NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 47.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:01:59
Lượt xem: 273

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Thạc gửi kèm kê chi tiết các khoản phí, Tô Trầm Ngư liếc qua, nhức đầu, hai lời xóa luôn chuyển nốt một trăm vạn còn trong sô hai trăm vạn Tô Thương Vinh cho lúc .

 

Xót của, Tô Trầm Ngư quyết định lên mạng chơi game. Cô thấy mấy trò cũng , tuy kỹ thuật gà mờ nhưng , cô thể nạp tiền mua đồ xịn!

 

Có đồ ngon, gia nhập một đội cao thủ, cô hào phóng tặng mỗi một bộ trang xịn sò. Từ đó, cô nghiễm nhiên trở thành linh hồn của cả đội, ai nấy đều quý mến. Thật thú vị!

 

Đang chơi hăng say thì Tô Trầm Ngư nhận điện thoại của sếp , Bạc Lương Hòa. Cô đành với các đồng đội: "Các ơi, bố em gọi điện kiểm tra tình hình , em chơi tiếp nữa QAQ, hẹn các nhé."

 

Ừ, hình tượng của cô trong game là một cô chiêu vị thành niên mười hai tuổi giàu nứt đố đổ vách.

 

*

 

"Sếp chỉ thị gì ạ?"

 

Giọng Bạc Lương Hòa hiền lành vang lên: "Giờ cô rảnh ?"

 

"Giờ ạ? Cũng rảnh." Tô Trầm Ngư lười biếng đáp. " mà sếp ơi, giờ chín rưỡi tối , lẽ sếp em đóng vai bạn gái mấy bữa xã giao ăn khuya gì đó? Nếu đụng một Mẫn nào nữa thì tế bào não của em cháy sạch mất."

 

Bạc Lương Hòa ha hả: "Yên tâm, là một buổi tụ tập nghiêm chỉnh, đắn."

 

"Thế sếp còn mang em gì?"

 

"Toàn là đối tác ăn cả." Bạc Lương Hòa sâu xa đáp: "Còn mấy vị đạo diễn nữa, ngày thường khó gặp lắm đấy."

 

Tô Trầm Ngư hiểu .

 

Sếp giới thiệu quan hệ cho cô, một kiểu cửa khác đây mà.

 

một chiếc áo hoodie lót nhung, khoác thêm một chiếc áo khoác dày bên ngoài. Thời tiết tháng mười một ban ngày còn ấm chứ đến tối nhiệt độ tụt dốc phanh.

 

Đến khi Bạc Lương Hòa đích tới đón, thấy Tô Trầm Ngư bọc kín như quả bóng, khuôn mặt tuấn tú của xuất hiện vẻ mặt cạn lời.

 

"... Lạnh đến mức ?"

 

Tô Trầm Ngư bằng ánh mắt kiểu ‘ hiểu ’: "Phòng ngừa cảm lạnh."

 

Bạc Lương Hòa thở dài, mở cửa xe cho cô. Mấy cô gái khác ai cũng thời trang phang thời tiết, chỉ cần thôi lạnh mấy cũng sợ. Sao đến lượt cô lạ thế...

 

Trong xe bật điều hòa ấm áp, lên xe Tô Trầm Ngư cởi áo khoác để lộ chiếc hoodie bên trong. Ý nghĩ của Bạc Lương Hòa lập tức tan thành mây khói.

 

Dù chỉ là áo hoodie đơn giản, khoác lên cô vẫn thể giấu vẻ rạng rỡ.

 

Hóa lo bò trắng răng , nghĩ, thì khoác bao tải cũng .

 

Lần , họ gặp mặt ở một câu lạc bộ. Theo Bạc Lương Hòa phòng, Tô Trầm Ngư ngay đây là một buổi gặp mặt vô cùng nghiêm túc. Toàn tai to mặt lớn, trừ cô thì một bóng nào. Hơn nữa, bước thấy những từchuyên môn như đầu tư, cổ phần, kiểm soát...

 

"Giám đốc Bạc, đến thì cứ đến, còn mang theo phụ nữ?" Một ông đầu hói như địa hình Địa Trung Hải nhíu mày Tô Trầm Ngư, lộ vẻ vui.

 

Vài gã trung niên Tô Trầm Ngư đầy trầm tư. Một râu ria xồm xoàm, khó đoán tuổi chằm chằm Tô Trầm Ngư vài giây với đôi mắt sâu thẳm hỏi: "Cô là Tô Trầm Ngư?"

