NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 38.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:48:46
Lượt xem: 289
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 038: Bước thảo mai thứ 38
Từ khi đến thế giới tiểu thuyết , Tô Trầm Ngư tiếp nhận bộ quá khứ của nhân vật Tô Trầm Ngư trong truyện, tương đương với việc coi như cô trải qua tất cả những gì Tô Trầm Ngư thời hiện đại từng . Tuy nhiên đây giống như một loại cấy ghép ký ức hơn.
Đối với Tô Trầm Ngư thì ý thức và tư duy của cô vẫn thuộc về Tô Trầm Ngư của Thiên Khải Quốc nhiều hơn. Tuy tức vì đấu đá trong cung lâu như , vất vả lắm mới thể về hưu hưởng phúc mà tự dưng hiểu hẹo tiến thế giới truyện hiện đại, nhưng xét ở một khía cạnh khác thì cô một cuộc sống tự do và nhẹ nhàng hơn.
Ở đây, cô cần đối mặt với tên hoàng đế chó má tính tình thất thường sáng nắng chiều mưa giữa trưa sương mù nữa, cần ngẫm nát óc mỗi khi gì gì, cần xác định xác định đến khi chắc chắn sai sót mới dám phát ngôn. Ở Thiên Khải Quốc, cô thận trọng dò dẫm từng bước. Còn ở đây, ngoài việc một gia đình chẳng gì và tích cóp điểm công đức để đổi kết cục xanh cỏ thì những thứ khác quả thực là một giấc mơ với cô.
Cô thể tùy tý bất cứ điều gì , sống thật với chính cỡ nào cũng . Nơi thanh đao lơ lửng đầu chờ chực c.h.é.m xuống, gặp những kẻ nhắm cô cũng chỉ là chuyện nhỏ, dễ dàng đối phó.
Có lẽ, cô xem nơi như một trò chơi để tự do bay nhảy cho nên hành vi của cô gần như tính toán , nghĩ gì nấy, thấy ai trêu chọc một cũng hề sợ hãi.
Nhớ đây, khi tên hoàng đế chó má còn suy yếu, Tô Trầm Ngư căn bản dám để mấy bé thái giám xinh trai hầu hạ. Tên khùng đó ham chiếm hữu đến mức biến thái. Tóm nhờ sự hành hạ của mà gai góc của Tô Trầm Ngư cũng mài mòn, cô ít khi nổi giận.
Tất cả sự tức giận của cô đều trút lên đầu tên hoàng đế chó má .
Thành , chỉ cần quá đáng quá thì cô sẽ so đo với những liên quan đến .
Căng lắm thì trừng phạt nhẹ chút thôi.
Lần Ôn Tư Dao cố tình bẫy cô khi Cuộc Sống Kỳ Diệu Của 2, Tô Trầm Ngư trả bằng nguyền rủa. Trong lòng cô, chuyện đó qua hẳn . Miễn Ôn Tư Dao đến trêu chọc cô nữa thì cô chẳng hứng thú để tâm đến chị .
Tức giận sẽ gây nếp nhăn, còn dễ bệnh tim nữa.
Tô Trầm Ngư ghét nhất là giận cá c.h.é.m thớt vì cô.
Muốn gì cứ nhắm tất đây, đừng động đến những bên cạnh cô.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Mấy Hoàng hậu nương nương của Thiên Khải Quốc nổi giận đều là vì kẻ động đến của cô. Tên hoàng đế chó má từng cảm thán: "Ái phi nổi giận mấy phen đều là vì lũ ti tiện , trẫm thấy mà hâm mộ quá."
Nếu một cách hời hợt, trong lòng còn ôm một mỹ nhân thì cô cho rằng tên khốn đang ghen .
…
Tô Trầm Ngư trở tay đóng cửa nhà vệ sinh .
"Cô gì?!" Ôn Tư Dao the thé cất giọng. Chị rõ mồn một những lời Tô Trầm Ngư . Mới giới giải trí coi là diễn viên mà lên cơn điên ở đó tự xưng ‘bổn cung’.
"Cô dám động chắc? Có tin cho cô bay màu khỏi giới giải trí ngay và luôn !"
Ôn Tư Dao lăn lộn đến vị trí , dĩ nhiên một mạng lưới quan hệ vững chắc. Có thể chị đủ sức đá văng một nghệ sĩ nổi tiếng nhưng đối phó với loại lìu tìu như Tô Trầm Ngư thì dễ như trở bàn tay.
Giây tiếp theo, Ôn Tư Dao thấy Tô Trầm Ngư xông thẳng về phía . Chị kịp bất kỳ phản ứng thì da đầu bỗng nhiên đau nhói. Tô Trầm Ngư vòng lưng, túm lấy tóc chị giật ngược bồi thêm một cú đá khoeo khiến Ôn Tư Dao khuỵu gối quỳ xuống đất.
Trước khi tiếng kêu đau đớn kịp thoát khỏi cổ họng Ôn Tư Dao, Tô Trầm Ngư bóp nghẹt nó. Cô buông bàn tay túm tóc, ôm lấy Ôn Tư Dao từ phía như chị em thiết, bàn tay trắng nõn mảnh siết chặt lấy chiếc cổ thon dài của Ôn Tư Dao.
Cảm giác hít thở thông khiến đầu óc Ôn Tư Dao trống rỗng, thể phản ứng gì nhưng từng lời Tô Trầm Ngư chui qua tai não chị rành mạch.
Giọng cô vẫn ngọt ngào như một cô bé nũng nịu với lớn trong nhà.
