NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 67.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:35:58
Lượt xem: 235

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 067: Bước thảo mai thứ 67

 

"Cô con gái ?!"

 

Lâm Túc Thiên tròn mắt gương mặt ngủ yên bình , khỏi lẩm bẩm một câu. Rốt cuộc đau đến mức nào thì cô mới thể tự c.h.é.m ngất chút do dự như ?

 

Cùng chung thắc mắc với còn khán giả đang theo dõi.

 

Không ít thử chặt gáy , đau đến nhăn răng méo mặt.

 

Thôi, đây chuyện trần mắt thịt như bọn họ thể .

 

Tô Trầm Ngư vốn đang hành lý, ngất một cái là lập tức nghiêng hẳn sang một bên. Tư thế vặn vẹo thôi cũng thoải mái. Lâm Túc Thiên nghĩ một chút cởi áo khoác của trải xuống đất, bế Tô Trầm Ngư lên đặt ngay ngắn đó.

 

Nhìn Lâm Túc Thiên, mặt đỏ bừng.

 

Khán giả: ???

 

[Thuyền couple Ngư Thiên tui chèo chắc nha!]

 

[Nói thật, giờ tui vẫn thấy Lâm Túc Thiên điểm gì đáng yêu, nhưng giờ thấy nè. Cái cách cẩn thận bế Tô Trầm Ngư lên, cưng xỉu!]

 

[Má ơi, tui cảm giác đang nhai đường!]

 

[Yêu yêu .]

 

[Càng càng thấy hai đôi nha, chốt kèo bên cho tui!]

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

[Sao mấy ní ship hai khứa ? Không thấy Lâm Túc Thiên bế Ngư như nâng cục tạ ? Ha ha ha ha Ngư nhà tui gầy , nặng đến thế ?!]

 

[Bế công chúa kiểu trai thẳng, chớt tui!]

 

...

 

Mặt Lâm Túc Thiên đỏ đương nhiên hổ, mà là...

 

Cậu một tật . Khi phim cần tiếp xúc với bạn diễn nữ, coi đó là công việc, là công việc thì chuyên nghiệp, đạo diễn bảo thì thôi. Nếu đụng chạm thể với fan nữ thì đó cũng là công việc. chỉ cần khỏi phạm vi công việc mà tiếp xúc gần gũi với phái nữ, miễn là ghét thì đều đỏ mặt.

 

Vừa chạm Tô Trầm Ngư, mặt đỏ lên, cũng hết cách.

 

Cậu cố gắng hết sức tránh tiếp xúc thể quá nhiều với Tô Trầm Ngư vì lo nhỡ Tô Trầm Ngư tỉnh giữa chừng, thấy bế, phật ý táng thì .

 

để cô vất vưởng như , đành lòng.

 

Đầu Lâm Túc Thiên ong ong. Cậu tự hỏi vì lo nghĩ cho Tô Trầm Ngư đủ đường như , điên ; nhanh tay mở hành lý lấy chăn đắp cho lê Tô Trầm Ngư, còn cực kỳ chu đáo vuốt phẳng các mép, ngắm nghía bọc cô kín mít giống cái bánh chưng.

 

Làm xong, Lâm Túc Thiên thở phào nhẹ nhõm như thành một công việc gian khổ. Thấy lửa sắp tàn, tìm cành cây về đốt tiếp.

 

Cậu nghĩ đơn giản, chỉ cần Tô Trầm Ngư đau thì cô chắc chắn sẽ mạnh hơn, cô mạnh hơn thì bọn họ sẽ càng an .

 

Không cứu viện khi nào mới đến, chậm trễ quá thể.

 

Đừng bảo là định bỏ mặc nhé?

 

Lâm Túc Thiên giật bởi ý nghĩ đáng sợ , vội lắc đầu nguầy nguậy. Gia đình nhất định sẽ để chuyện gì .

 

Quân cứu viện chắc chắn đang đường tới .

 

Tự nhủ trấn an bản xong, Lâm Túc Thiên ôm một bó củi lớn định về hang động. Bỗng, thấy tiếng sột soạt. Như một gáo nước lạnh dội thẳng đầu, tim lạnh toát, đầu spam liên hồi một câu: Thổ dân đuổi tới !

 

Phải đây, đây, đây? Nên chạy về hang động cầu cứu Tô Trầm Ngư, là...?