 

Giọng khá trẻ, chắc đến 40.

 

"Vâng." Tô Trầm Ngư gật đầu, cảm nhận tay Bạc Lương Hòa đặt lên vai , đẩy cô về phía .

 

Anh ôn tồn : "Trầm Ngư, đây là đạo diễn lừng danh Bách Hoài Chi, chắc em ông nhỉ?"

 

Tô Trầm Ngư khẽ đầu .

 

Bạc Lương Hòa: "..." Anh thấy trong đôi mắt trong veo của cô một vẻ ngơ ngác.

 

Một lát , Tô Trầm Ngư tỏ vẻ bừng tỉnh: "Chào đạo diễn Bách ạ."

 

Không vị đạo diễn cỡ nào nhưng Bạc Lương Hòa gọi là "đạo diễn lừng danh" thì chắc chắn tiếng tăm lắm.

 

Bạc Lương Hòa lượt giới thiệu những khác. Ngoài Bách Hoài Chi thì còn hai đạo diễn, ba nhà sản xuất phim nữa, khác đều là tổng giám đốc, phó giám đốc gì đó. Người lên tiếng đầu tiên là ông đầu hói hình Địa Trung Hải, là tổng giám đốc một công ty, họ Vương, tên Vương Cửu Phát.

 

Bạc Lương Hòa cố ý giới thiệu phận của Tô Trầm Ngư, cũng rõ quan hệ giữa và cô. Sau khi Tô Trầm Ngư chào hỏi từng xong, mấy vị đại gia cô với ánh mắt đầy ẩn ý.

 

Tô Trầm Ngư xuống cạnh Bạc Lương Hòa. Bên trái cô là Bạc Lương Hòa, bên là đạo diễn Bách râu ria xồm xoàm. Từ khi Tô Trầm Ngư bước , ánh mắt cứ dán chặt lên hề che giấu.

 

"Cầm kỳ thi họa, cô đều cả ?" Anh hỏi , hiển nhiên là tìm hiểu đôi chút về tin tức của Tô Trầm Ngư mấy ngày nay.

 

Tô Trầm Ngư khiêm tốn đáp: "Biết chút ít thôi ạ."

 

Vương Cửu Phát lúc tỏ vẻ bất mãn: "Giám đốc Bạc, quan tâm đưa cô đến đây là ý gì nhưng nếu đến thì đừng mong chúng nể nang chuyện giới tính nhé. Đây là cuộc chơi của đàn ông, cô tham gia cũng thôi, uống cạn ba ly ."

 

Sắc mặt Bạc Lương Hòa đổi nhưng ánh mắt sâu xa hơn. Anh Vương Cửu Phát, thản nhiên : "Giám đốc Vương, thì mất vui ."

 

Vương Cửu Phát khẩy, chẳng thèm để ý đến Bạc Lương Hòa mà chỉ Tô Trầm Ngư: "Uống ?"

 

Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng kéo vạt áo Bạc Lương Hòa, lên: "Giám đốc Vương , em chào hỏi tự tiện đến quả thật là . Nếu Giám đốc Vương em uống, em uống thôi."

 

Trên bàn bày la liệt rượu trắng. Trước mặt bao nhiêu , Tô Trầm Ngư dửng dưng uống liền ba ly.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/47-2.html.]

Sắc mặt dần dần đổi.

 

"Em uống xong nhé, giám đốc Vương hài lòng ạ?"

 

"Giỏi!" Không ai hô lên một tiếng, bầu khí đình trệ lập tức náo nhiệt hẳn lên.

 

"Cô bé lợi hại đấy!"

 

Vương Cửu Phát ngớ . Ông vốn định dùng cách ép Tô Trầm Ngư rời khỏi phòng, ngờ cô uống thật.

 

"Giám đốc Vương , thì chú đúng . Người còn trẻ, bắt uống tận ba ly, chú ý gì đấy?" Một vị giám đốc năm mươi tuổi lắc đầu .

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

"Chú đấy thôi, cô bé dạo gần đây nổi tiếng lắm nhé, cầm kỳ thi họa thứ gì cũng giỏi. Một cô bé tài hoa như , gặp từ lâu . Công ty chúng còn đang định hợp tác với cô nữa đây. Hôm nay gặp, đúng là chuyện ." Một vị giám chế Tô Trầm Ngư.

 

...

 

Lúc Vương Cửu Phát ép Tô Trầm Ngư uống rượu thì mấy im thin thít, đợi Tô Trầm Ngư uống xong mới vuốt đuôi*.

