NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 41.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:53:58
Lượt xem: 311
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 041: Bước thảo mai thứ 41
May mà Trương Luân lóc om sòm một hồi cũng guồng, đợi đạo diễn mắng nhanh chóng thành phần diễn chung với Tô Trầm Ngư. Cuối cùng, Tô Trầm Ngư còn một đoạn tự di chuyển, phô diễn mái tóc mềm mại.
Chính là diễn tả sự tự luyến tột độ.
Thật lòng mà , nếu tâm lý vững thì khó mà diễn cảnh bao nhiêu . Máy dí sát mặt Tô Trầm Ngư, cô nhắm mắt xoay tròn. Chẳng khiêu vũ, nhưng toát lên một vẻ uyển chuyển khó tả chỉ thể cảm nhận bằng trực giác.
Đạo diễn hô cắt với vẻ mặt hài lòng. Lúc , ông dặn dò Tô Trầm Ngư kỹ vì cô từng đóng phim, ngờ cô diễn trôi chảy đến .
Ông sang giám đốc Lưu, ông trùm tài chính của cả đoàn, ý hỏi .
Giám đốc Lưu vẫn giữ nụ tủm tỉm môi, nhưng vì quá nhiều nên chẳng ai đoán ông đang nghĩ gì. Ông Tô Trầm Ngư chằm chằm vài giây mới lên tiếng: "Làm nữa."
Cảnh Điền vội vàng nháy mắt hiệu cho Tô Trầm Ngư.
Tô Trầm Ngư diễn nữa, nhanh chóng nhận hơn đầu một chút. Thế là khi xong, giám đốc Lưu phán một câu: "Làm ."
Tô Trầm Ngư liên tục xoay năm , giám đốc Lưu vẫn ‘’.
Không khí trường một nữa đóng băng.
Mọi đều nghĩ Tô Trầm Ngư sẽ nổi giận nhưng cô hề, ngoan ngoãn theo yêu cầu của Giám đốc Lưu hề chậm trễ. Cũng thôi, ma mới nào dám trái ý ông chủ lớn.
Tóc bôi thêm một lớp tinh dầu, chuyên viên tạo hình khuôn mặt thanh tú son phấn của Tô Trầm Ngư, tóc nhỏ giọng : "Khổ cho em ."
Tô Trầm Ngư đáp: "Không ạ."
Chuyên viên tạo hình nghĩ bụng, cô bé ngoan ngoãn thế , nổi tiếng còn như .
Anh mang vẻ mặt ‘ hiểu mà’ mắt Tô Trầm Ngư qua gương: "Ngoan ngoãn quá cũng dễ bắt nạt đấy."
Tô Trầm Ngư bàn tay hoa lan đang múa may và cái giọng kéo dài âm cuối của , bỗng dưng ảo giác hai là bạn lâu năm, cô hì hì : "Em lợi hại lắm đó."
Chuyên viên tạo hình bật , tiện tay véo má Tô Trầm Ngư: "Cái mặt với mái tóc của em đúng là khiến ghen tị mà."
Tô Trầm Ngư ngượng ngùng thốt câu đáng ghét nhất: "Biết , trời sinh."
"..." Những lời cảm thán kịp của chuyên viên tạo hình đành nuốt ngược trong.
Tô Trầm Ngư vội vàng chữa cháy, tung chiêu nịnh bợ kiểu thương mại: "Anh cũng mái tóc và làn da mà, mướt mát như nước ."
Chuyên viên tạo hình mặt cảm xúc đáp: "Mặt là nhờ trang điểm, tóc là tóc giả."
Ờm... Tô Trầm Ngư thành thật lộ vẻ thương hại.
Chuyên viên tạo hình bỗng nổi hứng: "Hồi xưa cũng là hotboy trường đấy, bao nhiêu con gái xinh tươi chạy theo lưng đưa thư tình."
...Trường chắc mỗi là con trai nhỉ?
"Đáng tiếc thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm tháng vô tình, da dẻ ngày càng xuống cấp, tóc thì vuốt cái rụng cả nắm, haiz... Đến tuổi em sẽ hiểu nỗi khổ thôi."
