NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 64.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:32:47
Lượt xem: 202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt khán giả, đám bản địa là diễn viên chuyên nghiệp do tổ sản xuất thuê, nhiệm vụ của họ là bắt khách mời. Rõ ràng sắp tóm Tô Trầm Ngư bỗng dưng đánh , tạo điều kiện thì là gì?

 

Thấy ? Diễn còn nhập tâm lắm, đánh siêu chân thật, đ.ấ.m cú nào cú nấy, mải đánh quên hết trời trăng, mà canh chừng Tô Trầm Ngư.

 

Nguyền rủa xong, Tô Trầm Ngư khẽ thở phào một , cô xuống "tâm sự" với đám bản địa một phần vì chạy hết nổi, mặt khác là vì như mới cơ hội phân tích tình hình hiện tại, ứng phó đám thổ dân, và thành nguyền rủa trong đầu.

 

 

Cô chỉ khiến bọn họ ngứa mắt tương tác vật lý thôi, trong khuôn khổ phạm vi nguyền rủa nên mới thành công ngay, giúp cô thời gian chuồn êm.

 

Cô trưng vẻ mặt kinh hãi, hoang mang, luống cuống, hiểu họ đột nhiên đánh và vội vàng vác ba lô lên: “Vậy… cứ từ từ luận bàn nhé, .”

 

Một trong 6 gã bản địa ăn đ.ấ.m đến chảy cả m.á.u mũi.

 

Nhỡ đây thật sự là trò con bò của tổ sản xuất thì ?

 

Tô Trầm Ngư nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó khỏi đầu và bỏ chạy. Cô mới nhấc chân, một chiếc cung đột nhiên ném tới. Hóa là cung của một gã văng lúc đánh , bay đến mặt cô. Tô Trầm Ngư chút nghĩ ngợi nhặt cung lên vác lên vai, cắm đầu chạy về phía .

 

Nguyền rủa diện rộng kéo dài lâu, tranh thủ chạy càng xa càng .

 

Rất khó phân biệt phương hướng trong rừng, Tô Trầm Ngư chạy một hồi thì bước chân chậm . Khán giả tiếng thở dốc của cô, bất giác càng lúc càng nhập tâm, đồng cảm như thể chính cũng mệt lả, tinh thần càng thêm căng thẳng.

 

Họ góc cảnh, thấy rõ Tô Trầm Ngư hiểu chạy thế nào mà chạm mặt đám dân bản địa đang bắt giữ Lâm Túc Thiên.

 

Có hai gã thổ dân đuổi theo Lâm Túc Thiên, phản kháng một hồi mới bắt, lúc trói ngược hai tay lưng, lủi thủi áp giải .

 

Tô Trầm Ngư thấy phía dân bản địa tóm Lâm Túc Thiên, như thể sợ phát hiện, cô thụp xuống bụi cỏ ẩn nấp và lặng lẽ quan sát. Các khách mời rằng camera siêu nhỏ khó nhận bằng mắt thường đầy rẫy khắp nơi trong khu rừng . Cho dù camera khách mời gì, khán giả vẫn thể tình hình.

 

[Tô Trầm Ngư cứu Lâm Túc Thiên ?]

 

[Không thể nào, trốn còn kịp chứ.]

 

[Cô sợ , chủ động cứu Lâm Túc Thiên mới là lạ đó. Mà thật, cứu kiểu gì ?]

 

[Lâm Túc Thiên thảm quá. Cậu đầu tiên bắt.]

 

[Ha ha ha ha ai bảo xui xẻo, gà trống cứ lẽo đẽo theo lộ dấu vết. Giờ gà trống cao chạy xa bay còn thì lọt lưới. Nói ngoa chứ con gà đó thông minh thật đấy, đúng là cao thủ hại .]

 

……

 

“Các mang ? cho các nhé: chuyện xảy ở đây đều chứng kiến đấy, cảnh sát sẽ đến ngay thôi…”

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Lâm Túc Thiên vốn đang trốn kỹ trong một hốc cây kín đáo , chỉ cần cố thủ đến khi đội cứu viện tới là xong. Ai ngờ con gà c.h.ế.t tiệt cứ ngoạc mỏ quang quác mà chạy thẳng đến chỗ .

 

Thế là bắt.

 

Cậu nhớ như in cảnh một gã thổ dân lôi xềnh xệch nhân viên hậu trường quá cố cắm đầy mũi tên. Rõ ràng gã xử . Giờ tên sát nhân tới xử .

 

Lâm Túc Thiên ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc bốc lên từ đối phương, ánh mắt gã lộ rõ vẻ hung tợn.

 

Mình sẽ bỏ mạng ở đây, đám thổ dân b.ắ.n c.h.ế.t bằng tên.