 

(*gốc là mã hậu pháo, thuật ngữ cờ tướng chỉ đòn tổ hợp quân mã quân pháo yểm trợ phía , thường chỉ hành động gió chiều nào ngã chiều đấy hoặc kịp thời, ích)

 

Họ đang lè nhè thì thấy Tô Trầm Ngư uống ba chén, xách chai rượu trắng rời khỏi chỗ và tiến về phía Vương Cửu Phát với khuôn mặt ửng hồng.

 

???

 

Tính ?

 

"Giám đốc Vương, mới uống ba chén, qua yêu cầu của ông nên tư cách ở đây nhỉ? Ông cũng nên uống ba chén để hoan nghênh ha?" Cô uyển chuyển nhẹ nhàng đến bên cạnh Vương Cửu Phát, giọng điệu như đang nũng.

 

"Lão Vương, uống chứ, uống đàn ông."

 

"Người uống ba chén , chú nhất định uống."

 

"Ba chén thôi mà, giám đốc Vương."

 

Những khác ồn ào.

 

Vương Cửu Phát ê mặt, đành uống ba chén.

 

"Giám đốc Vương giỏi quá." Tô Trầm Ngư rót đầy chiếc chén trống của ông . “Sếp ở đây thiên vị giới tính, nhưng sếp lớn tuổi hơn nhiều, xin phép kính sếp thêm ba chén thể hiện sự tôn trọng."

 

Ba chén xuống bụng, Vương Cửu Phát mặt đỏ bừng: "..."

 

"Giám đốc Vương, mời ạ." Tô Trầm Ngư tươi rói, trông ngoan ngoãn và ngây thơ vô cùng.

 

Cô tự rót cho một chút rượu, chỉ đủ một lớp mỏng tráng đáy chén: "Em còn nhỏ, giám đốc Vương chê em uống ít hơn đây ha."

 

Nói , cô uống cạn chỗ rượu ít ỏi đó, nụ rạng rỡ như ánh mặt trời khiến cả căn phòng bừng sáng.

 

Bạc Lương Hòa cau mày Tô Trầm Ngư, trách móc: "Trầm Ngư, thế? Giám đốc Vương nhỏ mọn ."

 

Vương Cửu Phát đành cắn răng uống cạn chén rượu đầy.

 

Vừa đặt chén xuống, Tô Trầm Ngư vội vàng rót đầy .

 

"..."

 

Uống liền tù tì sáu chén, đến chén cuối cùng, Vương Cửu Phát loạng choạng suýt ngã. Tô Trầm Ngư vội vàng đỡ lấy: "Sếp Vương, sếp chứ?"

 

Vương Cửu Phát cố giữ thể diện, lè nhè đáp: "Mọi cứ chuyện , giải quyết nỗi buồn."

 

Tô Trầm Ngư ngoan ngoãn tránh , chờ Vương Cửu Phát xiêu vẹo rời , cô đổ nốt chỗ rượu còn trong bình chén của , nâng chén về phía khúc khích: "Trầm Ngư xin kính một chén."

 

Mọi : "..." May ghê, chỉ uống một chén.

 

Lát , Tô Trầm Ngư viện cớ vệ sinh.

 

Bạc Lương Hòa theo cô.

 

"Em say sếp, tỉnh lắm." Cô nhỏ.

 

Bạc Lương Hòa đôi mắt trong veo của cô, yên tâm, để cô về phía nhà vệ sinh.

 

Tô Trầm Ngư mặt chút cảm xúc bước buồng vệ sinh nữ, nôn một trận đó súc miệng, rửa mặt .

 

Lúc , Vương Cửu Phát vẫn rời khỏi nhà vệ sinh.

 

Tuổi cao, uống liền sáu chén chịu nổi. Ông đây cho tỉnh bớt rượu thì về phòng thối mũi mất.

 

Vừa rửa mặt xong, Vương Cửu Phát ngẩng đầu, với lấy khăn giấy lau mặt. Bỗng nhiên, mắt ông tối sầm , tiếng "loảng xoảng" vangg đầu – một cái thùng rác chụp lên đầu ông .

 

"Ai?!"

 

Bị đánh úp bất ngờ, ông kêu lên một tiếng, vội vàng giơ tay gỡ thùng rác xuống. Giây tiếp theo, m.ô.n.g ông truyền đến một cơn đau kinh , ông chợt nhận ...

 

đang dùng cây lau nhà đánh mạnh m.ô.n.g !

Loading...