NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 57.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:19:04
Lượt xem: 244

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 057: Bước thảo mai thứ 57

 

Vừa tin cành táo là do Tô Trầm Ngư hái, phản ứng đầu tiên của Sở Hân Nhiên là Jamish cố ý để tiếng cho Tô Trầm Ngư. Tuy nhiên cô nhanh chóng nhớ chương trình đang phát sóng trực tiếp, bao nhiêu theo dõi thế , Jamish thể dối . Vậy thì thể khẳng định đống táo thực sự là do Tô Trầm Ngư hái.

 

cảm thấy quả táo thơm ngọt ngon miệng đang ăn tức khắc trở nên chua lè tẻ ngắt.

 

"Vậy cô t… Mọi ?" Lâm Túc Thiên hề bất ngờ, gặm táo răng rắc ngon lành.

 

Chỉ Jamish trở về.

 

Jamish: "Đi hái nấm ."

 

Lúc , ít khán giả đang xem Tô Trầm Ngư chỉ huy Lục Gia Hòa và Dương Mi hái nấm: "Mấy loại màu sắc sặc sỡ thì đừng lấy, độc đấy."

 

"Trầm Ngư, loại ?" Tổ hái nấm hai thành thói quen cái gì chắc chắn thì hỏi ý Tô Trầm Ngư .

 

Tô Trầm Ngư liếc một cái: "Không nha, ăn nấm sẽ sinh ảo giác."

 

"Cái thì ?"

 

"Cũng luôn, một loài rắn thích lảng vảng quanh loại nấm lắm."

 

"Má..." Dương Mi vội vàng ném .

 

"Trầm Ngư, em phân biệt mấy thứ ?" Lục Gia Hòa cẩn thận hái nấm hỏi.

 

Tô Trầm Ngư ngượng ngùng đáp: "Hồi nhỏ em lớn lên ở trong núi, điều kiện sống lắm, thường xuyên rừng kiếm cái ăn nên khá quen với mấy thứ ."

 

Khán giả vô cùng kinh ngạc, xem tin tức gần đây của Tô Trầm Ngư thì ai cũng cho rằng cô xuất từ gia đình dòng dõi thư hương trâm thế phiệt mới bồi dưỡng tinh thông cầm kỳ thi họa chứ. Giờ hồi nhỏ lớn lên trong núi, họ thấy khó tin, tuy nhiên khó tin thì khó tin nhưng đồng thời vẫn nghĩ cô dối.

 

Không bạn với núi rừng từ bé thì thể mấy thứ , nhớ cả những gì cô thể hiện trong Cuộc Sống Kỳ Diệu Của 2 nữa, chuyện lập tức trở nên hợp lý liền.

 

[Xời, núi lớn number one!]

 

[Quả nhiên vùng núi sinh linh dưỡng khí mới nuôi dạy một kỳ diệu như Tô Trầm Ngư.]

 

[Quê cũng ở trong núi nè, ha ha ha tính với Tô Trầm Ngư là đồng hương .]

 

[Núi đó chỗ nào ?]

 

[Thảo nào cô việc gì cũng thuần thục cỡ đó.]

 

[Xấu hổ quá, cũng lớn lên ở trong núi mà chẳng cái gì nè.]

 

[Không +1]

 

...

 

Mọi thấy Tô Trầm Ngư cầm d.a.o quân dụng chọc chọc một cây khẳng khiu, nhanh khoét một lỗ nhỏ, cô đào thứ gì đó màu sắc rực rỡ.

 

"Đây là cái gì ?" Dương Mi tò mò hỏi.

 

Tô Trầm Ngư: "Coi như là gia vị , em cũng gọi chính xác là gì, thêm canh thì ngọt thanh hơn."

 

Bỗng nhiên, trong khu rừng yên tĩnh vang lên tiếng ào ào chói tai.

 

"Cái gì !" Dương Mi hoảng sợ.