"Chắc là ." Tô Trầm Ngư . "Đây là do áp lực quá thôi, cứ thư giãn và ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ là cải thiện ngay."
Chuyên viên tạo hình cảm thấy cả hai đang chuyện kiểu ông gà bà vịt.
Cô cứ như thể áp lực !
Trong cái giới giải trí danh lợi , dù là nghệ sĩ sân khấu nhân viên hậu trường, ai mà chẳng áp lực? Cô nhẹ nhàng thật!
"Thật á? Ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ là cải thiện thật ?"
"Lúc gội đầu, xoa thêm ít gừng tươi lên da đầu nữa..." Tô Trầm Ngư ngắm nghía mấy họa tiết nhỏ quần áo, lẩm bẩm. "Nghe các cụ bảo thế, cứ thử xem, hiệu quả thì thử mới ."
Chuyên viên tạo hình ngẫm nghĩ: "Em , về thử xem ."
Hai chuyện vu vơ, Tô Trầm Ngư đến khô cả miệng, Mạc Nhị đúng lúc đưa tới một ly nước ấm cứ như thể đoán cô khát nước . Đào Đào bĩu môi, rõ ràng chị cũng định đưa nước cho Trầm Ngư, ai ngờ Mạc Nhị nhanh tay hơn.
Đợi Tô Trầm Ngư uống xong nước, chuyên viên tạo hình liếc Mạc Nhị: "Cậu trợ lý của em quá chứ."
Tô Trầm Ngư đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/41-1.html.]
Chuyên viên tạo hình hạ giọng: "Bạn trai em ?"
"Đừng bảo nhé. Toàn hàng hiệu từ đầu đến chân… Riêng đôi giày , nhà thiết kế đấy, một tay lão làng. Đôi bét nhất cũng bảy chữ . Tính mỗi quần áo của thôi e là cũng tám chữ . Lại còn trai nữa, đúng chuẩn mỹ nhân ốm yếu. Người thế mà em bảo là trợ lý thì ai tin?" Mắt của chuyên viên tạo hình quả là tinh đời. Làm cái nghề ngày nào cũng tạo hình cho đủ kiểu nghệ sĩ từ flop tới nổi, đôi mắt luyện thành cú vọ từ lâu, liếc mắt một cái là ai mặc đồ mới của hãng nào, ai mặc hàng cao cấp đặt riêng, ai mặc đồ năm ngoái hoặc là hàng nhái.
Tô Trầm Ngư: "..."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Nghe chuyên viên tạo hình , cô theo bản năng sang giày của Mạc Nhị. Không một đôi giày trắng bình thường thôi , giá trị tám chữ á?
Lúc nãy cô còn vô tình dẫm chân lên giày .
Nhận thấy ánh mắt của cô, Mạc Nhị với vẻ nghi hoặc, Tô Trầm Ngư vội dời mắt .
Mạc Nhị khẽ nhíu mày, cúi đầu đôi giày của liếc chuyên viên trang điểm đang thì thầm với Tô Trầm Ngư, ánh mắt lộ vẻ suy tư.
Chuyên viên trang điểm cứ tưởng sẽ moi tin sốt dẻo gì từ Tô Trầm Ngư, ai ngờ cô lẩm bẩm: "Lần chú ý mới , thể tùy tiện dẫm lên thế, phí cả đôi giày."
"..." Chuyên viên trang điểm cạn lời, hỏi : "Không bạn trai em thật ?"
"Tiền bối ơi, nhiều chuyện quá !" Tô Trầm Ngư che miệng , chỉ hở đôi mắt. "Mình trao đổi bí mật nhé, em cho bạn trai em , cho em bạn trai , nhé?"
"Thôi thôi, xin thua." Chuyên viên trang điểm ngớ một lúc, cuối cùng lắc đầu chịu thua. Cũng lạ, rõ ràng thiết gì với cô bé , nhưng chuyện với cô vài câu thấy thoải mái lạ thường, sơ ý một chút là chuyện quá chi tiết ngay.