"Chị Tư Dao, thật là ngại quá, khó chịu lắm ... Em cố ý , chị nhất định tha thứ cho em đó nha."
Mặt Ôn Tư Dao đỏ bừng, khóe mắt rớm nước, thể run rẩy kịch liệt như cá thiếu nước.
Tô Trầm Ngư hề dùng quá nhiều sức, bóp cổ cũng cần kỹ xảo cả đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/38-1.html.]
Ôn Tư Dao hoảng hốt cảm giác như đang diễn một cảnh sắp c.h.ế.t thật sự.
"Chị Tư Dao, em từng mơ một giấc mơ. Trong mơ em là một thích khách, ám sát một nhân vật lớn. Em dùng đủ cách lẻn , nhân lúc ngủ say… Rắc! Vặn gãy cổ . Âm thanh giòn tan, đến giờ em vẫn nhớ rõ mồn một."
Vừa , Tô Trầm Ngư buông tay đang bóp cổ Ôn Tư Dao lướt đến má chị . Toàn Ôn Tư Dao cứng đờ, giác quan đều dõi theo bàn tay đến nỗi quên mất tự do trở , thể đẩy Tô Trầm Ngư và dậy.
"Có chị Tư Dao sợ ?" Tô Trầm Ngư ay náy dịu dàng . " Đào Đào gì , chị tát chị như thế thật là kỳ cục quá. Em bảo chị tát , coi như huề, nha?"
Tô Trầm Ngư ngước mắt Đào Đào đang ngây như phỗng.
Bốn mắt chạm , ba hồn bảy vía của Đào Đào mới trở về. Quỷ thần thiên địa ơi, Trầm Ngư, Trầm Ngư đánh Ôn Tư Dao!!!
"Trầm, Trầm Ngư..." Đào Đào run rẩy chạy tới, càng tợn, lúc ấm ức nữa mà là lo lắng tột độ. "Mau, mau thả chị , đánh chị , chị sẽ trả thù em đấy!"
"Chị mà, chị đau chút nào!" Đào Đào cuống đến năng lộn xộn, đầu óc chỉ hình ảnh Ôn Tư Dao trả thù điên cuồng, Tô Trầm Ngư còn sống nổi trong giới nữa.
Tô Trầm Ngư: "..." Cái đồ ngốc .
Cô buông Ôn Tư Dao , lên. Ôn Tư Dao nhũn ngã soài xuống đất, trong mắt còn nguyên vẻ hoảng sợ, cơ thể run rẩy vì kinh hãi. Dù Tô Trầm Ngư lên tha cho chị mãi vẫn thể bình tĩnh .
Tô Trầm Ngư đôi mắt sưng húp vì của Đào Đào: "Em hỏi chị, đánh ?"
Đào Đào cô, Ôn Tư Dao đang sợ hết hồn bên , cứng đờ lắc đầu. Trong lòng chị bây giờ hề hả hê mà chỉ lo lắng, sợ Ôn Tư Dao trả thù Tô Trầm Ngư.
Thôi .
Tô Trầm Ngư xoay , xổm xuống mặt Ôn Tư Dao, đến mi mắt cong cong: "Chị Tư Dao, nữa nhé. Chị Đào Đào nhà em truy cứu, em cũng thể đánh chị ."
"Tao, tao báo cảnh sát!" Ôn Tư Dao cuối cùng cũng hồn, cơn hoảng sợ trong mắt vẫn tan. Gương mặt tươi của Tô Trầm Ngư giờ phút trong mắt chị khác gì ác quỷ.
Chị thể tin sợ đến nhũn đất run rẩy thút thít là .
Nhất định là chị sơ ý, nhất định là , chị xé nát cái mặt mắt !
dù nội tâm gào thét điên cuồng , tay chân chị mãi vẫn chút sức nào hết, tim vẫn còn đập loạn ngừng. Miễn bàn chuyện xông lên đánh trả, chị lên thôi cũng đợi gom sức lấy đà.
"Báo liền, báo ngay, báo lập tức!" Tô Trầm Ngư vội vàng gật đầu, còn hiệu cho Đào Đào lấy điện thoại. "Hôm nay đông , còn là cánh truyền thông, cảnh sát đến , chúng chỉ lên tin giải trí mà còn lên cả tin xã hội, nổi bật bao, quá còn gì."
Ôn Tư Dao: "..."
"Rồi cảnh sát hỏi chị vì báo án, chị em đánh chị. Em đánh chị chỗ nào nào? Trên chị vết thương ? Một xíu vết đỏ cũng nha. Còn Đào Đào đáng thương của em thì ? Nhìn má chị kìa, sưng lên . Chị Tư Dao, cái tát của chị thật đúng là nương tay."
... Công nhận, cái giọng điệu gợi đòn thiệt chứ.
Ôn Tư Dao trừng mắt lườmTô Trầm Ngư, chính là cái con bé mặt mày hớn hở đáng yêu suýt bóp c.h.ế.t . Nó bây giờ trông khác , hề hề như một đứa em gái thích đùa.
"Chị Tư Dao, còn báo cảnh sát ?"
"Mày..."
"Em ngay chị Tư Dao bụng lắm mà, chuyện nhỏ xíu thế chị cũng chấp nhặt ha. Đi thôi thôi, nán ở toilet lâu quá , nên ngoài thôi... Chị còn lên nhận giải nữa đúng nè, thể chậm trễ ." Tô Trầm Ngư ngoan ngoãn thiện đỡ Ôn Tư Dao dậy, mật khoác tay chị .
Bỗng cô đột ngột đổi giọng: "Chị Tư Dao, xin ."
"Trợ lý của em, đánh là đánh ."