NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 123
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:50:27
Lượt xem: 182
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 123: Bước thảo mai thứ 123: Ngoại truyện 4
Cho cô ăn no? Dư sức!
Dưới sự gắp gắp gắp ngừng nghỉ siêu chu đáo của tiền bối Phó, Tô Trầm Ngư ăn ba bát cơm.
Cô: "..."
Không chỉ thế, những ngày tiếp theo trong giai đoạn ăn Tết ở nhà họ Phó, cô nghiễm nhiên trở thành một bé heo ham ăn chính hiệu.
Dường như nhiệm vụ mỗi ngày là thế : cô phụ trách ăn, Phó Thanh Hứa thì phụ trách gắp bát cô, quyết tâm cho cô ăn no căng đúng nghĩa đen.
Quan trọng nhất là mỗi khi cô định giở trò xa với Phó Thanh Hứa, nào cũng phát hiện và né tránh một cách chuẩn xác.
Anh trở nên cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ quân tử.
Tô Trầm Ngư cảm thấy khó chịu vô cùng.
Nhân lúc ông bà Phó thăm mà cô tiện cùng, Phó Thanh Hứa ở nhà chơi với cô, cô bèn chặn ngay cửa nhà vệ sinh.
"Em về Bắc Kinh đây!" Cô thẳng mắt Phó Thanh Hứa, .
Phó Thanh Hứa khựng một chút gật đầu đồng ý: "Được."
Tô Trầm Ngư tủi cụp mắt ủ rũ: "Anh đuổi em."
Phó Thanh Hứa: "..."
"Em ngay là sẽ chê em phiền mà.” Vành mắt Tô Trầm Ngư đỏ hoe ngay lập tức, cô lau nước mắt, định nhưng , hờn dỗi giận lẫy. “Thôi, em ở đây chướng mắt tiền bối Phó nữa."
Dù cô đang diễn, Phó Thanh Hứa vẫn chấp nhận đầu hàng.
Anh giữ chặt cô, khi Tô Trầm Ngư chuẩn quấn lấy như dây tầm gửi, lập tức vận nội kình điểm nhẹ một huyệt đạo vai cô khiến cô thể động đậy.
Cô: "???"
Thế! Mà! Dám! Điểm! Huyệt! Mình!
Mang theo võ công đến đây thì ngon lắm chắc!
Cô tức giận trừng Phó Thanh Hứa, diễn nữa, cũng hết quấn quýt luôn, đôi mắt vì giận nên càng trong veo, làn da trắng sứ mặt nhuốm màu ửng hồng. Phó Thanh Hứa giơ tay dịu dàng xoa nhẹ tóc cô, cô chăm chú. Giọng như suối mát chảy qua kẽ đá, : "Tiểu Ngư, hiện tại chúng là quan hệ gì?"
Tô Trầm Ngư chớp mắt, cử động tay chân nhưng đầu thì vẫn tự do, cô đang giận dỗi nên hừ một tiếng: "Sao em ."
"Được." Phó Thanh Hứa cũng bận tâm, mắt vương ý nhàn nhạt, . “Nếu , nam nữ thụ thụ bất , hai chúng thể quá mật."
Tô Trầm Ngư: "..."
Ánh mắt lúng liếng của cô về, cô bật , đuôi mắt nhếch lên mang theo chút khiêu khích: " em nhớ rõ, là tiền bối Phó chủ động mà... ừm... như như nọ ý."
Mắt Phó Thanh Hứa dừng đôi môi đỏ mọng của cô một lát dời mà mặt hề biến sắc, thản nhiên mở miệng: "Đó là chuyện Thư Hầu , liên quan đến Phó Thanh Hứa."
Tô Trầm Ngư: "?"
Cô tròn to mắt, ngờ ngày thấy chơi ăn gian!
"Tiểu Ngư hành động mật với , đó, chúng cần một lý do chính đáng." Khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn ngậm ý mỏng manh khiến khí chất cấm dục vướng bụi trần dường như một vết nứt để bụi trần vương vấn len .