Một lát , nụ mặt chuyên viên trang điểm nhạt dần, chỉnh tóc cho Tô Trầm Ngư bất chợt : "Tính tình quá cũng ."
Trong giới , dễ tính thì danh tiếng thể , ai mà chẳng thích dễ chịu, nhưng đồng thời... dễ tính cũng đồng nghĩa với việc dễ xem nhẹ, bắt nạt.
Ví dụ như nếu hai nghệ sĩ xảy tranh chấp, một nổi tiếng là dễ chịu thì sẽ dồn sức giải quyết , còn dễ tính sẽ bỏ phía .
Dù tính dễ chịu mà, chịu thiệt một chút chắc .
Bất kể là giới giải trí, công sở bất kỳ lĩnh vực nào, đều là cái nguyên lý đó cả thôi.
Tô Trầm Ngư giọng như đang thật lòng bụng nhắc nhở, cô đáp: "Em chỉ tính với em thích thôi."
Chuyên viên trang điểm ngẩn bật .
"Con bé , đúng là quỷ ranh ma lanh."
Anh hạ giọng tiếp: "Em , khi em đến đây ít bảo em khó mà qua cửa của giám đốc Lưu. Hoặc là em giám đốc Lưu đuổi, hoặc là em chọc giám đốc Lưu tức điên lên hợp tác đổ bể. Em là một mới tiếng tăm gì, ai chống lưng thì gì? Có khi lát nữa sẽ bài báo bôi nhọ em, em chảnh chọe gây khó dễ phim trường đấy."
Tô Trầm Ngư giọng điệu quen thuộc , hỏi : "Chuyện xảy thường xuyên lắm hả ?"
"Đương nhiên ." Chuyên viên tạo hình . "Giám đốc Lưu tay mơ. Càng là nghệ sĩ hiền lành, ông ý càng thích hành hạ, hành đến khi nào nổi cáu thì thôi. Lúc đó, ông sẽ cớ để nổi trận lôi đình lớn hơn, mấy đứa nhóc mới chỉ nước nhịn hoặc chuồn thôi. Còn nghệ sĩ tiếng tăm thì... thái độ của ông khác."
"Hiểu chứ?"
Tô Trầm Ngư gật đầu lia lịa: "Vâng , em hiểu em hiểu."
"Tốt, cứ tiếp tục xoay . đoán cái tên thích sẽ bắt em xoay thêm hai ba vòng nữa mới xong việc... Nếu ông thực sự bất mãn thì chẳng để em xoay nãy giờ."
Quả nhiên, làn gió mạnh của máy thổi, Tô Trầm Ngư xoay thêm hai vòng nữa thì giám đốc Lưu rốt cuộc hài lòng.
Ngay lúc tưởng sắp về thì cái đầu sắp trọc của giám đốc Lưu bỗng chập dây nào. Ông liếc thấy cây sáo trúc dựng ở góc lều, bèn đưa cho Tô Trầm Ngư: "Cô tạo dáng với nó ."
Rồi ông sang đạo diễn: "Anh thấy động tác cuối của cô nét cổ điển ?"
Đạo diễn , ngẫm nghĩ gật gù.
Tô Trầm Ngư cầm sáo trúc, váy áo và tóc bay phất phơ trong gió, trông đầy vẻ thần tiên. Cô thuần thục xoay cây sáo, ngón tay vuốt ve các lỗ bấm.
"Tô Trầm Ngư, cô thổi sáo thế nào đúng ? Cứ đặt ngang miệng, vẻ là ." Giám đốc Lưu . "Phải cái thần thái tự do, phóng khoáng ."
"Chờ một chút giám đốc Lưu, để em quen ." Tô Trầm Ngư khẽ ngước mắt. "Lâu lắm em đụng sáo, để em nhớ ."
Mọi : "???"
Ý gì đây? Cô thổi sáo ?
Mọi tròn mắt Tô Trầm Ngư đưa sáo lên môi, nhẹ nhàng thổi một tiếng...