NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 46.2
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:00:52
Lượt xem: 256
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Nhị im lặng.
*
Lần gặp mặt giám đốc Lưu , ông vô cùng nhiệt tình, chuẩn chu đáo thứ. Cây sáo trúc mượn từ một nhà sưu tập nhạc cụ, cũng mặt tại hiện trường, là tận mắt thấy Tô Trầm Ngư.
Tô Trầm Ngư bước phòng thu âm.
Sau khi dành chút thời gian thu xong ba đoạn nhạc đệm, cô xách cây sáo trúc , định trả . Vị nhà sưu tập bụng phệ mặc đồ cách tân kiểu thời Đường nhiệt tình tặng luôn cho cô.
"Cây sáo để ở chỗ chỉ bám bụi, chi bằng tặng duyên cho nó cơ hội thể hiện ."
Tô Trầm Ngư hào phóng nhận lấy, trong ánh mắt mong chờ của giám đốc Lưu, cô vui vẻ tặng thêm hai đoạn tiếng đàn.
"Hợp tác vui vẻ." Giám đốc Lưu đến nỗi mặt đầy nếp nhăn.
……
Hoàn thành công việc hôm nay, Tô Trầm Ngư trở về căn hộ của . Đào Đào cũng cùng, giúp cô dọn dẹp vệ sinh.
Tô Trầm Ngư đương nhiên… sẽ từ chối .
Kết quả, Đào Đào phát hiện Mạc Nhị cũng theo.
"Anh cần theo." Đào Đào vội , trợ lý nam lên gì chứ.
Mạc Nhị kịp gì, Tô Trầm Ngư khăng khăng: "Hôm nay sắc mặt lắm, sức khỏe quan trọng hơn, về nghỉ ngơi ."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Bất đắc dĩ, Mạc Nhị đành dừng bước.
Đào Đào dọn dẹp vệ sinh xong thì về, Tô Trầm Ngư ngâm trong bồn tắm thư giãn, đắp mặt nạ xong mới thấy Phó Thanh Hứa trả lời tin nhắn.
[Phó Thanh Hứa: Vừa nãy bận đóng phim.]
[Phó Thanh Hứa: Thứ bảy về Bắc Kinh, trưa hôm đó cùng ăn cơm nhé? Anh mời.]
[Tô Trầm Ngư: Không thành vấn đề!]
Tô Trầm Ngư gõ bàn phím, dò hỏi: [Tiền bối Phó, tự nhiên mời em ăn cơm thế ạ?]
[Phó Thanh Hứa: Hồi còn chương trình em mời , mời thôi.]
[Tô Trầm Ngư: Em ăn khỏe lắm đó nha.]
[Phó Thanh Hứa: ... Đã mở mang tầm mắt.]
Ê nha ê nha, năng kiểu đấy, như sẽ sượng trân , còn trò chuyện gì nổi nữa?.
Nhắn thêm vài câu, Phó Thanh Hứa bận thật sự, chuyện lâu . Tô Trầm Ngư tinh ý phiền nữa.
Đêm đó, Tô Trầm Ngư mơ một giấc mơ.
Ban đầu cô mơ thấy Thư Hầu cấm dục của Thiên Khải Quốc, mặt Thư Hầu biến thành mặt Phó Thanh Hứa. Anh tiến hậu cung, chìa tay về phía cô với vẻ mặt nặng tình: "Trầm Ngư, nàng nguyện ý rời cùng bổn hầu?"
Duyệt, duyệt, duyệt, hỏi mười vạn cũng vẫn duyệt.
Cô vội vàng giơ vuốt định nắm lấy tay , ai ngờ còn kịp gì thì một tiếng hừ lạnh lẽo vang lên, tên Hoàng đế chó má từ trời giáng xuống: "Xem trẫm là c.h.ế.t !"
"Tô Trầm Ngư, ngươi thật to gan!"
Trong bóng tối, Tô Trầm Ngư giật tỉnh giấc, bật dậy.
Cô bật đèn, xoa xoa trái tim còn đang thon thót sợ hãi. Lại tên Hoàng đế khốn nạn dọa cho khiếp vía trong mơ, cô khó chịu vô cùng, bèn vẽ mười cái vòng tròn nguyền rủa mơ thấy nữa đánh c.h.ế.t .
Lần thì Tô Trầm Ngư toại nguyện. Trong mơ, cô hành hạ tên khốn đến tàn ma dại. Mở mắt thì ngày mới sang, tâm trạng vô cùng sảng khoái!
Hôm nay Tô Trầm Ngư buổi chụp ảnh tạp chí, cả trong nhà lẫn ngoài trời. Dạo độ hot của cô đang lên, đến studio đón tiếp nhiệt tình, mấy chuyên viên trang điểm và tạo hình vây quanh cô như sợ cô phật ý.
Trong giới là , càng nổi tiếng thì càng phục vụ hơn.
Tổng cộng sáu bộ trang phục cần chụp, chụp trong nhà mới ngoài. Địa điểm chụp là một khu biệt thự cổ kiểu Tây với cảnh quan tuyệt , thứ đều diễn suôn sẻ, cho đến khi chụp ngoại cảnh thì sự cố xảy .
