NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 59.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:23:24
Lượt xem: 242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phí Kha nhịn hỏi: "Anh Phó, thấy lạ ? Sao cô mấy cái ?"

 

Phó Thanh Hứa với vẻ khó hiểu: "Câu hỏi của mới lạ."

 

Phí Kha: "?"

 

Phó Thanh Hứa: "Sao thấy lạ? Cô những thứ đương nhiên là vì trả giá bằng những nỗ lực âm thầm ở thời điểm ai ."

 

Vậy nên, càng tò mò về quá khứ của cô hơn.

 

Phí Kha bỗng thấy lời Phó quá chí lý.

 

*

 

Để tránh rơi linh chi, Tô Trầm Ngư nhét thẳng nó trong áo gió, màng cả hình tượng. Sau đó, cô nhảy vài bước, hang động và cởi dây thừng.

 

"Trầm Ngư, trong đó những gì thế?" Dương Mi chân núi hét vọng lên. Tuy Tô Trầm Ngư hái linh chi, cho một phen “mãn nhãn" nhưng giờ sướng mắt xong suy xét đến thực tế nữa – vật tư mới là quan trọng nhất!

 

Khán giả bò vì đến hang động, Tô Trầm Ngư phịch xuống đất, cẩn thận lấy linh chi ngắm nghía. Rõ ràng trong mắt, trong lòng cô chỉ linh chi, quên béng đám đồng bọn chân núi.

 

là cực phẩm.

 

Tô Trầm Ngư ngờ thu hoạch bất ngờ đến , cô lật qua lật xem xét cây linh chi.

 

Loại linh chi ngoan cường mọc từ khe núi đến vài chục năm mới một xíu. Ông lão từng dạy cô cách chiết độc từ những thứ độc để chế thuốc độc cũng dạy cô một phương pháp giải độc. Bởi , cô hiểu sâu sắc về nhiều loại dược liệu.

 

Ví dụ như loại linh chi hoang dã núi , càng lâu năm thì giá trị thuốc càng cao. Kết hợp với các dược liệu khác, thể chế nó thành thuốc viên dưỡng bệnh chống lão hoá, dùng lâu dài thì trăm lợi một hại.

 

Sau khi vô cớ "mắc bệnh", tên Hoàng đế chó má đương nhiên sợ cứ thế hẹo mất. Thấy ngự y trong cung thể chữa trị hiệu quả, bèn chiêu mộ các thần y giang hồ. Kết quả chẩn bệnh giống hệt ngự y trong cung, đều là bệnh cũ tái phát, vô phương cứu chữa, chỉ thể trì hoãn, ưu tư quá nhiều... Đại ý là như .

 

một vị thần y xuất hiện, lấy thuốc viên dưỡng bệnh chống lão hoá. Hoàng đế khốn nạn dùng xong thấy khoẻ hơn ít, thế là từ đó vị thần y trở thành thầy thuốc ngự dụng của .

 

Gã lang băm đó quả thật chút bản lĩnh, nếu Tô Trầm Ngư cẩn thận hết mực thì lẽ gã phát hiện bệnh của Hoàng đế là do cô động tay .

 

Thời gian đó, Tô Trầm Ngư ngoài mặt thì thản nhiên như nhưng trong lòng thấp thỏm yên, lo nhất là thần y thật sự chữa khỏi cho Hoàng đế, chẳng công sức của cô đổ sông đổ biển ?

 

Thế nên cô mới khổ luyện đàn kỹ, chuẩn dùng tiếng đàn g.i.ế.c c.h.ế.t .

 

……

 

Vậy nên, cái gọi là “linh đan diệu dược" mà thiên hạ truyền tai là tin đồn vô căn cứ, dùng đúng nguyên liệu, luyện thuốc đúng cách thì chỉ lợi đủ đường.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Thế giới hiện đại chuộng Tây y. Tô Trầm Ngư thấy Tây y đúng là ngầu thật, hiệu quả cũng nhanh nhưng đồng thời thể phủ nhận sự thần kỳ của Đông y.

