NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 130

Cập nhật lúc: 2025-07-05 19:01:14
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 130: Bước thảo mai thứ 130: Ngoại truyện 11

 

Đao Quang Kiếm Ảnh khởi từ đầu hè, đến tận những ngày rét đậm mới đóng máy. Hôm kết thúc, Bách Hoài Chi bao trọn một tầng của nhà hàng để chơi cho . Qua ba tuần rượu, Bách Hoài Chi bỗng dưng bưng chén đến mặt Tô Trầm Ngư, trịnh trọng hô một tiếng: “Tiền bối Tô."

 

Rồi ông còn tự tay rót đầy chén rượu cho cô.

 

Tô Trầm Ngư ngớ : "???"

 

Thường ngày, đạo diễn Bách vui thì mật gọi cô là Tiểu Ngư Nhi, cáu thì gọi cả họ tên, còn khi vui cũng cáu thì gọi bằng tên nhân vật cô đóng.

 

Khi mà tỏ ân cần, chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.

 

Tô Trầm Ngư dè dặt : "Đạo diễn, gì chú cứ thẳng . Chú chuốc rượu cháu thế , bạn trai cháu là sẽ đánh chú đấy nha."

 

Bách Hoài Chi cứng họng: "..."

 

Uông Nghi cạnh thì phá lên.

 

Sếp Ngư càng ngày càng cao tay trong việc dùng ngôn ngữ chọc ngoáy khác.

 

Chuyện bắt đầu kể từ Phó Thanh Hứa đến thăm phim trường một tháng . Vì đoàn phim đang lấy cảnh ngay tại Bắc Kinh nên Phó Thanh Hứa chơi trội như hồi ở sa mạc. Hôm đó, Tô Trầm Ngư một cảnh rơi xuống vực sâu.

 

Nói thật, phim hiện giờ nhiều cảnh nguy hiểm còn thực địa nữa mà sẽ là diễn viên tưởng tượng bối cảnh diễn phông xanh đó phụ thuộc kỹ xảo chỉnh sửa hậu kỳ. Mà kỹ xảo của nước nhà thì lúc nào chẳng khán giả chê là "kỹ xảo ba xu", hiệu ứng hình ảnh tệ.

 

Mấy cảnh kiểu rơi xuống vực như hầu như đều dùng phông xanh. Quay thực địa thì cân nhắc đủ thứ nguy hiểm. Bách Hoài Chi hiểu điều , nhưng đến tận sa mạc còn lấy cảnh , chả nhẽ một cái vực quèn còn dùng phông xanh?

 

Sau nhiều cân nhắc, Bách Hoài Chi vẫn quyết định cho Tô Trầm Ngư dùng diễn viên đóng thế. Tuy ông tin tố chất cơ thể của Tô Trầm Ngư nhưng vẫn tính đến tình huống nhất.

 

Tô Trầm Ngư nghĩ bụng: dùng đóng thế thì cứ dùng thôi, cô chẳng nhàn quá.

 

Kết quả Bách Hoài Chi lướt trúng video hồi Mẫn Chó Điên chơi thăng bằng với cô.

 

Ông : Ái chà, đến cả thăng bằng Tô Trầm Ngư cũng dám chơi, còn là kiểu bất kỳ biện pháp an nào.

 

Không chỉ thế, cảnh cô bám một sợi dây chạy vách núi trong mùa 1 Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn cũng khiến ông kích động.

 

Nhảy vực một xíu leo lên? Chuyện nhỏ, còn cần diễn viên đóng thế cái gì? Diễn viên đóng thế cũng nhanh nhẹn bằng Tô Trầm Ngư ?

 

Thế là ông vung tay, quyết định bỏ diễn viên đóng thế, cô tự diễn.

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Nếu từ khi yêu đương cô nền tính nhiều thì Bách Hoài Chi tay.

 

Mọi chuyện vốn dĩ diễn hết sức bình thường, vách núi đáy vực đều canh chừng, Phó Thanh Hứa phía . Tô Trầm Ngư diễn một xong, Bách Hoài Chi cảm thấy còn thể hảo hơn nữa nên Tô Trầm Ngư hai.

 

Cô bám vách đá, leo lên theo yêu cầu. Ai ngờ dây cáp gặp sự cố, đứt ngang!

 

Bất ngờ kịp trở tay, Tô Trầm Ngư rơi xuống. Người bình thường gặp tình huống lẽ hoảng loạn tột độ, đương nhiên Tô Trầm Ngư bình thường. Cô đáy vực đệm siêu dày giảm va đập, nhưng với độ cao thì khả năng cao cô vẫn sẽ thương. Việc cần là giảm tốc độ rơi, cơ mà vách đá trơ trụi chỉ vài cọng cỏ dại.

