NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 58.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:20:13
Lượt xem: 247
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 058: Bước thảo mai thứ 58
Mặc dù mới tờ mờ 6 giờ sáng nhưng phát sóng trực tiếp gián đoạn nên phòng livestream vẫn xem, chỉ là lúc lượng online ít hơn thôi. Những khán giả đang lơ mơ buồn ngủ bỗng chốc tỉnh táo hẳn.
[???]
[Mẹ nó giường suýt sập vì đây .]
[Ông đây đang trực ca đêm, tranh thủ lướt mạng trong giờ tí mà rớt cả đầu.]
[Tui đang tàu điện ngầm mà như mùa.]
[Cố Vị Hi đang mộng du hả???]
[Ối giời ơi, nên thương con gà thương cái gã trai để họ Cố nữa.]
[Con gà đúng là thần thánh, nó chứ quá chọn đúng chỗ mà mổ!]
……
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một nồi nước hắt tới, cả lẫn gà lập tức khựng .
"Nguy hiểm thật, may quá may quá." Mọi xung quanh đầu, thấy Tô Trầm Ngư tóc tai rối bời đang ôm cái nồi nấu canh. Rõ ràng là cô kịp thời hắt nước tới. Sau đó, cô ngơ ngác : "Anh Vị Hi ạ?"
Ai mà Cố Vị Hi lên cơn gì chứ!
Jamish tiến lên, còn kịp chạm Cố Vị Hi thấy run lên, ánh mắt trở nên tỉnh táo . Anh chỉ cảm thấy lạnh lẽo, mu bàn tay truyền đến một cơn đau nhức nhối. Ngay đó, con gà trống kêu lên một tiếng the thé như gà mái già "Quác!". Nó nhanh chóng thoát khỏi vòng vây, vội vã nhảy xuống đất, dang rộng đôi cánh, trông như thể sỉ nhục ghê gớm lắm.
?!
Tại ở đây? Tại ôm con gà ? Tại ướt sũng? Và tại như ? Chuyện gì xảy ?!
Đầu Cố Vị Hi ong ong, đủ loại suy nghĩ hỗn tạp chạy loạn, mất kiểm soát biểu cảm mặt: " thế?!"
Jamish sờ sờ mũi. Anh là bình tĩnh nhất, dù thì cảnh kỳ quái hơn nữa cũng từng thấy . mà bình tĩnh nghĩa là , đang cố gắng nhịn. Mấy ngôi tâm lý yếu đuối lắm, lỡ mà kích thích gì thì .
"Có lẽ mộng du..." Jamish nghiêm túc . “Ra ngoài tìm con gà trống thông minh chuyện phiếm, tiện thể dạy nó nhảy vài điệu..."
"Không thể nào!" Cố Vị Hi lạnh lùng . “ bao giờ mộng du!"
Thường thì mộng du gì, cũng tin mộng du. Sau khi Cố Vị Hi lạnh giọng xong, ánh mắt lướt qua từng . Tất cả đều gật đầu chứng nhận đúng là mộng du.
Tô Trầm Ngư thỏ thẻ: "Xin Vị Hi, là em hắt nước đấy. Lúc nãy tình huống nguy hiểm quá."
Mọi cố nhịn .
Cố Vị Hi nắm chặt hai tay: "Vừa nãy... xảy chuyện gì?"
"Anh nhất là nên thì hơn."
"Kỳ thực gì , chuyện qua ."
" đúng đúng, qua ."
"Quần áo ướt hết , mau ."
" mà cảm ơn Trầm Ngư đấy, cô cứu . Nếu thì... è hèm."
"Tuyệt đối đừng trách Trầm Ngư hắt nước nhé."
Đám đàn ông nhao nhao mỗi một câu, Cố Vị Hi đờ mặt lủi thủi về lều quần áo.
Tô Trầm Ngư ngáp dài một cái, đặt nồi xuống, dụi dụi đôi mắt ngái ngủ: "Người dẫn đường ơi, ngủ tiếp ?"
Còn ngủ nữa cơ ? Jamish : "Đương nhiên ."
Tô Trầm Ngư chui chăn ngủ tiếp.
Dương Mi thì tranh thủ thời gian tập thể dục buổi sáng. Vốn dĩ đây là thói quen sinh hoạt hàng ngày của chị khi ở nhà, hôm nay thêm Jamish cũng đang thể dục cơ bản, chị đương nhiên bỏ lỡ cơ hội mà tìm đến. Phụ nữ trưởng thành mà, thấy hứng thú thì nhào vô thôi!
Hôm qua Tô Trầm Ngư cứ luyên thuyên với Dương Mi khiến Sở Hân Nhiên chẳng chen , giờ cơ hội thế cô đương nhiên sẽ bỏ lỡ. Thế là cô cũng quyết định ngủ nướng: "Chị Mi, em tập thể dục buổi sáng với chị nhé."
Dương Mi: "..."
"Ừ." Chị gật đầu.
Jamish đang treo ngược một cây, thực hiện động tác gập bụng đòi hỏi kỹ thuật cao, các múi cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. Sở Hân Nhiên vỗ tay, giọng ngọt xớt: "Người dẫn đường, giỏi quá!"
Dương Mi liếc Sở Hân Nhiên, gì, bắt đầu ép chân.
Jamish hỏi Sở Hân Nhiên: "Muốn thử ?"
