NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 68.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:37:27
Lượt xem: 214

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , giọng Cố Vị Hi bỗng vang lên.

 

Cố Vị Hi và Lâm Túc Thiên cùng xuất hiện.

 

Lâm Túc Thiên xách theo gà trống bó miệng, ánh mắt của Tô Trầm Ngư, vội vàng chỉ Cố Vị Hi, giải thích: "Anh tỉnh , nhất định đòi tìm cô..."

 

Thì để bản khỏi cắn rứt lương tâm, Lâm Túc Thiên đành đánh thức Cố Vị Hi. Cố Vị Hi Tô Trầm Ngư một rời thì đòi tìm cô bằng .

 

Trong miệng còn lẩm bẩm cái gì mà: từng để lạc cô một , thể bỏ cô nữa.

 

Lâm Túc Thiên: ???

 

Cậu thấy vẻ mặt Cố Vị Hi lắm, biểu cảm giống giả vờ, cứ kỳ quái … cuối cùng mơ mơ màng màng tìm Tô Trầm Ngư cùng Cố Vị Hi luôn.

 

Và họ tìm thấy cô thật.

 

"Trầm Ngư.” Cố Vị Hi vội vã chạy tới, dang hai tay, bất ngờ ôm chầm lấy Tô Trầm Ngư.

 

Tô Trầm Ngư: ?

 

Lâm Túc Thiên: ??

 

Khán giả: ???

 

Tô Trầm Ngư chút do dự giơ chân đạp Cố Vị Hi một cái khiến lảo đảo. Ngay đó, cô bắt gặp vẻ mặt đau khổ của Cố Vị Hi. Nhất là đôi mắt dường như chứa đựng hối hận, dằn vặt, đau khổ... tất cả cảm xúc hòa trộn , tròng trắng mắt phủ đầy tơ máu.

 

Cố Vị Hi há miệng thở dốc, thốt nên lời.

 

Lâm Túc Thiên xoa xoa gai ốc da, đúng lúc Tô Trầm Ngư sang với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, cuống cuồng lắc đầu: " gì hết."

 

Ai mà Cố Vị Hi đang diễn trò gì.

 

Trong lúc khán giả còn mù mờ, họ thấy Cố Vị Hi khàn giọng với Tô Trầm Ngư: "Anh em hận … hận hồi bé để lạc mất em, hận lớn lên tìm em chẳng những bù đắp mà còn đối xử tệ bạc với em, hận quên hôn ước giữa chúng tâm ý yêu Thiên Ngữ... Anh cũng tại nữa, bây giờ mới nhận những việc thật quá đáng, em khổ sở..."

 

Nói đến đây, Cố Vị Hi đột ngột im bặt. Anh xoa xoa thái dương đau nhói. Hiện tại lúc những điều , đợi rời khỏi nơi nguy hiểm xin Trầm Ngư .

 

Sau khi Tô Trầm Ngư đánh ngất, ký ức thời thơ ấu bắt đầu lặp lặp trong đầu Cố Vị Hi một cách quái dị. Những ký ức và cảm xúc quên lãng trỗi dậy, tạo thành bão táp mưa sa vô hình trong tâm trí .

 

Anh rõ ràng thề rằng ngày nào tìm Trầm Ngư thì nhất định sẽ tiếp tục tìm kiếm. Tìm , sẽ đối xử với cô , bù đắp cho cô . Đến khi cả hai đủ tuổi, sẽ cam tâm tình nguyện cưới cô .

 

Mình sẽ đối xử với cô thật .

 

từ khi nào trong mắt, trong lòng chỉ Tô Thiên Ngữ?

 

Tìm Tô Trầm Ngư , chẳng những vui mừng, tìm cách bù đắp tất cả mà ngược , cảm thấy sự trở về của cô sẽ đẩy Tô Thiên Ngữ tình thế khó xử, xúc phạm đến chị ...

 

Anh tâm ý nghĩ cho Tô Thiên Ngữ, nghĩ đến Tô Trầm Ngư.

 

Thậm chí việc thực hiện hôn ước với Tô Trầm Ngư cũng chỉ vì Tô Thiên Ngữ, suốt ngày mặt sưng mày sỉa với cô...

 

hành xử như ?

 

Cố Vị Hi chỉ cảm thấy như một chậu nước sôi dội não, khiến suy nghĩ đông tụ thành một cục. Bị Lâm Túc Thiên đánh thức, chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: tìm Tô Trầm Ngư, nhất định tìm cô ngay lập tức để lời xin .

 

...

 

Khán giả: !!!

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Ối quỷ thần thiên địa ơi, tình huống gì thế !

 

[Đoạn nhiều thông tin quá!]

 

[Má ơi, tai vấn đề, nhầm ?]

 

[Cái gì mà lúc nhỏ để lạc mất Ngư cơ?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/68-2.html.]

 

[ ngửi thấy mùi drama siêu to đây.]

 

[Cố Vị Hi đang diễn đấy ?]

 

[Nghe Cố Vị Hi tự vẽ cả một câu chuyện trong đầu.]

 

...