Tô Trầm Ngư một chiếc váy hoa, đội vòng hoa tươi, xòe rộng tà váy, nghiêng bãi cỏ theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia.
Lúc , cô là một “Tiên nữ hoa".
Bỗng nhiên Loa lên tiếng: [Nương nương, phần thưởng bất ngờ ngẫu nhiên là... Độ yêu thích của ong mật tăng vọt.]
Ý gì đây?
Tô Trầm Ngư tạo dáng xong, ngẩn một giây chợt hiểu ...
Vù vù vù vù, tiếng vỗ cánh đầy điềm gở vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/46-2.html.]
Cô: "..." Muốn g.i.ế.c luôn nè.
"Má ơi, nhiều ong thế !"
"Sao đột nhiên xuất hiện nhiều ong thế ?"
"Đám ong từ !"
...
Nhân viên hậu trường kinh hãi hô hoán lên. Khuôn viên biệt thự cổ kiểu Tây trồng đầy hoa, đang mùa hoa nở rực rỡ, bối cảnh mỹ để chụp. rõ ràng đó hề ong, mà giờ đột ngột xuất hiện với lượng lớn.
Lo sợ ong đốt , đạo diễn nhanh chóng quyết định cho Tô Trầm Ngư trong nhà .
Tuy nhiên đám ong di chuyển quá nhanh khiến kịp trở tay. Vô ánh mắt đổ dồn đám ong từ bay tới, chúng đồng loạt hướng về phía Tô Trầm Ngư.
Nhiệt tình quá mức!
Mọi kinh ngây .
"Mau, mau lấy áo che cho Tô Trầm Ngư, đưa cô nhà ngay! Tuyệt đối để ong đốt mặt!" Người phụ trách gào thét thất thanh.
"Từ từ... Mọi đừng nhúc nhích." Giọng bình tĩnh đến lạ của Tô Trầm Ngư vang lên, cắt ngang sự hỗn loạn. Cô với phim: "Cứ chụp tiếp ."
Mọi : ???
Chỉ thấy Tô Trầm Ngư trắng bệch mặt, : "Chúng đốt , chẳng qua là thích cái vòng hoa đầu thôi."
Nghe , mới nhận phần lớn ong đậu vòng hoa đội đầu của Tô Trầm Ngư, một ít đậu những bông hoa giả váy cô.
Chúng tỏ chuyên nghiệp, một con nào ý định đốt mặt Tô Trầm Ngư.
Ực. Có ai đó nuốt khan đầy kinh hãi.
Người khác thì lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Dù đám ong đốt , phản ứng của Tô Trầm Ngư cũng bình tĩnh khác thường.
"Trầm… Trầm Ngư, cô sợ ?"
Mù ? Đào Đào trừng mắt kẻ hỏi. Không thấy Trầm Ngư sợ đến mặt cắt còn giọt m.á.u ?
"Sợ chứ." Tô Trầm Ngư liếc hỏi, cố giữ nguyên tư thế, thành thật đáp: " còn sợ động đậy một cái xong chúng sẽ nhào tới 'hôn' tới tấp hơn."
... Cũng lý.
Nhân viên hậu trường , nên chụp tiếp tìm cách đuổi ong chụp.
Đám ong đang đậu đầu Tô Trầm Ngư, chỉ cần sơ sẩy, lỡ như...
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vẻ bình tĩnh nhưng thực chất đang vô cùng hoảng sợ của Tô Trầm Ngư, đều lo lắng.
Cảnh Điền nóng ruột như đống lửa. Đám ong chẳng khác nào b.o.m hẹn giờ, nếu lỡ đốt mặt bà cô tổ nhà ... Chỉ nghĩ đến thôi thấy ngứa ngáy khắp .
"Mấy mau nghĩ cách chứ!"
Mạc Nhị cúp điện thoại, liếc đám ong đầu Tô Trầm Ngư, trầm giọng trấn an cô: "Sẽ đến xử lý ngay."
Mọi dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Đào Đào, cho em một cái túi." Tô Trầm Ngư .
"Cô định gì?" Mạc Nhị cau mày.
Đào Đào quen lời Tô Trầm Ngư, chút do dự đưa một cái túi.
Tô Trầm Ngư nhanh như chớp giật bọc lấy cái vòng hoa đầu, lồng cả vòng hoa lẫn lũ ong mật trong đó, buộc kín miệng túi.
Tiếp đó, cô vung cái túi múa may tứ phía xua đuổi đám ong mật còn vén lớp váy ngoài lên, xổm xuống trùm kín .
"???"
Quả... quả là cao thủ!
Mọi há hốc mồm kinh ngạc, đồng loạt bái phục sát đất.
Khung cảnh im phăng phắc, ai nấy đều dán mắt "nàng tiên hoa" đang xổm đất, chậm rì rì ném cái túi chứa đầy ong mật đang cuống cuồng bay loạn xạ vì nhốt chặt xa.
Lập tức chạy tới di dời quả b.o.m hẹn giờ xúm xít hỏi han Tô Trầm Ngư.
Nhìn ba vết đỏ mu bàn tay, Tô Trầm Ngư im lặng hồi lâu, ánh mắt đăm chiêu.
Đám ong mật đến nhanh như , chắc chắn tổ của chúng ở gần đây thôi nhỉ?