 

đàn ông duy nhất ở đây, Lục Gia Hòa lên, cảnh giác và bất an về phía . Khán giả cũng căng thẳng theo. Đang ở rừng rậm, Jamish ở đây, hơn nữa chương trình từ đầu rằng sẽ tỷ lệ nguy hiểm nhất định.

 

[Đậu máaa, là thú dữ đấy chứ?]

 

[Sợ quá, bụi cỏ đang động đậy kìa! Bên trong cái gì !]

 

[Chắc là mấy con nhỏ nhỏ kiểu như rắn thôi, ý kiến riêng.]

 

[Mọi ai cũng căng thẳng, thấy kích thích thôi ?]

 

[Mau Tô Trầm Ngư kìa, cô sợ đến mức trốn lưng Lục Gia Hòa , ha ha ha ha ha.]

 

[Cô sợ thật hả? ... giơ d.a.o lên thế ???]

 

……

 

Dương Mi và Lục Gia Hòa hề thấy động tác của Tô Trầm Ngư phía , cả hai chăm chú cảnh giác xung quanh: "Hay là chúng ?"

 

Lục Gia Hòa trấn tĩnh : "Để xem."

 

Anh bước hai bước thì một tiếng xé gió mạnh. Một con gà trống hùng dũng oai vệ bay từ trong bụi cỏ. Nó hiên ngang vỗ cánh phành phạch, trợn mắt bọn họ, lông cổ dựng ngược lên trông như định bay đến sống mái một trận.

 

???

 

Gà, gà trống á?

 

Trên hoang đảo thế mà gà trống?!

 

Vừa thấy con gà, Dương Mi và Lục Gia Hòa đều thở phào nhẹ nhõm.

 

"Đây là gà trống nuôi mà, gà trống nuôi ở đây?" Dương Mi ngạc nhiên phấn khích. “Chúng thể bắt nó, tối nay ăn !"

 

" kỳ lạ thật."

 

Núp hai , Tô Trầm Ngư chậm rãi : "Em nghĩ... thể là tổ sản xuất thả xuống."

 

Hả???

 

Tô Trầm Ngư giải thích: "Trong mấy game sinh tồn chẳng sẽ những thời điểm cố định máy bay thả đồ tiếp tế xuống đấy còn gì? Đảo hoang gia cầm, giờ xuất hiện thì em chỉ thể nghĩ đến khả năng là do chương trình thả xuống thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/57-1.html.]

Tổ sản xuất sẽ thả đồ tiếp tế xuống đảo, nhưng cũng từng sẽ thả. Hơn nữa, Tô Trầm Ngư cũng lý.

 

Thấy đám nhân loại đối diện lộ vẻ mặt hung dữ với , gà trống tự đánh giá chênh lệch sức chiến đấu giữa hai bên. Ra kết quả là đối thủ của quân địch, nó vỗ cánh phành phạch định bay bụi cỏ. Không chạy ngay thì còn đợi đến bao giờ?!

 

"Mau, mau, mau bắt lấy nó!"

 

Nếu chỉ là gà trống mà dã thú thì Dương Mi chấp hết. Chị phản ứng nhanh, vội vàng đuổi theo. Lục Gia Hòa cũng bừng tỉnh – so với nấm và măng thì thịt gà rõ ràng ngon hơn nhiều!

 

[Sao Tô Trầm Ngư im ?]

 

[Cô gì thế? Vừa nãy dọa hết hồn ?]

 

[Ha ha ha, mau con gà kìa, nó hoảng .]

 

[Đậu máaa! Con gà đần hả? Phải chạy về phía chứ, chạy ngược ?]

 

[Nó đang chạy về phía Tô Trầm Ngư!]

 

[ cảm giác con d.a.o trong tay Tô Trầm Ngư sắp phang .]

 

……

 

"Trầm Ngư, mau bắt lấy nó!" Dương Mi hét lớn.

 

Tô Trầm Ngư: "Như lắm nhỉ?"

 

Khán giả: "???"

 

Đến lúc mà còn lắm á?

