NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 54.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:15:11
Lượt xem: 261

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trầm Ngư, cô gì?" Dưới ánh đèn, Mạc Nhị chậm rãi tách hạt dưa. Dường như cảm nhận điều gì, khẽ ngẩng đầu, chạm ánh mắt của Tô Trầm Ngư thì ngơ ngác hỏi.

 

Tô Trầm Ngư thu hồi ánh mắt, lười biếng đáp: "Không gì."

 

Lúc , một cuộc điện thoại gọi đến. Mạc Nhị vô tình liếc qua, màn hình hiển thị hai chữ "Chó điên".

 

Suy nghĩ một chút, Tô Trầm Ngư bắt máy.

 

"Tô Trầm Ngư!" Giọng u ám của Mẫn Tích Chu vang lên, thể thấy oán khí nặng nề. “Cô to gan thật đấy."

 

Anh gọi cho cô hai mươi ba cuộc, đây là duy nhất cô chịu máy.

 

"Cậu Mẫn, gan bé tí tẹo, gì to ." Mấy trong xe rõ ràng Tô Trầm Ngư rạng rỡ nhưng giọng rụt rè sợ sệt, mỗi âm thanh thì tưởng như cô là một bé thỏ con đang run rẩy.

 

Cảnh Điền: "..."

 

Nên nhận kịch bản đóng phim thôi.

 

Kỹ năng diễn xuất như , thể lãng phí!

 

"Ha ha." Mẫn Tích Chu khan hai tiếng, ai cũng tiếng ẩn chứa cơn giận khủng khiếp.

 

Tô Trầm Ngư hề sợ hãi, nhẹ nhàng : "Cậu Mẫn, đừng nóng mà. Dạo thật sự bận, cố ý điện thoại của ... , huấn luyện thế nào ? Nếu hiệu quả thì thể bắt đầu dạy phi tiêu đấy."

 

Cơn giận sắp bùng nổ của Mẫn Tích Chu như dội một gáo nước lạnh, đột ngột tắt ngấm. Anh khó chịu : "Ông đây còn tưởng cô quên chứ."

 

"Chuyện của ai chứ dám quên chuyện của Mẫn?"

 

"Chờ tháng về Bắc Kinh."

 

"OK."

 

Đột nhiên, Mẫn Chó Điên nở nụ , còn vẻ âm u ban đầu, tiếng mang theo sự hả hê khi khác gặp chuyện : "Tô Trầm Ngư, Bạc Lương Hòa sắp tàn . cho cô một cơ hội nữa. Làm phụ nữ của , cô hoành hành thế nào trong giới giải trí cũng ."

 

Bạc Lương Hòa sắp tàn á?

 

Tô Trầm Ngư đổi giọng kinh hoàng: "Cậu Mẫn, ý gì?"

 

"Cô ? Cũng , Bạc Lương Hòa dám ... Tập đoàn Tín Thượng đang gặp khủng hoảng tài chính. Chậc, nghiêm trọng thì qua vụ là khả năng phá sản cao đó."

 

"..." Thảo nào giọng Bạc Lương Hòa bình thường.

 

"Thế nào? Theo ông đây ..."

 

"Tút... tút..." Tô Trầm Ngư cúp máy.

 

Ở đầu dây bên , nụ mặt Mẫn Tích Chu cứng đờ. Anh điện thoại, một giây , nó vỡ tan tành.

 

Mẹ kiếp, cái tên Bạc Lương Hòa đó đáng để cô để ý đến !

 

 

Tô Trầm Ngư chẳng buồn liên lạc với Bạc Lương Hòa. Mấy chuyện kiểu cô chịu, giúp . Với cả sếp phúc lớn mạng lớn, cả .

 

Cô cúp máy nhanh đơn giản là lười chó điên sủa mà thôi.

 

"Cậu Mẫn? Thiếu gia Mẫn Tích Chu của tập đoàn Mẫn Thị?" Mạc Nhị bất ngờ lên tiếng, còn trúng phóc phận của Mẫn Chó Điên.

 

Cảnh Điền và Đào Đào ngơ ngác nữa:???

 

Đâu ai từng danh Mẫn Thị, nếu bảng xếp hạng nhà giàu trong nước thì Mẫn Thị chắc chắn trong top 3.

 

Hai chữ ấm cũng đủ để lên phận của .

 

Tô Trầm Ngư thế mà quen cả Mẫn Tích Chu? Hơn nữa, vẻ quan hệ giữa hai hình như còn tệ?

 

"Là đó." Tô Trầm Ngư hề ngạc nhiên khi Mạc Nhị nhận Mẫn Tích Chu. Dù Mạc Nhị cũng thuộc giới thượng lưu, cùng giới là chuyện hết sức bình thường. Điều cô ngạc nhiên là Mạc Nhị chỉ dựa một cái xưng hô " Mẫn" mà đoán danh tính của .

 

Mạc Nhị nhíu mày, lộ vẻ lo lắng: "Hắn dạng , nổi tiếng với biệt danh Chó Điên..."

 

"Tàm tạm thôi.” Cô đến mi mắt cong cong, giọng điệu nhẹ tênh. “Anh cũng khá thú vị."

 

Cảnh Điền xin quỳ.

 

Cô còn dám ấm Mẫn Thị "khá thú vị"... Cô cô lên trời đấy phỏng!

 

Về đến phòng khách sạn, Tô Trầm Ngư tẩy trang đắp mặt nạ. Tiếng gõ cửa vang lên. Mở cửa thấy Tông Văn Tấn tươi rạng rỡ: "A, Trầm Ngư, chút việc ngoài một lát, nhé."

