NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 49.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:04:43
Lượt xem: 286

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 049: Bước thảo mai thứ 49

 

 

"Đạo diễn Bách, xem giờ ." Như thấu nội tâm đang gào thét ẩn gương mặt ngoan ngoãn của Tô Trầm Ngư, Bạc Lương Hòa mỉm tiến lên. “Trầm Ngư ngày mai còn lịch trình việc. Nếu tiếp tục luận bàn với Tô Trầm Ngư thì kết bạn WeChat , cơ hội hẹn hơn ?"

 

Bách Hoài Chi lọt tai, nhanh chóng kết bạn WeChat với Tô Trầm Ngư.

 

Người phục vụ đến thu dọn bàn cờ, Bách Hoài Chi ngăn . Anh vẫn yên ghế, mắt rời bàn cờ, phất tay : "Mấy cứ ."

 

Bạc Lương Hòa dẫn Tô Trầm Ngư và giám đốc Sở rời . Trước khi , giám đốc Sở phát hiện Tô Trầm Ngư liên tục hết đến khác, ánh mắt long lanh như mèo con chờ cho ăn.

 

Ông bật , đầu tiên lộ vẻ yêu thích của lớn với con cháu trong nhà, vỗ vỗ vai Tô Trầm Ngư: "Về nhà chờ tin vui ."

 

"Cảm ơn giám đốc Sở."

 

Câu lẽ là lời cảm ơn ngọt ngào nhất và chân thành nhất mà cô tối nay.

 

Ngồi lên xe, Tô Trầm Ngư dài ghế: "Sếp ơi, em buồn ngủ c.h.ế.t mất."

 

Nhìn cô như , trong lòng Bạc Lương Hòa dâng lên một cảm giác phức tạp khó tả. Anh phát hiện: Tô Trầm Ngư coi là đàn ông.

 

Nếu xem là đàn ông thì thể giữ hình tượng mặt thế ?

 

Ý thức điều , Bạc Lương Hòa khỏi nghi ngờ sức hút của bản . Chẳng lẽ trai ?

 

"?" Thấy Bạc Lương Hòa chằm chằm gì, Tô Trầm Ngư dùng ánh mắt dò hỏi.

 

Bạc Lương Hòa dẹp bỏ suy nghĩ  , nghiêm mặt : "Tối nay thu hoạch nhỏ đấy chứ nhỉ?"

 

"Giám đốc Sở đích nhận lời đại diện, ít nhất cũng tám chữ ." Bạc Lương Hòa đan mười ngón tay , các khớp ngón tay rõ ràng. “ để cô ký hợp đồng trướng công ty của , cử Cảnh Điền hỗ trợ cô, cô điều ý nghĩa gì ?"

 

Tô Trầm Ngư: "Sếp rõ hơn ."

 

Bạc Lương Hòa: "..." Cô nhóc lương tâm ?

 

"Nghĩa là mỗi khoản cô kiếm đều cần chia cho công ty một đồng nào, bộ túi riêng của cô.” Anh như là đang từ thiện đấy.

 

Tô Trầm Ngư mở to mắt, lát dậy, giơ hai tay lên, động tác nở hoa, vô cùng hời hợt thổ lộ tình cảm: "Em sếp em nhất, trai nhất mà! Yêu sếp moah moah."

 

Người hời hợt nhưng thể để tâm, Bạc Lương Hòa khẽ hắng giọng. Có cảm giác Tô Trầm Ngư trêu đùa, chuyển chủ đề: "Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời."

 

"?" Tô Trầm Ngư đáng thương vô cùng. “Sếp, sếp thể như nha. Vừa cho em kẹo ngọt cho thêm một cái tát ạ?"

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

"Chẳng lẽ bắt từ thiện mãi ?” Bạc Lương Hòa liếc xéo cô một cái. “Đợi giá trị của cô tăng lên ký hợp đồng với công ty. Yên tâm, chỉ thu một chút phí dịch vụ thôi."

 

Tô Trầm Ngư cũng kiểu voi đòi tiên, cô Bạc Lương Hòa tư bản thế là nhân từ . Nhất là buổi tụ tập hôm nay, cố ý gọi cô đến là hết sức ưu ái. Trừ Vương Cửu Phát, đám trùm sò tuy thể là cực kỳ mắt với cô nhưng ít nhất cũng nhớ mặt tên, năng lực của cô. Ba vị giám chế về sớm nhất đều các công ty giải trí lớn chống lưng, dự án của họ đều là hàng khủng, Tô Trầm Ngư mà hợp tác với họ thì tuyệt đối chỉ lợi chứ chẳng hại gì.

 

Bình thường gặp một trong những ông lớn thôi khó lắm , Tô Trầm Ngư thì ? Một tối gom gặp cả đám, còn gây ấn tượng nữa. Đương nhiên đây là do bản cô xuất sắc, nhưng Bạc Lương Hòa cũng góp công nhỏ.

 

"Vâng." Cô ngoan ngoãn gật đầu, chia tí ti cho sếp cũng .

 

Bạc Lương Hòa bỗng dưng hỏi: "Nghe , bên cạnh cô một trợ lý nhà giàu ?"

 

"Anh là fan trung thành của em, mắc bệnh nan y. Làm trợ lý cho em là tâm nguyện nhỏ nhoi của , chẳng lẽ em đồng ý?" Cô chớp chớp đôi mắt to.

 

Bạc Lương Hòa một câu đầy ẩn ý: "Còn trẻ đấy nhỉ."

 

Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng nhích gần một chút, đuôi mắt cong cong: "Sếp, đang… ghen ạ?"

 

Bạc Lương Hòa: "… Cô nghĩ nhiều ."