Anh thế mà thể nghiêm túc đắn thảo luận chuyện như .
Cảm thấy lép vế, Tô Trầm Ngư ngọt ngào: "Ý của tiền bối Phó là, em cho một danh phận ư?"
Cô chủ động giành thế thượng phong.
Phó Thanh Hứa gật đầu: "Ừ."
thẳng vấn đề, chẳng thèm vòng vo thế khiến Tô Trầm Ngư nhất thời nên đáp lời thế nào. Một lát , cô mím môi, khúc khích: "Anh danh phận gì nào?"
Đôi con ngươi đen láy như mặc ngọc của Phó Thanh Hứa cô đắm đuối, ngập ngừng một chút chậm rãi : "Bạn trai hoặc chồng, em chọn một ."
Tô Trầm Ngư : “Tiền bối Phó , nhiều thích em đấy."
Phó Thanh Hứa: " ."
Tô Trầm Ngư nhấn mạnh thêm: "Trong những thích em, nhiều, nhiều trai đó nha."
Phó Thanh Hứa: "Ừ."
Ánh mắt cô hề lay chuyển, đồng thời cũng cho phép cô trốn tránh.
Tô Trầm Ngư đưa tay đỡ trán nhưng nhấc lên nổi. Cô còn đang điểm huyệt, giải mà.
"Anh giải huyệt đạo cho em ." Tô Trầm Ngư tức.
Phó Thanh Hứa: "Em còn trả lời ."
Tô Trầm Ngư: "Đời thuở nhà ai điểm huyệt xong bắt trả lời chứ."
Phó Thanh Hứa khẽ, gì.
Rõ ràng quyết tâm câu trả lời của cô mới chịu trả tự do cho cô.
Tô Trầm Ngư càng nghĩ càng tức, còn hoảng loạn tả thế nào, cuối cùng tất cả biến thành căm giận: "Sao gia trưởng quá !"
Thư Hầu luôn khắc chế, Phó Thanh Hứa thì khiêm tốn, nhưng đàn ông đang mặt cô và chờ đợi cô cho một danh phận lúc gia trưởng lấn lướt đến mức chẳng giống Thư Hầu, cũng chẳng giống Phó Thanh Hứa chút nào.
Anh vẫn im lặng, chỉ cô.
Anh luôn coi Tô Trầm Ngư như báu vật mà cẩn thận nâng niu, che chở cô nhưng sợ mạo phạm. Tuy nhiên, sâu thẳm trong lòng dường như một khác đang điên cuồng gào thét và thôi thúc bất chấp tất cả mà chiếm hữu cô .
Sợ đau cô nên kìm chế bản .
Cứ thế lặp lặp ngừng.
Cố tình Tô Trầm Ngư còn liên tục trêu chọc . Dưới vỏ bọc trêu chọc , thấy bóng dáng mờ ảo của cô.
Cô ở gần, gần , nhưng đôi khi như xa vời vợi.
Đêm qua, Phó Thanh Hứa mơ.
Anh mơ khi còn là Thư Hầu. Hồi ngài từng trò chuyện với một vị đạo sĩ du hành khắp núi non. Vị khẽ với ngài: "Công tử như ý nguyện sở cầu chăng?"
Trong mắt ngài tràn ngập vẻ mờ mịt, trả lời thế nào.
Thư Hầu của Thiên Khải Quốc một lòng vì nước vì dân, chỉ mong dựa trí tuệ và đôi tay của phò tá Tân Đế vương cho thiên hạ thái bình. trong quá trình , ngài để một cô bé bất tri bất giác xông đời .
Ngài bảo vệ cô bé, cô bé khỏe mạnh lớn lên sự che chở của ngài.
một ý chỉ của Hoàng đế ban xuống, cô bé bất đắc dĩ cung.
Ngài hứa hẹn nhất định sẽ đón cô bé khỏi cung.