"Dạ?" Sở Hân Nhiên lộ ánh mắt ngưỡng mộ. “Em mà chứ."
" thể ôm em ." Jamish nham nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/58-1.html.]
Sở Hân Nhiên dậm chân, ngượng ngùng : "Không thèm chuyện với nữa, em tập với chị Mi."
Sắc mặt Dương Mi thoáng vẻ khó coi nhưng nhanh trở bình thường.
……
Mấy cô gái đều dậy, đám đàn ông ai dám mặt dày như Tô Trầm Ngư mà ngủ nướng tiếp nữa, lục tục rời giường. Trương Minh Quyết an ủi con gà trống tội nghiệp ướt như chuột lột, Lục Gia Hòa nhóm lửa đun nước cho rửa mặt, Lâm Túc Thiên cũng đang quần áo trong lều.
Camera trong lều thể che để đồ.
Lâm Túc Thiên thấy Cố Vị Hi hỏi nhỏ với giọng điệu mang chút cầu khẩn: "Vừa nãy gì?"
Lâm Túc Thiên quyết định bụng giúp một phen dù cực kỳ ghét . Cậu dịch sang, nhỏ giọng kể đầu đuôi chuyện, xong còn vỗ vỗ vai : "Cảm ơn Tô Trầm Ngư ."
Sau đó rời khỏi lều với tâm trạng sung sướng.
Khán giả vô cùng tiếc nuối vì chứng kiến phản ứng của Cố Vị Hi.
Cố Vị Hi một trong lều. Từ khi sinh đến giờ, từng mất mặt đến thế, dù hôm qua Tô Trầm Ngư đá xuống khỏi thuyền, cũng phẫn nộ đến mức .
, phẫn nộ.
Anh tin sẽ mộng du, từng mộng du bao giờ, thể lên đảo đột nhiên mắc bệnh mộng du ?
Cố Vị Hi vắt não suy nghĩ, cố gắng hồi tưởng ký ức đó, cuối cùng cũng tìm một chút manh mối... nhớ rõ hình như đang mơ, trong mơ một cô gái nhảy, đó là yêu nên định dạy cô nhảy.
Người mộng du thể mộng du mơ nhỉ?
Bỗng dưng, những lời đối thoại giữa Jamish và Lục Gia Hòa tối qua văng vẳng bên tai :
"Mọi hái nhiều loại nấm ghê nhỉ, mà còn là loại độc nữa chứ, khá quá."
"Đều nhờ Trầm Ngư cả đấy, cô nhiều loại nấm lắm."
……
Nấm?
Tối qua ăn ít nấm, còn uống cả canh nấm nữa!
nếu nấm vấn đề thì tại chỉ mỗi , còn những khác thì ?
Đầu Cố Vị Hi đau như búa bổ.
Chợt nảy ý định bỏ ngang chương trình, đến bệnh viện kiểm tra xem rốt cuộc vấn đề gì , tuy nhiên vội vàng dẹp ngay ý nghĩ đó.
Không , vì Thiên Ngữ, tuyệt đối thể bỏ cuộc giữa chừng.
……
Thấy Tô Trầm Ngư lăn ngủ tiếp, Lâm Túc Thiên đảo mắt một vòng, lẻn chỗ lều nữ, dồn hết khí xuống bụng, gào to: "Tô Trầm Ngư!"
Một tiếng hét long trời lở đất vang lên, kinh động cả lũ chim trong rừng.
Mọi : "……"
"Ai cũng dậy hết , mau dậy ! Không dậy là mất phần bữa sáng đấy." Lâm Túc Thiên tiếp tục gào. Thấy một bên lều động đậy, Tô Trầm Ngư đang ngủ ở đó, lập tức chạy nhanh tới.
[Lâm Túc Thiên đột nhiên chơi lầy quá ha ha ha ha ha]
[Lâm Túc Thiên đây là bung xõa hết cỡ hả?]
[Dám ồn cho Tô ngủ ? Anh Tô, mau dùng d.a.o xử .]
……
Camera trong lều nữ che nên khán giả thấy rõ mồn một Tô Trầm Ngư đang trong túi ngủ tiếng hét của Lâm Túc Thiên đánh thức, tuy nhiên cô dậy mà chỉ cuộn tròn , như thể là thể chặn tiếng của Lâm Túc Thiên ngoài tai.
Trông đáng yêu c.h.ế.t !
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Tô Trầm Ngư, chị Mi với Sở Hân Nhiên dậy hết , thì hăng hái tập thể dục buổi sáng mà cô còn ngủ hả?…"
Cuối cùng cô thật sự chịu hết nổi, bật dậy với mái tóc bù xù. Xoạt một cái, cô rút con d.a.o găm từ gối .
Khán giả: !!!
Đậu mía! Lại còn để d.a.o găm gối nữa chứ.
Lâm Túc Thiên đột ngột im bặt vì Tô Trầm Ngư kéo khóa lều, thò đầu với ánh mắt âm u. Dưới ánh sáng tù mù, trông thật sự sởn gai ốc, mà quan trọng là con d.a.o găm trong tay cô đang chĩa thẳng , loé lên thứ ánh sáng lạnh lẽo.
"…" Cậu vội vàng lùi .
Khán giả bò: Sao hèn ngang , nãy trêu tích cực cơ mà.