 

Lúc nãy chạy rơi camera mất , chẳng ai chuyện gì xảy ở nơi

 

Ngay khi nỗi sợ hãi của Lâm Túc Thiên lên đến đỉnh điểm, thấy đám thổ dân buông cung tên trói . Cậu chẳng hiểu họ gì nhưng qua hành động, họ dẫn theo.

 

Họ dẫn về hang ổ. Kết luận điều , Lâm Túc Thiên khẽ thở phào. Ít nhất hiện tại vẫn giữ cái mạng. Trên đường , thể tìm cơ hội trốn thoát!

 

Nếu , đưa đến hang ổ thật thì đúng là kêu trời trời thấu, kêu đất đất chẳng . Đám thổ dân chẳng khác gì lũ rừng, thể bất cứ điều gì… Trong đầu hiện lên những hình ảnh kinh hoàng về việc ăn thịt , và nạn nhân xui xẻo chính là .

 

Chỉ nghĩ đến thôi phát điên luôn !

 

Vậy nên, Lâm Túc Thiên chuyện với hai gã dân bản địa để cố gắng đánh lạc hướng sự chú ý của chúng, để ý xung quanh tìm cơ hội chạy trốn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/64-2.html.]

Cậu căng thẳng đến tột độ, căn bản đang lảm nhảm gì. Chợt, đột nhiên lướt qua một đôi mắt đen láy sáng rực trong bụi rậm.

 

Trời mới trông .

 

Là Tô Trầm Ngư!!!

 

Lâm Túc Thiên bàng hoàng kinh hãi, suýt nhảy dựng lên.

 

Mình cứu .

 

niềm vui mừng khôn xiết mới trào dâng thì Lâm Túc Thiên chợt nhớ địch vũ khí và b.ắ.n tên cực chuẩn, cao to dũng mãnh phi thường. Vừa nãy phản kháng, kết quả gần như xi nhê gì tóm gọn. Thế thì Tô Trầm Ngư thể cứu khỏi tay họ?

 

mà đến cứu khi thành tự nộp mạng luôn.

 

Không hiểu rõ ràng thích Tô Trầm Ngư nhưng cảm thấy cô nhất định sẽ cứu .

 

Người xem phấn khích hẳn lên. Thông qua hành động của Lâm Túc Thiên, họ phát hiện Tô Trầm Ngư đang xổm bụi rậm. Tuyệt đối điện ảnh! Cảm giác khiến tim họ đập thình thịch.

 

Tiếp theo Lâm Túc Thiên sẽ gì? Tô Trầm Ngư sẽ gì?

 

Vài giây , Lâm Túc Thiên mặt về phía Tô Trầm Ngư. Dù thấy , nhép miệng.

 

[Cậu gì đấy?]

 

[Cái khẩu hình ... 'chạy mau' đúng ?!]

 

[Chắc chắn là 'chạy mau' .]

 

[Anh bảo Tô chạy !]

 

[Đột nhiên cảm thấy thiện cảm với Lâm Túc Thiên, giờ thích lắm.]

 

[Lần Lâm Túc Thiên ngầu đấy chứ.]

 

……

 

Tô Trầm Ngư im đánh giá Lâm Túc Thiên. Cậu trông nhếch nhác, quần áo xộc xệch, mặt dính đầy bùn đất nhưng hình như hề thương. Hơn nữa, dây thừng trói tay tuy quấn chặt nhưng là quấn ngoài tay áo.

 

Như thể để bảo vệ tay Lâm Túc Thiên khỏi dây thừng cọ xước da .

 

Tâm lý trói thật thì sẽ xắn tay áo lên cho dây thừng cọ trực tiếp với da để nếu trói giãy giụa thì dây thừng sẽ cứa da gây đau đớn.

 

Tô Trầm Ngư khẽ nhướn mày.

 

Thấy Tô Trầm Ngư phản ứng, Lâm Túc Thiên yên tâm hụt hẫng.

 

Yên tâm vì Tô Trầm Ngư xông lên cứu nên sẽ bắt chung. Cả đám xui xẻo đụng trúng thổ dân, trốn nào đó.

 

Hụt hẫng vì ai cứu . Nếu tìm cơ hội trốn mà đưa về hang ổ của thổ dân thì chỉ còn đường chết.

 

"… Ở đó! Tô Trầm Ngư ở đó!" Lúc , khu rừng yên tĩnh bỗng vang lên một giọng nữ run rẩy.

 

Tô Trầm Ngư đầu , mấy gã thổ dân đang tiến gần. Sở Hân Nhiên một gã đẩy nghiêng đẩy ngả lảo đảo về phía .

 

Sở Hân Nhiên kích động với gã: " bảo là thấy cô chạy về hướng mà, lừa các đúng !"

 

Lâm Túc Thiên: "???"

 

Con nhỏ họ Sở từ khi nào ?!

 

Khoan , cô ý gì?

 

thấy Tô Trầm Ngư chạy về phía nên chỉ đường cho thổ dân để bọn họ bắt luôn cả Tô Trầm Ngư hả?

Loading...