 

Tô Trầm Ngư còn đang hôn mê, cứu ? Nếu chạy về, khi cả Tô Trầm Ngư cũng tóm luôn.

 

Đánh lạc hướng bọn chúng!

 

Cậu nhớ những bộ phim cổ đại từng đóng, nam chính vì sự an của nữ chính mà một dẫn dụ nguy hiểm . Ý nghĩ đó tức khắc nhen nhóm trong một cảm giác sứ mệnh cao cả. Tuy nhiên, đúng lúc Lâm Túc Thiên định nhấc chân chạy theo hướng ngược với hang động thì một tiếng "Ò ó o" vang dội khiến khựng .

 

Tiếng vỗ cánh.

 

Lâm Túc Thiên cứng đờ cổ , thấy gà trống với bộ lông đỏ thẫm oai vệ như một vị tướng quân bách chiến bách thắng, hùng dũng bước từ bụi cỏ. Cái mào nó rủ xuống, đôi mắt đen láy trừng trừng.

 

"... " Bầu khí lạ lùng quái dị.

 

Kẻ thù gặp mặt, tức đỏ cả mắt.

 

Khán giả nhớ lúc Lâm Túc Thiên vì con gà mà lộ nơi ẩn nấp và thổ dân phát hiện, giờ thấy đang sợ hãi đến mức tóc tai dựng ngược hết lên, ai dè thứ chui là gà trống. Khoảnh khắc một một gà giằng co trong im lặng mà buồn thế nhỉ.

 

[Ha ha ha ha, Lâm Túc Thiên đến đây để tấu hài hả?]

 

[Quá thê thảm, gặp con gà .]

 

[ cảm giác Lâm Túc Thiên e là sắp PTSD* với gà .]

 

(*Hội chứng rối loạn căng thẳng sang chấn, thường xuất hiện khi bệnh nhân chứng kiến hoặc là nạn nhân trực tiếp của một nhiều sự kiện kinh hoàng)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/67-1.html.]

 

[ nhớ khi Cuộc Sống Kỳ Diệu Của 2 phát sóng, trong một buổi phỏng vấn hỏi ghét nhất con gì, Lâm Túc Thiên bảo là gà.]

 

[Gà trống: Nguy !]

 

[Gà: Xong, oan gia ngõ hẹp luôn.]

 

...

 

Lâm Túc Thiên bao giờ thấy dũng đến thế. Cậu ném bó củi xuống đất và lao về phía con gà trống như sói đói vồ mồi. Gà trống cảm nhận nguy hiểm, vội vàng đầu bỏ chạy. nó quên mất chân vẫn còn vướng sợi dây thừng. Lâm Túc Thiên nhanh mắt lẹ chân giẫm lên liền.

 

"Lần , tao nhất định cho mày bã!" Lâm Túc Thiên quặt chéo hai cánh gà lưng, dùng phần dây còn thừa quấn chặt mỏ nó tránh nó kêu inh ỏi dẫn thổ dân tới.

 

Ngã một thì khôn chứ!

 

Sau khi trói gà xong, rừng cây trở về vẻ tĩnh lặng. Cậu thấy tiếng sột soạt nữa, kèm theo đó là tiếng răng rắc như chân ai dẫm lên cành khô...

 

"Lâm Túc Thiên!"

 

Chết tiệt.

 

Lâm Túc Thiên đầu . Thấy Cố Vị Hi, trái tim suýt nhảy khỏi cổ họng của mới yên vị.

 

Ngoài mấy vết xước rướm m.á.u mặt, Cố Vị Hi trông đến nỗi tệ. Anh cầm một khúc gỗ chắc nịch tay, bước nhanh tới: "Cậu thấy những khác ?"

 

Lâm Túc Thiên ghét cay ghét đắng nhưng cũng phân biệt tình huống, giờ thêm một là thêm một phần sức mạnh. Hơn nữa, Cố Vị Hi vẻ đánh đ.ấ.m cũng tệ. Cậu : "Những khác thì , hiện tại chỉ với Tô Trầm Ngư."

 

"Trầm Ngư?" Cố Vị Hi nhíu mày theo phản xạ giãn ngay, vội hỏi: "Cô chứ?"

 

Giả tạo. Lâm Túc Thiên trả lời mà hỏi ngược : "Anh thấy Jamish ?"

 

Cố Vị Hi lắc đầu.