 

Cô: “…”

 

Sau đó, chỉ thấy còn tròn mắt Phó Thanh Hứa lao đến như một cái bóng, thoắt cái đến ngay khu vực cô rơi. Sau đó nhảy mấy phát, leo lên vách đá, ôm trọn Tô Trầm Ngư. Cuối cùng, cả hai song song đáp xuống đệm giảm xóc.

 

Mọi : !!! Đây là thứ con thể ?

 

Tô Trầm Ngư thấy Phó Thanh Hứa lộ mặt thì đành bịa một lý do: “Tiền bối Phó ngày xưa học chút võ đó, nhưng vì lý do sức khỏe nên tập nữa, thế là cũng công khai với công chúng luôn.”

 

Đêm đó, Phó Thanh Hứa hẹn Bách Hoài Chi chơi cờ vây. Lúc , Bách Hoài Chi mới cũng chơi cờ. Trong thời gian ở đoàn phim, thỉnh thoảng rảnh ông rủ Tô Trầm Ngư chơi và ván. Có lúc hòa, đa là hai bên luân phiên thắng.

 

Kết quả so tài là Bách Hoài Chi Phó Thanh Hứa đánh cho tan tác.

 

Không ít quây quanh, xem mà dám cả thở mạnh.

 

Ai tinh ý đều nhận Phó Thanh Hứa đây là đang trút giận Tô Trầm Ngư, bằng một cách vô cùng "văn minh lịch sự".

 

Bách Hoài Chi Phó Thanh Hứa ép đến mức tự kỷ. Ông đánh với Tô Trầm Ngư  còn cảm giác hồi hộp, kích thích và hưng phấn khi gặp kỳ phùng địch thủ. Chứ đánh với Phó Thanh Hứa… ông cứ như mới học chơi cờ .

 

Tức nhất là lúc kết thúc, Phó Thanh Hứa dửng dưng một câu: "Đạo diễn Bách, cảm ơn."

 

Bách Hoài Chi: "..."

 

Cảm ơn cái đầu nhà !

 

Phó Thanh Hứa tiếp: "Đạo diễn Bách mắt tinh kén chọn, Tiểu Ngư lọt mắt xanh của ông nghĩa là ông cũng là công nhận sự ưu tú của cô . Từ khi đoàn phom của ông, Tiểu Ngư từng lơ là nửa phút. Chỉ cần là việc cô nhận thì sẽ dốc bộ sức cho bằng . Tính cô xưa nay ."

 

Bách Hoài Chi gật gù. Lúc Tô Trầm Ngư mới gia nhập, đoàn các tiền bối m.á.u mặt nên khó tránh khỏi âm thầm lời tiếng . ở bất kỳ phương diện nào Tô Trầm Ngư cũng từng sơ suất.

 

Dù là diễn cảnh đánh đ.ấ.m phối hợp với các tiền bối, kỹ năng diễn xuất của cô đáng thưởng thức. Cô màu, giả tạo, dùng thực lực và nhân phẩm của để giành sự tôn trọng và ngưỡng mộ của .

 

Đây cũng là lý do vì quý mến Tô Trầm Ngư chân thành đến .

 

"Khi đoàn, Tiểu Ngư nặng 92 cân. Trước khi ở sa mạc là 86. Tay trật khớp ba , xương ống chân trái lệch nhẹ... Đến lúc ở sa mạc, em chỉ còn 74 cân. Về Bắc Kinh thì nhích lên 80. Gần đây tay trái gãy xương, cơ hông kéo giãn, đùi đạo cụ đ.â.m , khâu bảy mũi..."

 

Phó Thanh Hứa kể vài vấn đề sức khoẻ của Tô Trầm Ngư trong nửa năm Đao Quang Kiếm Ảnh với giọng điệu bình thản. Và đó mới chỉ là một phần nhỏ trong những gì cô trải qua. Xung quanh lặng ngắt như tờ.

 

Hình như vì Tô Trầm Ngư luôn tung tăng nhảy nhót vui vẻ và lúc nào cũng thành xuất sắc yêu cầu của đạo diễn nên dần xem nhẹ những chấn thương đó, họ cứ nghĩ khó cô.

 

giỏi thế mà, chỉ cần là chắc chắn sẽ thôi.

