NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 61.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:25:44
Lượt xem: 231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mày nhất là bỏ d.a.o ngay , tao chấp mày. Không thì lát nữa tao sẽ với là mày g.i.ế.c tao, còn uy h.i.ế.p tống tiền tao. Giấc mộng ngôi của mày sẽ tan tành mây khói, nhà đá mà bóc lịch!"

 

Càng , mắt cô càng toát sự hưng phấn như thể thấy cảnh Tô Trầm Ngư còng tay và mặc áo tù nhân trong nhà giam.

 

Nếu sợ đau, sợ kiểm soát lực, cô thật sự chủ động đ.â.m lưỡi d.a.o để tạo vết thương.

 

"Nói xong ?" Tô Trầm Ngư thản nhiên Sở Hân Nhiên đang kích động đến mức mặt càng lúc càng đỏ.

 

Linh chi hoang dã quý giá, ăn trực tiếp đúng là phí của trời vì quá lãng phí dược tính trong linh chi. Nếu ăn hết cả cây linh chi mấy chục năm tuổi một lúc, tuy đến mức "bổ đến nổ tung xác" nhưng thể chắc chắn một điều – bổ quá hoá thừa.

 

Hậu quả thế nào thì , tóm chắc chắn dễ chịu.

 

Xem , Sở Hân Nhiên hẳn là đang ở trong giai đoạn .

 

Ngực Sở Hân Nhiên phập phồng dữ dội, trong đôi mắt trợn trừng, tơ m.á.u đỏ dần hiện lên tròng trắng.

 

"Vậy đến lượt ."

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Tô Trầm Ngư khẽ động cổ tay cầm dao, lưỡi d.a.o bắt đầu lướt da cổ trắng nõn của Sở Hân Nhiên để những vệt m.á.u nhàn nhạt trông như cành cây cào xước. Cơ thể Sở Hân Nhiên run lên.

 

"Cô bao nhiêu cách g.i.ế.c ?" Sở Hân Nhiên khóe miệng Tô Trầm Ngư chậm rãi nhếch lên. Sau lưng cô là những chiếc lá rụng xào xạc trong gió. "Cô đoán xem cách nào khiến cô lặng lẽ lìa đời, đến cảnh sát cũng tìm bất kỳ chứng cứ nào ?"

 

Sở Hân Nhiên cắn răng: "Mày... Mày dối!"

 

Mũi d.a.o xoay chuyển nhanh như chớp, dừng ngay cổ họng cô . Tô Trầm Ngư ngọt ngào đến mê hoặc nhưng trong mắt Sở Hân Nhiên, nụ âm u kỳ dị vô cùng.

 

"Vậy cô thử xem ?" Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng chớp mắt, dường như đây chỉ là cuộc trò chuyện mật giữa hai cô bạn . "Thử một , cũng hại gì."

 

Tất cả chỉ là trò dọa dẫm của Tô Trầm Ngư thôi, Sở Hân Nhiên nghĩ.

 

Chắc chắn cô thấy sợ hãi mà cầu xin tha thứ.

 

Mình tuyệt đối thể thua!

 

Sở Hân Nhiên khẩy, cố gắng giữ bình tĩnh. Chỉ cần tỏ sợ hãi thì Tô Trầm Ngư sẽ đạt mục đích.

 

"Thật đúng là thấy quan tài đổ lệ.” Tô Trầm Ngư thở dài. “ lời khen cho sự dũng cảm của cô đấy."

 

Sở Hân Nhiên cho rằng chiếm thế thượng phong, và rằng Tô Trầm Ngư hết cách, thể ngoài dọa dẫm suông. Vì thế, giọng cô trở nên lưu loát hơn: "Mày mau thả tao ! Không buông tay là tao sẽ la lên cho đến xem bộ mặt thật của mày đấy!"

 

Vẻ đắc ý mặt cô bỗng cứng đờ. Một cơn đau nhức truyền đến từ cằm…

 

Tô Trầm Ngư buông d.a.o quân dụng, bóp chặt cằm cô và nhanh như chớp tháo khớp hàm.