 

Lâm Túc Thiên đưa con gà trống ngoan ngoãn hơn nhiều cho Cố Vị Hi. Sắc mặt như bảng pha màu. Lâm Túc Thiên hận con gà đến tận xương tủy, Cố Vị Hi cũng khá hơn là bao.

 

Anh suýt con gà ...

 

Gà trống ngơ ngác Cố Vị Hi với vẻ mặt vô tội.

 

Cố Vị Hi mặt cảm xúc ấn đầu nó cánh.

 

Thực , Cố Vị Hi tìm đến là vì vốn dĩ đang lẩn quẩn gần đây. Anh khá may mắn, thể lực tệ, mà đám thổ dân cũng dám thực sự b.ắ.n c.h.ế.t khách mời nên nhanh chóng thoát khỏi cuộc truy đuổi.

 

Cố Vị Hi đúng là đang tìm Tô Trầm Ngư.

 

Nếu lúc cứu Tô Trầm Ngư và bảo vệ cô thì hành động của sẽ ca ngợi hết lời. Sau đó, thể vin đây mà tẩy trắng những tổn thương do hủy hôn gây cho Tô Trầm Ngư, hình tượng của sẽ nhanh chóng chuyển sang hướng tích cực.

 

Cố Vị Hi quá để ý việc thành danh trong giới giải trí, bước chân ngành chỉ vì Tô Thiên Ngữ mà thôi.

 

Hiện tại, và Tô Thiên Ngữ đang ở thế quá động. Việc hình tượng của tích cực hơn thể giúp Tô Thiên Ngữ.

 

Bởi , khi bước hang động và thấy Tô Trầm Ngư bất tỉnh mặt đất với vẻ mặt tái nhợt, Cố Vị Hi lập tức nhíu mày: "Cô thương ?"

 

Lâm Túc Thiên suýt buột miệng mỉa mai vài câu. Cái vẻ quan tâm khó chịu vô cùng, nếu giả vờ thì còn ghê tởm hơn. Giờ mới quan tâm, thế gì mà quan tâm?

 

Nghĩ đến việc gã từng là vị hôn phu của Tô Trầm Ngư, thôi. Mình xía cái chuyện vớ vẩn gì.

 

Điều khó hiểu nhất là: Tô Trầm Ngư trúng điểm nào của Cố Vị Hi?

 

Có lẽ quên mất rằng ban đầu cố ý nhắm Tô Trầm Ngư là vì Tô Thiên Ngữ.

 

"Không." Lâm Túc Thiên ném cành cây đống lửa.

 

Cố Vị Hi: "Vậy sắc mặt cô khó coi thế?"

 

Lâm Túc Thiên đảo mắt lườm nguýt, mặc kệ .

 

Cố Vị Hi xổm xuống, Tô Trầm Ngư với ánh mắt phức tạp.

 

Khuôn mặt trắng bệch chút huyết sắc của cô khiến ký ức trong bỗng ùa về...

 

Năm ngoái, khi mới tìm Tô Trầm Ngư, và Tô Thiên Ngữ cải trang đến một nhà hàng ăn tối. Đang dùng bữa, Tô Thiên Ngữ vô tình đổ ly rượu vang đỏ, rượu vấy bẩn lên giày. Một nhân viên phục vụ tiến đến lau dọn và đổi khăn trải bàn, còn tiện tay lau giày cho Tô Thiên Ngữ nữa.

 

Anh vốn chẳng để ý đến phục vụ , là Tô Thiên Ngữ đột nhiên nắm lấy tay cô , run giọng hỏi: "Cô... Em là Trầm Ngư ?"

 

Người phục vụ kinh hoàng, ngẩng mặt lên e dè gật đầu. Lúc , Cố Vị Hi rõ mặt cô và cả vết bớt hình con cá nhỏ xíu ở khoeo tay.

 

Vết bớt chính là nguồn gốc cho cái tên Tô Trầm Ngư.

 

Còn Tô Trầm Ngư...

 

Gần như chỉ là một cái tên phai nhạt trong ký ức.

 

Nhà họ Cố và nhà họ Tô vốn thiết. Tô Trầm Ngư chào đời với một vết bớt hình con cá nhỏ ở sát khoeo tay trái, hơn nữa bẩm sinh trắng trẻo bụ bẫm, hề nhăn nheo như những đứa trẻ sơ sinh khác. Vì thế, nhà họ Tô đặt cho cô cái tên Tô Trầm Ngư.

 

Loading...