NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 50.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:06:05
Lượt xem: 253

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 50: Bước Thảo Mai Thứ 50

 

"Tiền bối Phó."

 

Vừa bước chân phòng riêng, cô thấy Phó Thanh Hứa chờ sẵn, cúi đầu gì đó.

 

"Trầm Ngư." Anh ngẩng lên, ánh mắt chạm đôi mắt sáng lấp lánh của cô, khẽ mỉm . Nụ khiến tim Tô Trầm Ngư rung động. " đang xem thực đơn, cô xem thử ."

 

"Dạ." Tô Trầm Ngư kéo ghế đối diện .

 

Hồi đóng Ký Sự Khám Phá Nhà Ma, mấy "tráng sĩ" bọn họ rủ ăn tối, nhưng để giữ hình tượng thục nữ, Tô Trầm Ngư ngoan ngoãn cầm thực đơn lên xem: "Tiền bối Phó nghiên cứu tới ? Anh gọi món , chọn chắc chắn ngon hơn em."

 

Phó Thanh Hứa : "Nghe giống phong cách của cô."

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Cô chớp mắt, phồng má, vẻ tủi : "Tiền bối Phó, theo phong cách của em là gì?"

 

Anh thoáng lộ vẻ buồn nhưng trả lời câu hỏi mà : "Mặc mỏng thế , lạnh ?"

 

...Đồ trai thẳng!

 

... là đồ trai thẳng chính hiệu!

 

tỉ mỉ trang điểm như , mà chỉ thấy cô mặc mỏng?

 

Cô cố ý mở to mắt, ngạc nhiên hỏi: "Trông lắm hả? Em cố ý mặc để gặp tiền bối Phó đó."

 

Với loại trai thẳng khô khan tinh tế thẳng toẹt mới hiểu .

 

Quả nhiên, Phó Thanh Hứa sững . Khi Tô Trầm Ngư nghĩ sắp khen thì nhíu mày : "Vậy càng cần thiết. Có gặp lạ , trời lạnh dễ cảm, đừng thế nữa."

 

...Còn ?

 

Tô Trầm Ngư ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, em tiền bối Phó hết."

 

Phó Thanh Hứa gọi món. Trong lúc chờ đồ ăn, hai chuyện phiếm. Anh kể mấy chuyện thú vị khi ngoại cảnh đột nhiên chuyển chủ đề: "Cô thích giải đề ?"

 

Cua đột ngột quá , câu còn chuyện phong cảnh, câu nhảy sang giải đề luôn .

 

Tô Trầm Ngư mất vài giây mới nảy kịp: "Giải đề gì ạ?" Chỉ cần đề toán thì gì cũng .

 

Phó Thanh Hứa: "Toán học."

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Hết chuyện để luôn .

 

Chuyện khiến cô khỏi nhớ một ký ức...

 

Lý do cô cung là vì Thư Hầu.

 

Trước khi cung, cô là thị nữ mài mực ở phủ Thư Hầu.

 

Duyên trời run rủi, cô may mắn hầu phủ và trở thành thị nữ mài mực.

 

Thị nữ mài mực là như nào?

 

Nói đơn giản là một cô hầu nhỏ trong thư phòng. Khi Thư Hầu chữ vẽ tranh, cô sẽ bên cạnh mài mực. Trời nóng thì quạt cho ngài chút gió.

 

Ngón nghề thư pháp hội họa của cô là học lỏm từ Thư Hầu. Trí nhớ cô vốn tệ, khả năng bắt chước cũng tàm tạm, xem nhiều ngứa tay nên thử sức.

 

Vì thế, nhân lúc Thư Hầu vắng nhà, cô lén lút dùng bút, mực và giấy Tuyên Thành của ngài... Phải cẩn thận hết sức, nếu khác phát hiện thì coi như xong đời. Mỗi dùng xong, cô đều kinh hồn bạt vía một hồi.

 

Lần nào dùng xong, cô cũng bày biện như từng đụng đến, giấy Tuyên Thành vẽ thì tìm cơ hội đốt , đổ tro tàn gốc cây. Cứ tưởng kín kẽ lắm, ngờ vẫn phát hiện bởi một thị nữ khác.

 

Chị bô bô mách lẻo với Thư Hầu, đắc ý mặt, ước gì lập tức tống cô khỏi phủ, còn đánh cho ba mươi trượng.