 

Giây tiếp theo, con d.a.o quân dụng trong tay Tô Trầm Ngư bay cái vèo, cắm phập xuống ngay mặt gà trống. Con gà như ấn nút tạm dừng, khựng đột ngột ngã quỵ xuống đất.

 

Khán giả: "???????"

 

Dương Mi và Lục Gia Hòa đang xông pha đuổi gà, tận mắt chứng kiến nhát d.a.o Tô Trầm Ngư phi . Dương Mi nhịn buột miệng thốt lên một tiếng "Đậu má", tròn mắt Tô Trầm Ngư, á khẩu nên lời. Lục Gia Hòa chạy tới, phát hiện d.a.o hề chạm cơ thể gà trống.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Khán giả ban đầu thì kinh hãi:

 

[Ai từng xem Cuộc Sống Kỳ Diệu Của 2 sẽ Tô Trầm Ngư chơi phi tiêu siêu đỉnh.]

 

[Tô Trầm Ngư ngầu lòi!]

 

[Cứ ngỡ đang xem phim kiếm hiệp!]

 

[Tô Trầm Ngư trai quá !!!]

 

Tiếp theo là họ ngơ ngác:

 

[Ủa, khoan! Rõ ràng d.a.o trúng gà, gục?]

 

[Gà gục kiểu gì? Anh Tô ?]

 

……

 

Tô Trầm Ngư rút con d.a.o từ đất lên, xổm xuống con gà trống, im lặng một lát : "… Chắc là sợ quá ngất xỉu."

 

Lục Gia Hòa: "???"

 

Dương Mi tỉnh táo : "????"

 

Càng ngày càng nhiều xem: "?????"

 

Mẹ nó chứ ngất xỉu á?!

 

Con gà thành tinh !

 

*

 

Jamish ngóng Tô Trầm Ngư và mãi vẫn về, đang chuẩn tìm thì thấy họ trở .

 

"Jamish, chúng bắt một con gà trống!" Giọng phấn khích của Dương Mi vang vọng đến tai .

 

Sau đó, họ thấy một con gà trống béo chậm rãi bước mặt đất, trông ung dung. Nếu bỏ qua sợi dây thừng buộc ở chân nó, sẽ nghĩ con gà đang dạo =_=

 

Mà đầu của dây thừng… trong tay Tô Trầm Ngư.

 

C… cô dắt một con gà dạo???

 

"Con gà thú vị lắm." Dương Mi kể vắn tắt những gì xảy . “ các cụ bảo gà thông minh nhưng trong ấn tượng của thì gà thông minh. Hôm nay con gà phá vỡ định kiến của … Nó thế mà giả vờ bất tỉnh! Muốn lừa chúng chuồn!"

 

"Nếu Trầm Ngư phản ứng nhanh, lấy dây thừng tròng chân nó thì nó chạy mất tiêu …"

 

Những còn như chuyện thần thoại, ngờ chuyện diễn biến thần kỳ đến .

 

"Vậy… còn tính thịt con gà ?" Lâm Túc Thiên xong, nghĩ ngay đến chuyện . Cậu Tô Trầm Ngư, mắt bỗng như tái hiện hình ảnh cô g.i.ế.c gà mổ cá… Thôi thôi, dẹp ngay!

 

"Giờ nó chấp nhận phận đấy ?" Trương Minh Quyết hào hứng xổm xuống, con gà trống liếc một cái đầy khinh thường vẻ đạo mạo thu hồi tầm mắt.

 

Dương Mi: "… Chắc ."

 

Lục Gia Hòa: " thấy con gà thông minh , đừng g.i.ế.c thì hơn."

 

Tô Trầm Ngư khẽ nhúc nhích mũi chân.

 

Cô vất vả bắt gà, giết?!

 

Con gà trống đột nhiên "Ò ó o" một tiếng đầy cảm xúc, như thể đang vui mừng vì sắp thoát kiếp hoá vàng.

 

 

Loading...