 

Lúc nãy Tông Văn Tấn nhắn WeChat rằng và Văn Truy sẽ đến tìm cô.

 

Tông Văn Tấn xong là chuồn thẳng.

 

"Mời ." Tô Trầm Ngư mở cửa tự nhiên, Văn Truy bước với khuôn mặt biểu cảm.

 

"Chờ em một chút nha." Anh thấy cô tung tăng chạy phòng tắm, như thể trong phòng thêm một đàn ông cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cô.

 

Văn Truy quanh một vòng nhanh chóng thu ánh mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/54-2.html.]

 

Nửa phút , Tô Trầm Ngư bước , mặt còn mặt nạ, vài sợi tóc mai còn ướt.

 

"Cô cứ tùy tiện để một đàn ông phòng ?" Văn Truy chằm chằm khuôn mặt trắng nõn trong suốt của cô, cứng ngắc hỏi.

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Tô Trầm Ngư tội nghiệp : "Người khác em dám, nhưng là Truy Quang mà."

 

Dứt lời, cô thấy mặt Văn Truy tối sầm , : "...Không gọi Truy Quang nữa ?"

 

"..." Tô Trầm Ngư tủi . “Chẳng cho em gọi còn gì."

 

Văn Truy im lặng, Tô Trầm Ngư trong lòng thì vui như mở hội nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình thường: "Đừng nữa, . Lâu lắm gặp, hôm nay em gặp bất ngờ thế nào ... Anh với Văn Tấn đến tham gia Dream Voice mà cho em gì cả."

 

Văn Truy vẫn im lặng.

 

Thấy như , Tô Trầm Ngư chẳng đoán đang nghĩ gì bèn thử đưa cho một lon sữa Vượng Tử.

 

“…” Coi là trẻ con ba tuổi chắc? Anh nghĩ

 

"Em mở , giúp chút ."

 

“…”

 

Văn Truy giật nắp cái roẹt, nhưng đưa cho Tô Trầm Ngư mà tự uống một .

 

"Chuyện hôm nay, cảm ơn." Anh đặt lon sữa cạn lên bàn . Như thể hạ quyết tâm, Văn Truy dậy đến mặt Tô Trầm Ngư, cúi xuống. Cô đang sofa đơn, chống hai tay lên tay vịn, vây cô trong cái bóng của .

 

Mái tóc dài rủ xuống che đường nét sắc sảo khuôn mặt, giọng Văn Truy khàn khàn, mang theo vài phần gợi cảm quyến rũ: "Cô thật sự thích ?"

 

Đối với Tô Trầm Ngư mà , đây chẳng là mỹ nam chủ động lao vòng tay ?

 

Theo tính cô thì lúc cô hẳn là nên gật đầu, nhân tiện trêu thêm vài câu, nhưng... cô cảm giác Văn Truy đang nghiêm túc.

 

gì, chỉ cúi đầu, mái tóc đen nhánh mềm mại rũ xuống. Từ góc của Văn Truy thể thấy sống mũi cao thẳng và đôi môi hồng hào, căng mọng.

 

Mùi hương đặc trưng cô quanh quẩn quanh mũi , thoang thoảng nồng nhạt, đủ gây thương nhớ.

 

"Nếu , cô b..."

 

Tô Trầm Ngư đột ngột ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc vô cùng: "Anh Truy Quang, em thích theo kiểu fan thích thần tượng."

 

Giọng Văn Truy tắt lịm.

 

"Anh trai như , hát cũng nữa, xem khán giả hôm nay reo hò vì thế nào. Họ khẳng định thực lực của , thích hát. Anh nhất định sẽ nổi tiếng, sẽ nhiều fan thích hơn nữa… À đúng .” Cô như chợt nhớ gì. “Có đắc tội ai ? Nên chương trình mới loại ."

 

Văn Truy im lặng, vẫn giữ nguyên tư thế và chăm chú cô gái đang thao thao bất tuyệt mặt.

 

"Tiếc là em giúp gì nhiều cho .” Cô thở dài tự trách. “Chỉ thể trơ mắt chịu ấm ức, đứa fan trung thành vô dụng quá."

 

Nghĩ đến fan trung thành Mạc Nhị của , Tô Trầm Ngư càng cảm thấy bản fan đạt chuẩn gì hết.

 

Văn Truy lẳng lặng cô diễn một hồi lâu, cuối cùng cũng nặng nề mở miệng: "Tô Trầm Ngư, thấu cô. Mỗi một câu cô , thể phân biệt là thật giả."

 

"Cô, thật sự đáng ghét."

 

" mà, hình như, thật sự… thích cô ."

 

Anh cúi đầu hề báo , Tô Trầm Ngư vội ngửa . Nụ hôn rơi cằm cô.

 

"Ông đây trả cho cô đấy."

 

Văn Truy nhẹ nhàng rời khỏi phòng Tô Trầm Ngư...

 

Anh phát hiện, Tô Trầm Ngư luống cuống thật .

 

...

 

Tô Trầm Ngư dài sofa, thở dài thườn thượt.

 

[Loa: Nương nương, ngài đang sầu chuyện gì ?]

 

[Tô Trầm Ngư: Giá mà còn ở Thiên Khải Quốc thì mấy.]

 

[Loa: ?]

 

[Tô Trầm Ngư: Nếu còn ở Thiên Khải Quốc thì giờ bổn cung là Hoàng thái hậu.]

 

[Loa: Nên...?]

 

[Tô Trầm Ngư: Bổn cung thể tha hồ mà mở rộng hậu cung.]

 

[Tô Trầm Ngư: Đằng ... QAQ]

 

[Loa: ...]

 

Hoàng hậu nương nương vẫn là Hoàng hậu nương nương thôi.

 

Loading...