 

Ai dè vận may mỉm , Thư Hầu vốn nổi tiếng lạnh lùng vô tình, thế mà xem tranh chữ của cô xong, những trách phạt mà còn bảo cô ngay tại chỗ để xác nhận xem đúng là chữ của cô từ đó, mỗi khi ngài luyện chữ vẽ tranh sẽ cho vời Tô Trầm Ngư theo hầu.

 

Hai tay cùng vẽ cũng luyện hồi .

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Ngoài tranh chữ, thơ phú và thư pháp, Thư Hầu mệnh danh là thần đồng từ tấm bé nên đương nhiên cũng tinh thông toán học. Có lẽ thấy Tô Trầm Ngư thiên phú, là thể đào tạo – thì chỉ cần khác chữ vẽ tranh cô tự mò mẫm học sáu bảy phần – vì , ngài dạy cả thơ phú và toán học cho cô.

 

Nhấtt là toán học.

 

Thật đoạt cái mạng nhỏ mà!

 

thật , dù thị nữ mài mực bên cạnh Thư Hầu một năm, Tô Trầm Ngư và Thư Hầu hề thiết, đến chuyện cũng chẳng mấy khi. Vị Thư Hầu kiệm lời lúc việc thì chỉ ở lì trong nhà, khi cả ngày nổi một câu, thường hiệu cho hạ nhân bằng ánh mắt.

 

Sau , cô thể đoán tâm tư của tên Hoàng đế chó má qua biểu cảm, thần thái và ánh mắt phần lớn là nhờ luyện từ Thư Hầu mà .

 

 

"Trầm Ngư?"

 

Dòng suy nghĩ miên man của Tô Trầm Ngư kéo về. Cô đôi mắt thâm trầm cặp kính của Phó Thanh Hứa, kiên quyết lắc đầu: "Không, em thích mấy bài toán ."

 

Rồi cô tỏ đáng thương vô cùng: "Từ nhỏ đến lớn, em học toán dở tệ, thi trung bình thôi. Tiền bối Phó giải cái gì cũng , trừ toán học!"

 

"Được."

 

Quen lâu như , từng thấy cô tỏ thích ghét cái gì, đây là đầu tiên cô thẳng thắn bày tỏ sự thích của .

 

Phó Thanh Hứa ngẫm nghĩ trong lòng, một loại... niềm vui khó tả.

 

"Tiền bối Phó đam mê giải mật mã lắm ạ?"

 

"Không thể là đam mê.” Phó Thanh Hứa nghiêm túc trả lời. “ thích quá trình suy luận."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/50-1.html.]

"Vậy chắc chơi nhiều trò kiểu trốn thoát khỏi mật thất lắm nhỉ?"

 

Phó Thanh Hứa gật đầu.

 

"Em cũng thích mấy trò đó lắm, tiền bối chơi thì dẫn em theo với nha."

 

Phó Thanh Hứa khẽ nhướng mày: "Không sợ ?"

 

Đây là đang cô đúng ? Tô Trầm Ngư coi như thấy, chống cằm, tít mắt: "Có tiền bối thì còn sợ gì chứ."

 

Nói xong, cô ngượng ngùng cúi đầu.

 

cúi xuống, cô mới sực nhớ cúi đầu thì thấy phản ứng của Phó Thanh Hứa.

 

Cô ngẩng đầu lên thì thấy Phó Thanh Hứa vẫn như cũ, đổi. Tô Trầm Ngư tiếc nuối.

 

Đồ ăn dọn lên đầy đủ.

 

Phó Thanh Hứa gọi một nồi canh cá tươi ngon, múc cho Tô Trầm Ngư một chén. Cô dò hỏi: "Tiền bối Phó tìm em chỉ để ăn mừng thôi ạ? Không chuyện gì khác ?"

 

"Ừ, chỉ là ăn mừng thôi." Không ngờ thành thật đến .

 

Tô Trầm Ngư càng tươi, nhất thời vui quá, quên mất canh cá còn nóng bỏng nên hớp một miếng to...

 

Phìiiii...

 

Phó Thanh Hứa phản ứng cực nhanh, lập tức dậy, rót một cốc nước lạnh đưa cho cô, Tô Trầm Ngư vội vàng tu ừng ực.