 

Cổ họng như thứ gì lấp kín, cô thể phát bất kỳ âm thanh nào. Cơn đau nhức bùng nổ trong não. Tô Trầm Ngư cởi dây giày của Sở Hân Nhiên từ lúc nào, nhanh gọn trói chặt hai tay hai chân cô kéo cô dậy, đặt dựa vách đất đá.

 

Sở Hân Nhiên đau đến ngây dại, mắt ngập tràn sự sợ hãi hoảng hốt. Trong đôi mắt đẫm lệ phản chiếu hình ảnh một bóng dáng nhu nhược yếu đuối vẫn luôn nhạt dịu dàng.

 

"Có một câu cô đúng.” Ngón tay trắng nõn vỗ nhẹ lên má lấm lem bùn đất của Sở Hân Nhiên. “ thật sự dám g.i.ế.c cô."

 

Rõ ràng ở Thiên Khải Quốc, chỉ cần một câu cần cô tự tay.

 

"Tuy nhiều cách để g.i.ế.c phát hiện, nhưng ở đây thì gì cũng nên tuân thủ trật tự pháp luật." Tô Trầm Ngư gỡ một chiếc lá rụng đầu Sở Hân Nhiên xuống. “Nếu cô ăn năn hối cải dù chỉ chút thôi, cũng sẽ tước đoạt cơ hội của cô, nhiều khen bổn cung nhân từ ôn hòa mà."

 

"Khổ nỗi, cô còn đáng ghét hơn cả chị Tư Dao." Tô Trầm Ngư hì hì. “Hết cách , bổn cung đành cho cô một bài học thôi."

 

Ở Thiên Khải Quốc, hậu cung một nơi gọi là Hình Tư, tên thể đoán phần nào công việc: dùng để xem xét tội danh, ban hình phạt, bắt giữ và giam tội phạm. Tô Trầm Ngư bắt "tham quan" quá nhiều , chỉ riêng Hình Tư trong hậu cung mà tên Hoàng đế chó má còn dẫn cô đến cả Hình Bộ ngoài cung và lao ngục vài ...

 

Có một loại hình phạt tổn hại tính mạng và để miệng vết thương nhưng thể mang đến cho chịu hành hình một nỗi thống khổ khó lòng miêu tả.

 

Đây là hình phạt mà Hình Tư thích dùng nhất đối với các cung nữ phạm tội trong hậu cung.

 

Đó chính là... tháo hết tất cả các khớp xương thể tháo cơ thể . Chỉ cần hiểu rõ cấu trúc cơ thể con , thêm chút kinh nghiệm thì thực hiện việc nhanh thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/61-2.html.]

Trước khi thi hành hình phạt , việc đầu tiên là tháo khớp xương hàm của phạm nhân, tránh việc cắn trúng lưỡi vì quá đau đớn dẫn đến m.á.u ộc khí quản nghẹt thở mà chết.

 

Sau đó thể gì thì .

 

Tháo hết các khớp xương cẩn thận bẻ chúng trở . Tháo bẻ đôi khi chỉ một . Trong các hình phạt thì đây xem là hình phạt "dịu dàng" nhất, ít nhất là bề ngoài trông dấu vết gì, giống như các hình phạt khác, thôi thấy buồn nôn.

 

Bởi , hình phạt một cái tên mỹ miều, gọi là "chốn dịu dàng".

 

Các khớp xương cơ thể tháo rời, cơ thể mềm nhũn như bông, ngã vật đất, quần áo mồ hôi tẩm ướt đẫm để lộ đường cong quyến rũ của phụ nữ. Đối với đàn ông, đây chẳng là chốn dịu dàng ?

 

"..." Sở Hân Nhiên liều mạng lắc đầu, cổ họng phát tiếng ú ớ, nước mắt tuôn rơi như mưa.

 

cảm giác Tô Trầm Ngư nhấc đôi tay đang trói của lên, nắm lấy khớp ngón trỏ... Cô sức giãy giụa, rụt tay về.

 

"Bàn tay xinh thật đấy." Tô Trầm Ngư .

