NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 73.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:42:37
Lượt xem: 237

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 073: Bước thảo mai thứ 73

 

Tô Trầm Ngư chằm chằm con gà trống cả buổi, ngoài việc thấy nó vẻ thông minh hơn gà thường một chút thì chẳng thấy điềm lành gì như Loa cả.

 

Không thấy thì thôi, cô nghĩ bụng, nuôi linh vật cũng tồi.

 

"Đỏ Thẫm , tuyệt đối đừng bổn cung thất vọng đấy."

 

Tô Trầm Ngư đổ nước và thức ăn cho gà mà nhân viên lúc nãy chuẩn sẵn. Xong xuôi, cô trở phòng khách kiểm tra WeChat. Bài đăng khoe linh chi của cô nhận khá nhiều lượt thích và bình luận.

 

Nghệ sĩ việc và ăn ngủ thất thường, đồng hồ sinh học đảo lộn nên khám cũng là điều dễ hiểu, quen vài vị giỏi Đông y là hết sức bình thường.

 

Cô phát hiện phần lớn bạn bè đều giới thiệu một tên Hồ Cửu Lâm.

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Xem vị bác sĩ Hồ khá nổi danh trong giới nghệ sĩ.

 

Cùng lúc đó, Chu Diệc An gửi tin nhắn thoại: "Tiểu Trầm Ngư, gửi ảnh linh chi cho bác sĩ Hồ xem . Ông bảo là hàng cực phẩm đấy, em định gì?"

 

Tô Trầm Ngư cũng trả lời bằng tin nhắn thoại: "Anh Heo Heo, phiền gửi WeChat của bác sĩ Hồ cho em với."

 

Chu Diệc An nhanh chóng gửi danh , Tô Trầm Ngư kết bạn với Hồ Cửu Lâm. Trong lúc chờ đối phương chấp nhận, cô trò chuyện với Chu Diệc An.

 

Số là, khi còn ở đảo, nhân viên hậu cần báo với Tô Trầm Ngư rằng một nhân vật nước ngoài mua cây linh chi với giá cao. Cũng vì cô rời lúc mà Sở Hân Nhiên nấu mất cây linh chi của cô.

 

May mắn , nhờ niềm vui bất ngờ mỗi nguyền rủa thành công, cô tìm cây linh chi to hơn. Sau khi “trả thù” xong tổ sản xuất ở bản doanh của thổ dân, đạo diễn Stuart tìm đến Tô Trầm Ngư, một bạn của ông mua linh chi.

 

Người sức khỏe , khám nhiều bác sĩ nhưng ăn thua. Ai  đến Trung Quốc khám Đông y và uống mấy thang thuốc bắc xong thì sức khỏe chuyển biến , vì ông thèm khát những dược liệu bổ dưỡng của Đông y.

 

Nghe linh chi hoang dã cực kỳ bổ nên ông mua với giá cao.

 

……

 

Sau khi Hồ Cửu Lâm chấp nhận lời mời kết bạn, Tô Trầm Ngư nhanh chóng bỏ rơi Chu Diệc An để lao chiến trường mang tên Hồ Cửu Lâm.

 

Thầy thuốc họ Hồ lẽ gặp quá nhiều nghệ sĩ nên thái độ với Tô Trầm Ngư khá thong dong. Sau khi chào hỏi qua loa, Hồ Cửu Lâm thẳng vấn đề: [Cây linh chi hoang dã , chắc cô định bán cho đúng chứ?]

 

Tô Trầm Ngư thích kiểu thẳng thắn như thế: [Bác sĩ Hồ bào chế thuốc viên ạ?]

 

Hồ Cửu Lâm hiểu ngay: [Cô kết hợp linh chi hoang dã với các dược liệu phụ trợ khác, thành thuốc viên bổ khí dưỡng huyết?]

 

Xem bác sĩ Hồ thật sự bản lĩnh, cần Tô Trầm Ngư rõ, hiểu.

 

Tô Trầm Ngư: [Dạ!]

 

Hồ Cửu Lâm gửi một tràng meme lớn: [Đương nhiên chứ, đó mới là cách dùng nhất của linh chi hoang dã, ăn trực tiếp chẳng khác nào phí phạm của trời.]

 

Hai ước gì quen sớm hơn, trò chuyện gần một tiếng, cuối cùng thống nhất rằng Tô Trầm Ngư sẽ cung cấp linh chi hoang dã quý giá kèm cả phương thuốc, Hồ Cửu Lâm sẽ cung cấp các dược liệu khác theo phương thuốc, bào chế thành viên bán cho đám nghệ sĩ ông quen .

