NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 40.2
Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:52:56
Lượt xem: 305
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sao chỉ khen tóc em thôi, khen mặt em ?" Tô Trầm Ngư tỏ vẻ ‘chê nha’. Cảnh Điền đỡ trán. "Được bà cô tổ ơi. Cô nhất, mau thôi."
Vừa bước phòng hóa trang, một đám lập tức vây quanh. Chụp quảng cáo dầu gội nên tóc cô đương nhiên nhãn hàng tạo kiểu kỹ lưỡng, Đào Đào ngăn Mạc Nhị đang tiến lên, tự dưng mặt đỏ bừng: "Cứ ở đây chờ thôi, đừng phiền thêm!"
Đỏ mặt đương nhiên vì hổ mà là chị cảm thấy hành vi của giống như vợ cả tranh chồng, phòng ngừa nhỏ yêu tinh càn rỡ Mạc Nhị . Trời ạ, chị đang nghĩ cái gì nè.
Nhóm gội đầu dưỡng tóc cho Tô Trầm Ngư, mát-xa, khiến cô vốn tỉnh táo buồn ngủ tiếp, kiềm chế mà ngáp. Ngáp lên ngáp xuống, phụ trách nhãn hàng đến . Đây là bố thiên hạ thiên nhiên, Cảnh Điền dặn dò cô nhiều , thế là Tô Trầm Ngư tỉnh liền, đôi mắt nửa nhắm nửa mở tức thì trợn tròn, đến cả cái ngáp dở cũng cô nuốt ngược .
Mọi : "..."
Này cô nương, dáng vẻ buồn ngủ của cô đều thấy hết !
Chuyên viên trang điểm chứng kiến bộ, suýt nghẹn đến nội thương, lỡ tay kéo Tô Trầm Ngư quá mạnh. Cô khẽ xuýt xoa.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Lúc , qua gương Tô Trầm Ngư thấy Cảnh Điền và nhà đầu tư, giám đốc Lưu đang chuyện với .
Giám đốc Lưu hói kha khá, mép tóc chạy đến tận đẩu tận , cũng may còn chun chút che da đầu lấp ló. Quần áo ông mặc... quả thật độc đáo, tạo nên một phong cách riêng. Dù tổng thể từ hình tượng đến dung mạo đều phần nổi bật khác thường nhưng vị lúc nào cũng tủm tỉm, mắt híp thành một đường chỉ, nom đỗi thiện.
"Thế nào? Không vấn đề gì chứ?"
"Không, ạ." Cảnh Điền vội vàng lắc đầu. "Mọi thứ đều ."
Chuyên gia tạo mẫu tóc cũng lên tiếng: "Sắp xong ."
Anh xức tinh dầu dưỡng tóc cho Tô Trầm Ngư. Sau nhiều chăm sóc kỹ lưỡng, mái tóc vốn suôn mượt của cô càng thêm óng ả, tựa như dòng nước chảy.
Ngoài việc dưỡng tóc, chuyên gia tạo mẫu cũng định tạo kiểu cầu kỳ, chỉ cần để tóc buông xõa tự nhiên lưng là đủ tôn lên vẻ độc đáo của mái tóc .
Giám đốc Lưu ngắm mái tóc dài hồi lâu tiến đến, đưa tay nhặt một sợi tóc, sợi tóc trượt nhẹ khỏi lòng bàn tay ông .
Mạc Nhị khẽ nhíu mày.
"Giám đốc Lưu, chất tóc của Trầm Ngư quá ạ?" Chuyên gia tạo mẫu đắc ý chút ngưỡng mộ . "Chất tóc mà thì thể đạt hiệu quả đáng trầm trồ như ."
Giám đốc Lưu buông tóc , chạm mắt với Tô Trầm Ngư trong gương. Nụ mặt ông càng thêm thiện, ông vỗ nhẹ vai chuyên gia tạo mẫu: "Cậu định thế thôi ?"
Chuyên gia tạo mẫu: "?"
Giám đốc Lưu thẳng: "Tóc như mà chẳng tạo hình thì quái gì? Lập tức uốn sóng lọn to ."
Chuyên gia tạo mẫu: "..."
Anh suýt nữa thì tức nghẹn thở.
Đây là chụp quảng cáo dầu gội, quảng cáo , trọng điểm là ở mái tóc và nổi bật sự suôn mượt để chứng minh hiệu quả của dầu gội. Uốn xoăn lọn to thì ai mà thèm xem dầu gội nữa?
đây là bố đời, tiền thể phiền thiên hạ, yêu cầu gì thì tuân thủ, còn thể phật ý.
Chuyên gia tạo mẫu đành nén giận bảo trợ lý lấy máy uốn, bắt đầu uốn tóc cho Tô Trầm Ngư.
Giám đốc Lưu chẳng quan tâm đến ánh mắt của những xung quanh, ông bên cạnh, mắt dán chặt mái tóc của Tô Trầm Ngư, thỉnh thoảng gật gù.
Tô Trầm Ngư thấy mệt mỏi rã rời. Tóc cô dày dài, bốn vây quanh đầu cô mân mê, che khuất tầm mắt của đại gia, cô tranh thủ lười tý , lim dim mắt xíu cho đỡ mệt.
Lúc , Mạc Nhị biến mất lúc nào bỗng xuất hiện. Đào Đào , chỉ khi trở , cầm tay một cốc cà phê.