 

họ quên mất rằng sự hảo , cô cũng chỉ là trần mắt thịt, cô thể thương như bất kỳ ai. Chẳng qua hầu như bao giờ cô thể hiện ngoài.

 

Từ khi còn ở Thiên Khải Quốc, dù lưu lạc đầu đường xó chợ sống trong cung cấm, Tô Trầm Ngư đều hiểu rõ một điều: khổ mấy đau mấy cũng chẳng ai gánh .

 

Bây giờ cô đỡ hơn nhiều , thể vô thức mà nũng, than thở và kể khổ với Phó Thanh Hứa.

 

Đó là vì tiềm thức cô coi thành thể tin tưởng và trông cậy dù rằng thật cần dựa dẫm ai hết. là Phó Thanh Hứa, là công tử Dung Ngọc, là sẽ chống lưng cho cô vô điều kiện.

 

Có lẽ chính cô cũng nhận điều .

 

...

 

Nghe Phó Thanh Hứa nhẹ nhàng kể về tình trạng sức khoẻ của Tô Trầm Ngư khi đoàn như , đều rơi trầm tư, nhất là Bách Hoài Chi.

 

Cảnh rơi xuống vách đá , thật đầu tiên đạt nhưng ông nghĩ Tô Trầm Ngư leo lên leo xuống dễ mà, thêm nữa cũng thành vấn đề...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/130.html.]

 

Tuy nhiên vấn đề thật sự xảy ở chính thành vấn đề” . Nếu Phó Thanh Hứa thì hôm nay Tô Trầm Ngư đừng hòng bình yên vô sự.

 

" nghĩ, thời gian Tiểu Ngư hổ thẹn với nghiệp diễn, cũng phụ lòng nhân vật Chu Vấn Trúc của Đao Quang Kiếm Ảnh. Là bạn trai, vốn dĩ nên can thiệp công việc của em nhưng hôm nay bắt buộc vượt rào một . Kính nhờ đạo diễn Bách thông cảm cho nữ chính của ông một chút ."

 

"Cô chỉ là một cô gái bình thường, siêu nhân."

 

...

 

Sau hôm , các cảnh của Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng hơn xíu xiu.

 

Lúc đó cô ngoài điện thoại, Phó Thanh Hứa gì với Bách Hoài Chi. Là hai bà chị thiết kể cho cô qua WeChat.

 

Ý tứ trong mỗi câu: Phó Thanh Hứa đúng là quá ngầu lòi!

 

Nhất là Hứa Mỹ Tú. Sau khi Tô Trầm Ngư bạn trai, chị thất vọng vô cùng, còn kịp nhận con dâu cưng mà.

 

chị nghĩ: Yêu đương thì ? Thời buổi bao nhiêu cặp đôi nổi tiếng yêu đến bước về chung một nhà? Mà kết hôn cuối cùng cũng đường ai nấy đầy đấy thôi? Biết chừng mấy nữa hai đứa nó chia tay, đến lúc đó chắc thằng con trai cũng đủ tuổi trưởng thành ha, .

 

Sau pha xử lý của Phó Thanh Hứa, chị từ bỏ hẳn ý định nhắm con dâu. Không hai đứa về chung một nhà nhưng thể chắc chắn một điều là: Từng yêu một như Phó Thanh Hứa thì Tiểu Ngư Nhi trăm phần trăm sẽ chẳng mắt thằng nhóc nhà ! =_=

 

……

 

Thế nên mới chuyện mỉa mai đạo diễn trong tiệc đóng máy như hôm nay. Có bạn trai chống lưng, Tô Trầm Ngư đương nhiên lôi dằn mặt Bách Hoài Chi chứ.

 

Bách Hoài Chi lòng vòng: " nghĩ kỹ lắm . Tiền bối chơi đàn cổ và sáo mà, mấy đoạn nhạc nền cần lồng thêm phim tiền bối tự do phát huy luôn nhé, thấy ?"

 

"Sẽ ghi danh trong credit phần nhạc phim đó."

 

Đây đúng là một đề nghị tồi. Với Tô Trầm Ngư, phối mấy đoạn nhạc dễ như trở bàn tay, còn thể luyện tay chút, chứ bình thường cô quên mất chơi hai nhạc cụ .

 

Tên xuất hiện màn ảnh rộng chỉ một , còn với các vai trò khác , oách nhỉ?

 

Nháy mắt thấy địa vị cao hơn liền.

 

"Được nha, thành vấn đề." Tô Trầm Ngư đồng ý ngay tắp lự. “Có giới hạn thời gian ạ?"