 

Sự chú ý của khán giả lập tức chuyển hướng, họ bắt đầu phỏng đoán đủ kiểu. Dựa những phỏng đoán đó, một cư dân mạng đưa suy luận :

 

Hồi Tô Trầm Ngư và Cố Vị Hi đính hôn là vì giữa họ hôn ước từ nhỏ. Cố Vị Hi vì Tô Thiên Ngữ mà trốn, để tác thành cho đôi nam nữ chó má nên Tô Trầm Ngư chủ động hủy hôn. nhớ nhà Cố Vị Hi giàu, thể đính hôn với thì nhà Tô Trầm Ngư chắc hẳn cũng tệ ha. Cơ mà Tô Trầm Ngư lớn lên trong núi, học nhiều kỹ năng ở đó. Cố Vị Hi mới kêu hồi nhỏ để lạc mất Tô Trầm Ngư… chẳng lẽ Tô Trầm Ngư bán núi từ nhỏ, lớn lên mới nhà tìm về? Vất vả lắm mới tìm , vị hôn phu Cố Vị Hi thích chị gái Tô Thiên Ngữ? Là thế ???

 

Trên mạng dậy lên một làn sóng lớn.

 

Tuy nhiên tại hiện trường, khi Cố Vị Hi im lặng thì Tô Trầm Ngư suýt bật . Lần cô vô tội hết sức nhé, trừ việc đánh ngất Cố Vị Hi, cô hề nguyền rủa .

 

Anh đột nhiên tự phân tích như thể đả thông hai mạch Nhâm Đốc, đầu óc sáng suốt hẳn lên.

 

Cô đột nhiên nghĩ đến một khả năng: chẳng lẽ nhát chặt gáy của cô chặt đứt luôn ảnh hưởng từ hệ thống hào quang nữ chính của Tô Thiên Ngữ lên Cố Vị Hi?

 

Không lợi hại đến thế chứ.

 

Loa cũng lắc đầu, tỏ vẻ .

 

Tô Trầm Ngư lười nghĩ sâu xa, coi như thấy những lời Cố Vị Hi , tủm tỉm bảo: "Các đến lúc đấy, giúp khiêng họ đến bên ."

 

Lâm Túc Thiên vốn đang thắc mắc khó hiểu, thấy Tô Trầm Ngư chẳng mảy may care thì tự giác im lặng, liếc sang Cố Vị Hi. Anh im lặng chấp hành mệnh lệnh của cô.

 

Không khí khá là quái lạ, chỉ Tô Trầm Ngư là hề ảnh hưởng. Cô sai bảo hai kéo năm thổ dân còn đến cạnh Jamish cột sáu gốc cây thảy quả rụng đạp trúng Jamish .

 

Sau đó, cô xuống ba lô Lâm Túc Thiên cởi , còn giải thoát cái mỏ cho gà trống. Vừa tự do, nó lập tức gào lên mấy tiếng đầy ấm ức. Tô Trầm Ngư xoa xoa cái mào đỏ tươi đầu nó, dịu dàng : "Khổ cưng, ngoan, giờ giao cho cưng một nhiệm vụ: sang bên , đánh thức bọn họ dậy."

 

Con gà trống dường như hiểu ý, vèo một cái nhảy đến mặt sáu trói, bắt đầu mổ túi bụi.

 

"..." Khóe miệng Lâm Túc Thiên giật liên hồi.

 

Đây là cách đánh thức của cô đó hả?!

 

Liếc Tô Trầm Ngư đang hành lý chống cằm ngắm nghía một cái, chân bất giác lùi xa cô một chút.

 

Một lát , Lâm Túc Thiên thấy một thổ dân mổ tỉnh.

 

"Đạ mú, cái giống gì..." Gã thổ dân thấy con gà trống ngay mắt, hoảng hốt buột miệng thốt một câu tiếng Trung rành mạch.

 

Lâm Túc Thiên: ???

 

Khoan... Dân bản địa chẳng chỉ hú há khẹc khẹc thôi cơ mà!

 

Mẹ nó, tiếng Trung sõi thế?!

 

Sáu thì năm mổ tỉnh, Jamish vẫn đang giả chết, mặc kệ gà trống mổ thế nào cũng chịu tỉnh.

 

Tô Trầm Ngư cong cong đôi mắt, nhẹ nhàng kéo sợi dây buộc chân gà trống, giọng cô thánh thót, dễ vô cùng: "Đỏ Thẫm, đúng , cái tên tỉnh , đổi chỗ khác mà mổ , trò sở trường của cưng mà, nhỉ?"

 

Con gà trống đầu Tô Trầm Ngư, vẻ thắc mắc từ bao giờ tên là Đỏ Thẫm, nhưng nó nhanh chóng đầu .

 

Đôi mắt con gà trống , ngoài con ngươi màu đen thì còn ánh lên màu đỏ kim hiếm thấy. Nó chằm chằm Jamish, dường như đang xác định vị trí.

 

Hai giây , xác định mục tiêu, nó cúi thấp cái đầu đang ngẩng cao.

 

"... " Jamish đang giả c.h.ế.t lập tức mở to mắt, vùng vẫy chân, gào to: "Tiểu Trầm Ngư! sai , sai , mau bảo nó dừng ! kết cục giống như Cố Vị Hi !"

 

"!"

 

Lâm Túc Thiên gã thổ dân, thể tin nổi mắt .

Loading...