 

" chỉ cảm thấy đối phương khả năng động cơ khác…” Anh hờ hững . “Chẳng qua là… Cô cũng chẳng gì để một ấm nhà giàu âm mưu lừa gạt."

 

Tô Trầm Ngư lùi về vị trí của . Sếp mà, cô quyết định so đo với sếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/49-1.html.]

Bạc Lương Hòa tưởng cô mệt mỏi, nhớ biểu hiện của cô tối nay, cuối cùng nhịn sự tò mò hiếm hoi: "Mấy cái cô học ở ?"

 

Nhà họ Tô tìm cô về bao lâu, mà thái độ đối xử với cô thì chắc chắn chuyện bỏ tiền bồi dưỡng cô.

 

Thế cô tiếp xúc với những thứ bằng cách nào?

 

"Em là em học trong mơ, sếp tin ?" Tô Trầm Ngư lười biếng đáp.

 

Bạc Lương Hòa cho rằng cô , lập tức hỏi nữa: "Mệt thì ngủ , đến nơi gọi."

 

"Sếp ơi, chu đáo như , còn trai tiền nữa, bạn gái ?"

 

Đột nhiên thấy giọng mềm mại của Tô Trầm Ngư, tim Bạc Lương Hòa như lông chim lướt qua, khẽ rung động. Anh im lặng vài giây, hỏi một đằng trả lời một nẻo: " từng một vị hôn thê."

 

Tô Trầm Ngư đang mơ màng của lập tức hết buồn ngủ liền, cô thật cũng thích hóng hớt , nhưng đây là chuyện của sếp mà, cũng tò mò.

 

Kết quả Bạc Lương Hòa chỉ một câu im bặt, trong xe nháy mắt im ắng trở . Chẳng lẽ là cô khơi chuyện mới chịu kể tiếp?

 

Thế là Tô Trầm Ngư lên tiếng: "Từng ạ?"

 

Bạc Lương Hòa "Ừ" một tiếng, : "Sau bệnh, mất ."

 

Tô Trầm Ngư ngờ sự việc thế . Cô tưởng là chia tay hoặc vị thích khác. Vốn giỏi an ủi, cô đành một câu khô khan: "Nén bi thương."

 

Tiện đà còn bồi thêm một câu khen ngợi: "Sếp, si tình quá. Một nhân phẩm chung tình như sếp chắc chắn sẽ nhiều cô gái xinh thích. Sếp còn giữ trong sạch vì thương khuất, thật là..."

 

Bạc Lương Hòa cắt ngang tràng thao thao bất tuyệt của Tô Trầm Ngư: "Khi mất, cô mới ba tuổi."

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Tô Trầm Ngư: "........"

 

Cô liếc Bạc Lương Hòa một cái.

 

Bạc Lương Hòa hề nhận ánh mắt đó nguy hiểm nhường nào.

 

Hoàng hậu nương nương suýt cho một trận. Cái tên dám mang cô trò đùa đấy ? Uổng công cô nãy còn thật sự thương cảm .

 

Bạc Lương Hòa tiếp tục: "Thầy bói khắc vợ. Ban đầu chẳng ai để ý, đến năm mười tuổi, nhà quyết định cho và cô bé đính hôn. Người khỏe mạnh, ai ngờ đính hôn xong tự dưng lăn bệnh nặng, kịp ngắm thế giới qua đời."

 

Có lẽ vì men hoặc vì một lý do nào khác, Bạc Lương Hòa cứ thế kể cho Tô Trầm Ngư những chuyện qua.

 

"Sau lớn lên, bạn gái đầu tiên. Vừa mới xác nhận quan hệ, ngày hôm phát hiện bệnh bạch cầu. Đến thời đại học, quen một cô gái khác. Vừa yêu đương ba ngày, cô ngã cầu thang, suýt mất mạng."

 

Tô Trầm Ngư định “trùng hợp thôi", nhưng đến đây thì nghẹn lời thốt nổi.

 

"Họ gặp , quá thảm." Cô thành thật .

 

Người lái xe chính là trợ lý tín của Bạc Lương Hòa, thế run tay xe chao đảo. Anh thầm nghĩ, ai an ủi khác như cô ?

 

Quả nhiên, Bạc Lương Hòa đang buồn man mác câu của Tô Trầm Ngư cho cứng họng, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.

 

"Cô đúng." Bạc Lương Hòa gật đầu. “Cho nên, đó là lý do vẫn luôn độc ."

 

Tô Trầm Ngư vươn móng vuốt vỗ vai .

 

Bạc Lương Hòa: "..." Sao cảm thấy cái vỗ vai chẳng khác nào lời cảm ơn gây họa cho những cô gái khác thế nhỉ?

 

Mà thôi, định sẵn dù thích ai cũng vĩnh viễn thể ở bên đó . Bạc Lương Hòa mặt ngoài, ngắm bóng đêm lùi nhanh cửa sổ xe. Một lát , , Tô Trầm Ngư ngủ say sưa, thiếu điều chảy nước miếng.

 

Anh chằm chằm khuôn mặt cô vài giây lấy một chiếc chăn lông nhỏ từ ghế đắp lên Tô Trầm Ngư.

 

Sáng thứ bảy, Tô Trầm Ngư cần đến trường, cũng lịch việc. Cô tưởng thể ngủ nướng đến trưa, ai ngờ chuỗi điện thoại liên đoạt mệnh của Cảnh Điền réo ầm ĩ đánh thức.

 

"Ngươi nhất là nên lý do chính đáng, thì đừng trách bổn cung trảm đầu!" Tối qua cô về đến nhà, dọn dẹp xong xuôi leo lên giường cũng ba giờ rưỡi sáng !

 

Loading...