Tô Trầm Ngư tay bưng cà phê, bắt tỉnh táo: "..." Cảm ơn quá cơ!
Nửa tiếng , mái tóc thẳng mượt mà của Tô Trầm Ngư biến thành kiểu tóc xoăn. Ban đầu, nhà tạo mẫu còn thầm nghĩ chắc hẳn giám đốc Lưu vấn đề nhưng khi thành tạo hình, ngạc nhiên: Ồ? Cũng gì phết!
Giám đốc Lưu hài lòng gật đầu: "Không tệ."
Uống nửa cốc cà phê, Tô Trầm Ngư tỉnh táo hơn hẳn. Kịch bản quảng cáo đơn giản, cô chỉ cần dành chút thời gian xong là coi như thành công việc hôm nay.
Một cô gái ôm mấy quyển sách đường, một trai vô tình va cô. Cậu nhặt sách giúp cô, cô lời cảm ơn rời . Cậu trai ngẩn ngơ theo như thể trúng tiếng sét ái tình, vươn tay. Cô vặn xoay , và tay nhẹ nhàng lướt qua mái tóc cô.
Sau đó, mối tình đơn phương của bắt đầu. Cô gái ngân nga bước xuống cầu thang, hai lướt qua , ngửi thấy hương thơm thoang thoảng tóc cô và những sợi tóc bay bay. Cuối cùng, lấy hết can đảm đuổi theo cô vốn định quen nhưng lời đến miệng thành: "Tóc thế, dùng dầu gội gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/40-2.html.]
Và thế là, họ ở bên , ngọt ngào cùng sử dụng loại dầu gội .
Đơn giản ?
Vô cùng đơn giản.
Quay cái là xong.
mà...
Đời như là mơ!
Đầu tiên, nam diễn viên đóng cặp với Tô Trầm Ngư vẫn đến. Gọi điện thoại thì bảo là gặp tai nạn xe cộ đường, kẹt xe. Đây là lý do khách quan, đành chịu. Giám đốc Lưu cùng chờ đợi với cái mặt đen như đ.í.t nồi.
Sau đó, ông thấy trợ lý nam của Tô Trầm Ngư ngừng lấy đồ ăn vặt đút cho cô, nào là bánh kem, bánh mì nhỏ, sữa vân vân mây mây... Tô Trầm Ngư cũng cứ thế ăn hết sạch!
Đến cả nhà tạo mẫu cũng ghen tị.
Anh nhỏ giọng hỏi: "Không sợ béo ?"
Tô Trầm Ngư trả lời một câu khiến ai nấy đều cạn lời: "Em vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn mà, béo ."
Tuổi trẻ... đúng là thích gì nấy!
Chờ mãi nam diễn viên cũng đến, rối rít xin bắt đầu . Tô Trầm Ngư tự nhủ chắc chỉ nửa tiếng là xong thôi.
nam diễn viên ! Cứ liên tục CUT hoài...
Nhất là cảnh đầu tiên, Tô Trầm Ngư ôm sách xoay , đưa tay vuốt tóc Tô Trầm Ngư. Vuốt cái nỗi gì, rõ ràng là vồ lấy tóc như cào trụi cả đầu.
"Trương Luân, nhẹ tay thôi! Tóc Tô Trầm Ngư sắp giật hết kìa!"
"Trương Luân, ánh mắt kiểu cẩn thận nâng niu , đây là cô gái thầm thương trộm nhớ chứ đang lén la lén lút như ăn trộm!"
"Trương Luân, biểu cảm của đừng đơ như tượng thế! Thả lỏng !"
"...Trương Luân, đóng phim đấy?"
Không khí trường đóng băng, đạo diễn phụ trách phim và giám chế - giám đốc Lưu - đều mặt mày u ám. Mọi nín thở dám hé răng. Thương Tô Trầm Ngư ghê, nào diễn cũng một phát ăn liền nhưng vì nam diễn viên dở tệ nên cô đành diễn diễn theo.
Tô Trầm Ngư rõ ràng từng đóng phim, còn nam diễn viên thì đầy kinh nghiệm. Lúc đầu còn lo cô theo kịp, ai ngờ là ngược .
Trương Luân càng mắng càng tìm cảm xúc, cứng đờ như khúc gỗ, mắt đỏ hoe, bật .
Anh xin .
Mọi : "..."
Lúc xin ích gì chứ!
Giám đốc Lưu thở dốc hổn hển như thể giây tiếp theo sẽ đuổi cổ Trương Luân.
Trương Luân đại diện cùng, đến cả trợ lý cũng , chỉ một đến đây.
Tô Trầm Ngư xoa xoa cái đầu đau nhức, đến mặt Trương Luân, nghiêng đầu, cong mắt và dịu dàng dỗ dành: "Đừng mà, ngoan, gì căng thẳng cả."
"Cứ coi đây là nơi quen thuộc của , hoặc coi là một chú thỏ con, còn là củ cải, em... là cây củ cải xinh nhất, thích nhất."
Mọi : "???"
So sánh kiểu gì trời!
Trương Luân ngơ ngác cô gái đang tít mắt dịu dàng dỗ dành .
Sau đó, đó to hơn.
Tô Trầm Ngư: "@¥*&"
Bổn cung giữ vững tinh thần!