 

"Sao ?" Anh rút khăn giấy, định lau quần áo cho Tô Trầm Ngư nhưng định đưa tay thì chợt thấy bèn dừng ngay .

 

Nước mắt Tô Trầm Ngư rơi lã chã, cô Phó Thanh Hứa với đôi mắt ngấn lệ, lí nhí : "Đau..."

 

Có lẽ đây là đầu Phó Thanh Hứa gặp tình huống , luống cuống, thậm chí còn hỏi: "Đau ở ?"

 

Tô Trầm Ngư tuy rằng diễn sâu nhưng cũng đau thật. Nghe , cô cạn lời "ưm" hai tiếng, nước mắt càng rơi tợn.

 

Canh cá mới khỏi nồi, nóng đến mức nào Phó Thanh Hứa rõ. Anh ngập ngừng một lát, khom cô đang như hoa lê dính mưa: "Để xem."

 

Phản ứng của Tô Trầm Ngư là... Thè lưỡi á? Còn gì là hình tượng tiên nữ của cô nữa.

 

Không , , tuyệt đối .

 

Cô vội vàng che miệng, lắc đầu nguầy nguậy.

 

"Ngoan nào."

 

Tô Trầm Ngư cảm thấy chắc chắn là sắc mờ mắt, vì sắc mà cúi đầu khuất phục, cô thế mà thật sự ngoan ngoãn mở miệng.

 

"May phồng rộp." Phó Thanh Hứa thẳng , đống thức ăn bàn, nhíu mày.

 

Tô Trầm Ngư còn tưởng gọi bỏ hết đồ ăn , vội : "Đừng dọn, đừng dọn, lát nữa đỡ hơn ngay thôi... Em đói quá."

 

"Tại em vui quá nên bất cẩn bỏng thôi."

 

Giọng cô mang theo âm mũi khi , nũng nịu mềm mại, Phó Thanh Hứa hỏi: "Vui?"

 

"Vâng." Tô Trầm Ngư thản nhiên . “Tiền bối Phó hẹn em chỉ để ăn mừng, em vui chứ... Lúc em còn tưởng chuyện quan trọng gì cần em."

 

"Ừ." Anh về chỗ của .

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Phản ứng chỉ thế thôi á?

 

Hóa thính cô tự thả tự đớp một ?

 

mà... với cái tính của thì phản ứng như cũng là bình thường.

 

Đợi đến khi cảm giác đau rát đầu lưỡi dịu gần hết, Tô Trầm Ngư mới bắt đầu dè dặt ăn, mỗi món chỉ gắp một chút buông đũa.

 

Phó Thanh Hứa: "?"

 

Tô Trầm Ngư: "Em no ."

 

Phó Thanh Hứa: "Vừa nãy cô chẳng bảo đói đấy ?"

 

Tô Trầm Ngư gật đầu: "Vâng, bây giờ em no ."

 

Phó Thanh Hứa đĩa thức ăn gần như còn nguyên, khẽ nhíu mày: "Vẫn còn đau lắm ?"

 

"..." Tô Trầm Ngư nhất thời quên mất, hồi khi cả bọn Ký Sự Khám Phá Nhà Ma, mỗi khi ăn chung cô e dè như , sức ăn chẳng kém gì đàn ông.

 

Nếu Phó Thanh Hứa cứ nghĩ theo hướng đó thì cô chỉ còn cách im lặng gật đầu.

 

Rõ ràng là cô đang cố giữ hình tượng ttiên nữ nhỏ mặt mà!

 

Một lát , Phó Thanh Hứa cũng ngừng, ăn nhiều. Sau đó hỏi tự nhiên: "Buổi chiều cô ?"

 

Tô Trầm Ngư ngẫm nghĩ, ngoan ngoãn đáp: "Em ạ."

 

Phó Thanh Hứa nhớ , trợ lý Phí Kha từng hỏi : "Anh Phó, dùng bữa xong với Tô Trầm Ngư định mạnh ai nấy ?"

 

Anh ngơ ngác.

 

Phí Kha thấy thế là ngay sếp nghĩ đến chuyện bữa ăn.

 

Kiểu thì mà xây dựng tình cảm phát triển lâu dài với con gái đây?

 

Thế là Phí Kha gợi ý: "Anh Phó, nếu kế hoạch gì thì thể hỏi ý Tô Trầm Ngư xem cô gì, cùng là ."

 

Loading...