Một năm , mưu tính của ngài đổ sông đổ bể, cô thành cung phi. Từ , ngài còn cách nào đón cô khỏi cung nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/123.html.]
Cũng từ , Thư Hầu vốn chỉ nghĩ cho quốc gia bắt đầu những tâm tư riêng cho bản – chỉ cần cô bình an là đủ.
tâm tư riêng ngài nhốt chặt đáy lòng, kìm nén đến tận khi cô qua đời vỡ òa đó trở thành chấp niệm quấn lấy linh hồn ngài.
...
Phó Thanh Hứa ở thế giới hiện đại từ nhỏ lập dị quái gở, gần như chỉ đắm chìm trong thế giới riêng của . Nói nghiêm trọng thì thể gọi là mắc chứng tự kỷ nhẹ. Lớn lên đỡ hơn nhiều, sở thích cũng đơn điệu – thích bộ quá trình giải mã.
Tính cách như định sẵn sẽ bao giờ chủ động tranh giành.
Khi Thư Hầu và Phó Thanh Hứa hòa một, khả năng kiềm chế bản của Thư Hầu và tính khiêm tốn khép kín của Phó Thanh Hứa.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Việc Tiểu Ngư còn sống, hơn nữa sống tự do, đối với là nguyện vọng trở thành sự thật, còn mong cầu gì thêm.
dần dần, nhiều hơn.
Anh chỉ bảo vệ cô, chăm sóc cô, mà còn chiếm hữu cô.
Suy nghĩ khiến ghét chính .
Bởi vì thật cô bất cứ thứ gì trói buộc nữa, càng dính dáng gì đến Thiên Khải Quốc. Sự tồn tại của sẽ như chuông báo hình từng phút từng giây nhắc cô nhớ quá khứ.
Cách nhất là vĩnh viễn rời xa tầm mắt cô, âm thầm lặng lẽ cô bước tiếp về tương lai rực rỡ phía .
đánh giá thấp con quỷ điên cuồng đè nén giam cầm sâu trong nội tâm – Nó, rời .
...
"Ta ." Trong mộng, đàn ông tuấn nhã nhặn khàn giọng đáp câu hỏi của đạo sĩ.
Đạo sĩ vuốt chòm râu dài. Như thấu tâm tư Thư Hầu, ông mỉm : "Xem thần sắc của công tử thì ngài . Ngài chỉ bàng hoàng và do dự như là tâm ma quấy nhiễu thôi."
Thư Hầu run lên.
Đạo trưởng phẩy phất trần, nhẹ nhàng điểm n.g.ự.c ngài: "Công tử sống thì hãy coi chuyện cũ như mây khói thoảng qua. Đường chân nên như thế nào, cứ lắng lòng là ."
"Tâm ma là chấp niệm trong lòng, ngài theo tiếng lòng, tự khắc nó sẽ hóa giải. Mong công tử trân trọng."
Sau khi tỉnh mộng, Phó Thanh Hứa lặng im hồi lâu nhẹ nhàng thở . Sau đó, đưa một quyết định.
Những gì đang diễn bây giờ chính là quyết định của .
Nghe theo tiếng lòng.
Muốn Tiểu Ngư – đây là tâm ma, là chấp niệm của .
Anh kiềm chế bản nữa, tranh giành cho chính .
Và cách của là thẳng thắn thổ lộ.
Anh mang chấp niệm của , giãi bày với cô.
……
"Sao em cứ im lặng mãi thế?"
Tô Trầm Ngư ánh mắt càng lúc càng đắm đuối của Phó Thanh Hứa đến mức mặt nóng bừng. Cô cảm thấy ở thế yếu, cảm giác khiến cô tùy tiện chọn bừa. Cô lắc đầu, cố ý giọng thật hung dữ: "Nếu em trả lời là nhất quyết sẽ giải huyệt đấy ?"
"Không." Phó Thanh Hứa cuối cùng cũng lên tiếng.
Tô Trầm Ngư: "???"