 

Giây tiếp theo, cô ấn mạnh.

 

Cơ thể đang run rẩy của Sở Hân Nhiên đột nhiên cứng đờ, đôi mắt mở trợn trừng hết cỡ. Ngón tay Tô Trầm Ngư tiếp tục mân mê da thịt. Cuối cùng cô cũng phản ứng, ánh mắt lộ vẻ cầu xin.

 

"Cô ? hiểu nha." Tô Trầm Ngư nhíu mày với vẻ ngơ ngác, nghiêng đầu, tay vẫn ngừng dịu dàng và kiên định mà tháo khớp ngón tay thứ hai của Sở Hân Nhiên.

 

Sở Hân Nhiên suy sụp tinh thần.

 

Tô Trầm Ngư lặng lẽ một lát, dậy đáp Loa đang gào "mồm” trong đầu nãy giờ, khuyên cô đừng quá trớn: [Thấy , vẫn là trực tiếp một chút mới hiệu quả. Bổn cung dịu dàng quá thì cô tưởng bổn cung là mèo Hello."

 

Loa nơm nớp lo sợ sửa lời: [... Là Hello Kitty.]

 

Tô Trầm Ngư hài lòng: [Bổn cung còn tưởng cô cứng xương cứng cốt lắm, thể chơi lâu chút cơ, ai dè mới bẻ hai cái chịu nổi . Haizz.]

 

Loa: [...] Đầu ngón tay nối liền với tim đó!

 

Tô Trầm Ngư: [Hay là bẻ thêm mấy cái nữa nhỉ?]

 

Loa hệt như thái giám trung tâm dám lời thật chẳng sợ mất lòng: [Nương nương! Đủ , đủ ! Không thể bẻ nữa ! Sẽ chuyện đấy!]

 

Tô Trầm Ngư: [Bổn cung chừng mực.]

 

Loa: [...] Không, ngài !

 

Loa: [Ngài mau thu dọn hiện trường , nhỡ đến thì hậu quả khôn lường. Nếu ngài vẫn hết giận thì thể nguyền rủa cô .]

 

Tô Trầm Ngư: [Chuyện tự tay mới sảng khoái.]

 

Loa cạn lời.

 

Tô Trầm Ngư: [ mà ý mi… thật thể, bổn cung sẽ chơi đùa với cô thật vui.]

 

 

Sau khi Tô Trầm Ngư nắn khớp xương, cơn đau dần tan biến, Sở Hân Nhiên còn chút nào đắc ý và hung hăng như .

 

"Giờ chúng chuyện bồi thường nhé." Tô Trầm Ngư chọc chọc khuôn mặt trắng bệch của cô . “Năm trăm vạn, chịu ?"

 

Đôi mắt đẫm lệ của Sở Hân Nhiên ngơ ngác đảo quanh, dường như mất một lúc lời của Tô Trầm Ngư mới lọt tai, não bộ cần thêm thời gian để xử lý thông tin. Khoảng năm giây , cô mới chậm rãi gật đầu.

 

"Đồng ý sớm hơn ." Tô Trầm Ngư nháy mắt tinh nghịch với cô . “Đã hứa thì đấy nhé, thì sẽ giận đó."

 

Sở Hân Nhiên rụt rụt cổ.

 

Tô Trầm Ngư liếc , tháo sợi dây giày trói cổ tay Sở Hân Nhiên, sờ soạng túi áo, lấy một cây bút và một cuốn sổ nhỏ. Sở Hân Nhiên cẩn thận nâng tay bằng tay trái, run rẩy sờ hai ngón tay trải qua quá trình trật khớp nắn . Ngoài việc ửng đỏ thì gì khác thường.

 

Tô Trầm Ngư một dòng chữ lên giấy xong và đưa cho cô , bằng giọng điệu nghiêm túc: "Ký tên, điểm chỉ."

 

Ánh mắt Sở Hân Nhiên đờ theo tờ giấy, đó : [Kể từ giờ phút , tự nguyện trở thành nô lệ của Tô Trầm Ngư và theo mệnh lệnh của cô vô điều kiện.]

Loading...