tay lên lắc lắc mặt chị , tủm tỉm ngắt lời: "Đừng điều kiện, chị tư cách ."
"Nếu chị ý, sẽ bảo tiền bối Phó bơm thêm chân khí tim chị đấy. Vậy là tim chị hưởng thụ tận hai luồng chân khí mát xa nha, thử ?"
Tô Thiên Ngữ đau đớn ngậm miệng.
Chị điều, nhanh chóng bảo hệ thống khôi phục lịch sử trò chuyện đồng thời ngừng phong toả Loa của cô.
Ngay khi Loa nhảy nhót trở , Tô Trầm Ngư thấy giao diện ảo đầu Tô Thiên Ngữ xuất hiện bốn chữ to đùng đỏ đậm: Hệ thống sụp đổ.
Cô: "???"
[Nương nương, lúc em cái đứa hệ thống c.h.ế.t tiệt bên chơi xỏ, em phát hiện em cũng thể tấn công nó. Tóm đánh một trận, em thắng, nó thua. Cho nên hệ thống của Tô Thiên Ngữ hỏng .]
Loa hưng phấn khoe công với Tô Trầm Ngư.
[Từ giờ trở , cốt truyện chính của thế giới tiểu thuyết lệch quỹ đạo, chúc mừng nương nương thăng tiến từ phận nữ phụ lên nữ chính! Cốt truyện cũ sẽ biến mất, nương nương sẽ là cốt truyện cho nữ chính!]
Tô Trầm Ngư rảnh Tô Thiên Ngữ nữa, dồn hết sự chú ý qua đây: [Ý là kết cục hẹo sớm của cũng mất hiệu lực ? Không cần đổi công đức nữa hả?]
Loa: [ , nương nương!]
Đây lẽ là thu hoạch lớn nhất đêm nay.
Trời xui đất khiến thế nào mà Loa xử hệ thống của Tô Thiên Ngữ, đưa cô thẳng lên thành vai chính.
Trong khi đó, Tô Thiên Ngữ rơi tuyệt vọng.
Chị thấy âm thanh điện tử lạnh lẽo của hệ thống:
[Nhiệm vụ thất bại, hệ thống hào quang nữ chính sụp đổ.]
[Đang bảo trì……]
[Bảo trì thất bại.]
……
Sau đó, chị cảm nhận sự tồn tại của hệ thống nữa, dù gọi thế nào nó cũng hề đáp .
Đồng thời, khẩu s.ú.n.g mà Tô Thiên Ngữ đổi từ cửa hàng hệ thống cũng biến mất.
Tô Trầm Ngư: [Hệ thống của cái gì cũng đổi , mi chẳng gì ?]
Loa ấm ức: [Nương nương thể nguyền rủa mà.]
Cô lên tiếng, liếc Tô Thiên Ngữ đang mặt đất. Nếu như Tô Thiên Ngữ vẫn còn chút sức sống – ỷ hệ thống, mắt cô vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu; thì giờ phút , cô dại như thành đứa ngốc.
*
Tiếng còi cảnh sát từ xa vọng , Tô Trầm Ngư , : "Cũng nhanh ha."
Cô nhẹ nhàng nháy mắt với Phó Thanh Hứa: "Vất vả tiền bối Phó diễn với em một đoạn nhé."
Khi cảnh sát ập đến, cô nhũn "ngất", ngã lòng Phó Thanh Hứa, mặc ôm lấy .