Rồi gì nữa?
Phó Thanh Hứa tiến gần cô hơn, cúi ghé sát tai cô. Giọng khàn mang theo thở nóng rực phả vành tai, từng chữ ẩn chứa sức mạnh gây tê dại.
"Có danh phận , em gì cũng ." Anh .
Tô Trầm Ngư: "!!!"
Cô tự chủ nuốt nước bọt. Khuôn mặt quyến rũ của Phó mỹ nhân dịch xa, nghiêm trang cô như thể hề gì.
Đây là Phó mỹ nhân thật hả?
"Em..."
Lại lên tiếng nữa, Tô Trầm Ngư chợt phát hiện giọng hiểu cũng khàn đặc. Cô khẽ hắng giọng, thẳng mắt Phó Thanh Hứa.
Vài giây trôi qua.
Như ma xui quỷ khiến, cô : "Vậy... bạn trai ."
Cô dời mắt . Người cô như lửa l.i.ế.m từng tấc da thịt, cơ thể nóng bừng, đến giọng cũng nhỏ ít.
Độ cong khóe miệng Phó Thanh Hứa vốn rõ ràng, kỹ thì khó nhận đang , nhưng giờ thấy cong rõ rành rành, ngay cả đuôi mắt cũng xuất hiện nếp nhăn dịu dàng cong lên.
Ngón tay thon dài khẽ chạm vai cô, tứ chi cứng đờ của Tô Trầm Ngư như mở khóa, lập tức thả lỏng. Vừa tự do, cô nhanh chóng giơ ngón giữa với Phó Thanh Hứa, hành động khiến cô tự tin hơn hẳn: "Có bạn trai nào đối xử với bạn gái như ?! Em đền bù!"
Phó Thanh Hứa dịu dàng hỏi: "Em đền bù gì nào?"
Tô Trầm Ngư check map từ xuống , đôi mắt chậm rãi híp , đó áp sát lòng , ngón tay vẽ vòng tròn n.g.ự.c , hết vòng đến vòng khác.
"Anh xem? Đương nhiên là 'lấy đền bù' ."
Cô thèm khát cơ thể chỉ một ngày hai ngày!
"Anh thực hiện trách nhiệm mới hứa với em, để em gì thì ."
"Được."
Giây tiếp theo, trong lúc cô kịp phòng , cơ thể bỗng nhiên rời khỏi mặt đất. Phó Thanh Hứa bế ngang cô lên, lập tức rời khỏi phòng vệ sinh. Dưới trạng thái kích động của Tô Trầm Ngư, Phó Thanh Hứa đặt cô lên sofa.
"Ơ???" Cô ngơ , liếc cửa và cửa sổ phòng khách. Từ đây thể thấy hàng cây xanh con đường khu dân cư. Sẽ ngang qua đấy.
"Ở đây á?" Có kích thích quá ? “Cũng là thể, nhưng mà kéo rèm cửa , còn nữa, nhỡ bố ..."
Phó Thanh Hứa hôn lên môi cô, chặn hết những lời cô định .
Khi Tô Trầm Ngư định lấy quyền chủ động, đảo khách thành chủ thì Phó Thanh Hứa rời khỏi môi cô, thở nóng rực thấp thoáng lưu luyến dịu dàng lướt đến chóp mũi từ từ di chuyển lên , cuối cùng thành kính dừng giữa hai hàng lông mày của cô.
Tim Tô Trầm Ngư đập loạn xạ như từng đập.
"..."
Sô pha thì sô pha, cô mặc kệ, vươn móng vuốt định túm lấy khóa thắt lưng của .
Đột nhiên, khóa cửa bỗng "cạch" một tiếng. Tô Trầm Ngư giật b.ắ.n cả , vội vàng rụt tay , đẩy đàn ông mặt : "Bố về!"
Đáp cô chỉ là một tiếng khẽ.
"Cửa khóa trái, họ mở ."
Ý là... tiếp tục ???