 

Thủ đoạn của Đông y đôi khi còn “tâm linh” hơn Tây y nhiều.

 

Tô Trầm Ngư quyết định , sẽ mang cây linh chi hoang dã về, tìm một vị thầy thuốc trung y thâm niên để cùng nghiên cứu. Tóm , tuyệt đối thể lãng phí bảo vật xịn như !

 

Ăn nó một cách tùy tiện thì đúng là phí phạm của trời!

 

Người xem thấy Tô Trầm Ngư nâng niu đánh giá linh chi xong cẩn thận nhét nó trong áo như hàng dễ vỡ, bình luận rần rần:

 

[Sao thấy cô hái linh chi còn vui hơn cả nhặt vàng nhỉ?]

 

[Chỉ là linh chi bình thường thôi mà, tiệm thuốc bắc đầy , cần vui đến thế ?]

 

[Ai đang xem rành về linh chi thì giải thích xem đây là loại gì ?]

 

[Nghe linh chi ngâm rượu tác dụng kì diệu lắm đấy, đàn ông tự hiểu nhé.]

 

……

 

Trong hang động năm thùng nước tinh khiết, một túi bột mì, một túi gạo kê, một túi mì ăn liền, hết.

 

Tổ sản xuất đúng là khiến cạn lời, tuy nhiên so với hôm qua thì đồ ăn thức uống là vô cùng phong phú .

 

Tô Trầm Ngư đang chuẩn dùng dây thừng thả mấy thứ xuống thì Jamish tới: "Tiểu Trầm Ngư, cần giúp ?"

 

"Cần!" Tô Trầm Ngư lập tức buông túi bột mì, nháy mắt yếu đuối vô cùng. “ nhấc nổi, nặng quá."

 

Người xem:……

 

Này bạn mến, chúng thấy rõ mồn một cô vác lên mà!

 

Jamish hưởng thụ kiểu nũng của Tô Trầm Ngư, thả vật tư xuống dụ dỗ: "Làm nghệ sĩ chán lắm, đợi chương trình kết thúc sẽ một nơi, ở đó nhiều bảo vật thiên nhiên lắm, cô chơi với ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/59-2.html.]

 

Người xem: "???"

 

Má ơi, dẫn đường đó, công khai gạ gẫm Tô của bọn sóng trực tiếp là gây chuyện hả!

 

Hơn nữa vẻ mặt Jamish trông vẻ nghiêm túc thật!

 

"Khỏi." Tô Trầm Ngư dứt khoát từ chối.

 

Jamish tò mò, chắc như đinh đóng cột: " thật cô thích cuộc sống thám hiểm mà, đúng ?"

 

quân nhân, cũng chẳng phận đáng ngờ nào khác, kỹ năng như , chỉ một khả năng duy nhất – đam mê. Chỉ đam mê mới khiến cố ý rèn luyện bản ở lĩnh vực .

 

“Không, , !” Tô Trầm Ngư hoảng hốt xua tay. “Anh dẫn đường , hề thích thám hiểm một cíu nào . Anh , cái trò thám hiểm á, chẳng khác nào nhảy disco cửa điện Diêm Vương! Sơ sẩy một cái là Diêm Vương mời ghế thượng khách ngay, đáng sợ lắm!”

 

Jamish: “???”

 

Tiếng Trung của tuy rằng ngọng nhưng mấy cái điển cố kiểu thì chịu.

 

[Ha ha ha ha, tả cái sự sợ c.h.ế.t nó thanh thoát lạ thường, chắc chỉ Tô Trầm Ngư, , Ngư thôi!]

 

[Duyệt, Ngư uy vũ!]

 

[Sao tui thấy hơn Ngư ?]

 

[Diêm Vương: Cô yên tâm, bổn vương tuyệt đối sẽ thu nhận cô.]