 

Bách Hoài Chi định càng nhanh càng , nhưng lời đến miệng biến thành: "Tiền bối cứ tùy ý, tuyệt đối tin tưởng thực lực của tiền bối."

 

"Đạo diễn, chú vẫn nên đổi xưng hô . Hai chữ 'tiền bối' từ miệng chú thốt kinh dị như chú gọi cháu là bố á."

 

Bách Hoài Chi: "..."

 

Cả phòng vang. Lý Tranh Minh vẫn còn lag, ông hỏi với vẻ hiểu: "Tiểu Ngư Nhi nhạc á? Con bé là ca sĩ hả?"

 

Trương Dịch Ninh phổ cập kiến thức cho ông cụ lạc hậu nhất đoàn.

 

Bách Hoài Chi vỗ tay mấy cái, lập tức khiêng một cây đàn cổ . Không cần giải thích nhiều, đây là chuẩn cho Tô Trầm Ngư.

 

Thôi .

 

Cô hào phóng xuống đàn, chỉnh dây gảy bừa một khúc nhạc nhịp điệu dồn dập, đẩy khí của buổi tiệc lên cao trào.

 

……

 

Chơi mãi đến 11 giờ đêm, buổi tiệc mới kết thúc. Bách Hoài Chi định cử đưa Tô Trầm Ngư về, cô tít mắt : "Không cần ạ, bạn trai đến đón cháu ."

 

Mọi : "..." Lại ăn cơm chó ngập mồm.

 

Phó Thanh Hứa đến từ lâu, chỉ là phiền buổi tụ tập cuối của . Phim đóng máy , mấy khi đông đủ thế nữa.

 

Anh mang theo cái lạnh buốt đêm đông bước phòng, gật đầu chào và ôm Tô Trầm Ngư đang ngà ngà say rời .

 

Lên xe, Phó Thanh Hứa cẩn thận thắt dây an cho cô. Tô Trầm Ngư nhân cơ hội thơm một cái, môi cô thoảng hương rượu: "Đạo diễn bảo em nhạc, còn cho em vị trí credit nhạc phim nữa nha."

 

Thấy cô ngấm men, Phó Thanh Hứa xoa đầu cô: "Ngủ ."

 

Tô Trầm Ngư cãi: "Em buồn ngủ! Em say!"

 

"Ừ." Phó Thanh Hứa thẳng, khởi động xe.

 

"Anh đáp cho thôi chứ gì." Cô nghiêng , rượu khiến đôi gò má ửng đỏ, hai mắt cô sáng rực như chứa đầy cả trời .

 

Phó Thanh Hứa khẽ thở dài, duỗi tay véo nhẹ má cô: "Ngoan nào."

 

Tô Trầm Ngư véo má thấy thoải mái, cô dụi đầu lòng bàn tay như một em mèo nhỏ. Thế vẫn , cô trèo hẳn lên nhưng dây an cản trở.

 

"Muốn giam cầm bổn cung ư? Hừ." Cô khẩy.

 

Ngay đó, Phó Thanh Hứa thấy cô túm dây an nhét miệng.

 

Anh cạn lời.

 

Đến khi tìm chỗ trống và đỗ xe xong xuôi, Tô Trầm Ngư vẫn đang hăng say chiến đấu với dây an . Phó Thanh Hứa tủm tỉm cô đấu trí đấu dũng.

 

"Uống bao nhiêu ?" Anh nghiêng sang tháo dây an cho cô, quyết định lôi cô xuống xe cho tỉnh rượu.

 

Tô Trầm Ngư nghiêng đầu , một lát mới chậm rãi giơ ba ngón tay: "Tên Bách Hoài Chi khốn kiếp chuốc rượu em."

 

Phó Thanh Hứa nhíu mày.

 

Đang đường về nhà, Bách Hoài Chi bỗng thấy sống lưng lạnh toát.

 

"Có xuống dạo chút ?"

 

Tô Trầm Ngư liếc ngoài cửa sổ. Đêm nay trăng tròn như ngọc vằng vặc treo bầu trời, rải xuống mặt đất một lớp ánh sáng dịu dàng như tơ lụa.

 

"Không ." Cô , nghiêm túc lắc đầu.

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Rồi cô nghịch nút bên hông, lưng ghế từ từ ngả . Cô thuận thế xuống theo, còn ngoắc tay kéo luôn cả dây thắt lưng của Phó Thanh Hứa.

 

"Trăng thanh gió mát cảnh , thích hợp để thị tẩm."

 

"Nào, mỹ nhân, bổn cung sẽ dịu dàng."

 

Phó Thanh Hứa: "..."

Loading...