 

[Nhảy disco cửa điện Diêm Vương, ha ha ha ha, bả nghĩ cũng thiệt!]

 

[Lần đầu thấy Jamish ngơ ngác đó, cưng xỉu!]

 

[Tự nhiên thấy Tô Trầm Ngư với Jamish cũng cute á, tiểu yêu tinh sợ c.h.ế.t X đại mỹ nhân ngả ngớn, ai nhào vô !]

 

 

Có nước, đồ ăn, cả bọn quyết định cắm trại chân núi ăn trưa. Các khách mời xúm xít quanh Tô Trầm Ngư, xem linh chi cô hái.

 

Tuy trông bề ngoài chẳng khác gì nấm linh chi mà họ , nhưng nghĩ đến khe núi nơi nó mọc, còn do Tô Trầm Ngư mạo hiểm hái xuống, thì địa vị của cây linh chi bỗng chốc ngang hàng với gà trống.

 

Gà trống cứ dán mắt cây linh chi hoang dã, dáng vẻ hăm he như thể xích chân thì nó bay tới mổ cho mấy mỏ .

 

Tô Trầm Ngư tiến đến bên cạnh nó, che micro , lưng về phía khẽ với gà trống: “Dám mon men bén mảng đến gần linh chi là cho mi cả đời gà trống đúng nghĩa!”

 

Không ai thấy Tô Trầm Ngư gì, khán giả chỉ thấy con gà trống uy vũ bất khuất bỗng dưng cụp cái cổ cao ngạo xuống, vùi đầu cánh hệt như gà mái già, mãi thấy ngẩng lên.

 

???

 

Tốt cũng là gà trống mà, đừng hèn thế chứ!

 

 

Một nhân viên hậu trường của tổ sản xuất từ xó xỉnh nào đột nhiên chui , việc bàn với Tô Trầm Ngư. Tô Trầm Ngư tắt camera , cùng đến chỗ vắng vẻ.

 

“Cô Tô hái linh chi vất vả quá.”

 

Tô Trầm Ngư giọng điệu là lập tức mục đích của : “Các linh chi hả?”

 

“….” Khụ khụ, câu hỏi thẳng thừng của cô, nhân viên hậu trường im lặng gật đầu. Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn là chương trình hợp tác giữa Trung Quốc và nước ngoài, nhân viên hậu trường một vị lãnh đạo cấp cao trong tổ giám chế nước ngoài cây linh chi cô hái, giá cao cỡ nào cũng mua.

 

Tô Trầm Ngư hỏi: “Ông mua về gì?”

 

Nhân viên hậu trường chắc lắm: “…Ăn, chắc là ăn ha?”

 

Tô Trầm Ngư ngẫm nghĩ : "Nếu , nhờ chuyển lời , bảo là mua thì sẽ bán, nhưng bây giờ."

 

Đợi cô tìm thầy thuốc trung y lão làng hợp tác để bào chế thành thuốc viên bán với giá cao, cô sẽ kiếm một khoản kếch xù.

 

Nhân viên hậu trường nhanh chóng biến mất, Tô Trầm Ngư vui vẻ trở về nơi cắm trại, ai ngờ thấy đang vây quanh Sở Hân Nhiên, khí vẻ .

 

"Linh chi là Trầm Ngư hái, dù gì cũng nên hỏi ý kiến cô mới nấu chứ." Đó là giọng của Dương Mi.

 

"Ơ? Phải hỏi Trầm Ngư ạ? Em tưởng giống nấm hái, ai cũng nấu . Trầm Ngư lo lấy đồ thì giờ cô nghỉ ngơi cho sức, việc nấu nướng đến lượt chúng lo..." Sở Hân Nhiên lo lắng . “Em… em sai ạ?"

 

Tô Trầm Ngư: "???"

 

Đẩy đám đông , cô thấy linh chi bảo bối của biến thành những mảnh vụn nổi lềnh bềnh trong nồi.

Loading...