 

Phương thuốc Tô Trầm Ngư từ vị thần y ở Thiên Khải Quốc. Cô nhớ vài phương thuốc bổ khí dưỡng huyết, trong đó một loại dùng linh chi hoang dã dược liệu chính.

 

Nghệ sĩ thiếu gì tiền, thuốc mà hiệu quả thì chẳng khác nào quảng cáo sống.

 

Về phần chia lợi nhuận thì chia bảy ba, cô bảy, Hồ Cửu Lâm ba.

 

Hai bên hợp tác vô cùng vui vẻ.

 

Vừa chịu khổ ở Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn xong, Tô Trầm Ngư bảo Cảnh Điền hủy hết lịch trình trong vòng một tuần tới. Ngày hôm cô bảo Đào Đào mang linh chi đến cho Hồ Cửu Lâm ngoan ngoãn đến trường học, Mạc Nhị theo bảo vệ.

 

Mạc Nhị mặc vest đen, đeo khẩu trang và kính râm. Khi đám vây quanh xin chữ ký và chụp ảnh chung với Tô Trầm Ngư quá đông, sẽ ngăn , thể hiện rõ phận trợ lý.

 

Đến khi tan học, tài xế lái xe một vòng đưa cô về chung cư Mạc Nhị mới rời .

 

Tô Trầm Ngư chỉ học thôi cũng lên hot search hai .

 

Các từ khóa tìm kiếm lượt là: #TôTrầmNgưbúitóc# và #TôTrầmNgưăncơmởcăntin#

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/73-1.html.]

 

Fan idol nhà kiểu gì cũng thấy đáng yêu.

 

[Trên đảo Tô Trầm Ngư là Ngư, về trường Tô Trầm Ngư biến thành em Ngư.]

 

[Anh Ngư búi tóc, , em Ngư búi tóc đáng yêu quá .]

 

[Trong đầu là hình ảnh Ngư ngầu lòi đảo, giờ mới phát hiện, Ngư nhà đích thị là một em gái siêu mềm mại.]

 

[Không hổ là Ngư, mấy nữ khác một là ăn, hai là chỉ ăn tí xíu, khay đồ ăn của Ngư kìa, ngưỡng mộ thật sự.]

 

[Thấy Ngư định xây dựng hình tượng tham ăn. Xin đấy, đảo Ngư nhà ăn nhiều lắm . Anh Ngư bảo còn đang tuổi ăn tuổi lớn, sợ béo.]

 

……

 

Khi độ nổi tiếng tăng thì tất nhiên tránh khỏi soi mói đời tư, giờ cô ngoài lúc nào cũng cẩn thận.

 

Tô Trầm Ngư thông qua ảnh Đào Đào gửi cho , lên hot search. Cô thở dài thườn thượt.

 

Nhìn con gà trống cả ngày lì ở ban công, rảnh rỗi gáy một tiếng, cô buồn rầu : “Đỏ Thẫm ơi là Đỏ Thẫm, cưng đỏ thế? Đỏ* thì bất tiện lắm nha.”

 

(红 nghĩa là màu đỏ nghĩa là nổi tiếng, phổ biến…)

 

Gà trống ngơ ngác, hiểu nỗi buồn của cô và màu đỏ của nó liên quan gì, nó đắc ý xòe cánh khoe mẽ rằng màu đỏ của nó là tự nhiên.

 

……

 

Tối, Bạc Lương Hòa đến.

 

Hôm nọ Bạc Lương Hòa bảo cô về Bắc Kinh việc cần nhưng rõ là việc gì. Đến khi Tô Trầm Ngư về , gọi thì ông sếp bảo... vội.

 

Tô Trầm Ngư gọi điện cho bảo vệ, dặn cho xe của Bạc Lương Hòa . Cô trùm kín mít xuống lầu đón sếp. Bạc Lương Hòa tự lái xe, mang trợ lý, chiếc xe dừng ngay cạnh Tô Trầm Ngư.

 

Cửa kính hạ xuống, nhờ ánh đèn xe, Tô Trầm Ngư thấy rõ sếp hình như gầy nhiều. Trước mặt còn da thịt, lên trông như cáo già ranh ma phong lưu ngầm. Giờ thì chỉ còn vẻ u sầu.

 

Tô Trầm Ngư hì hì hỏi: "Sếp ơi, dự tiệc tùng gì ?"

 

"Đâu lắm tiệc mà dự thế." Bạc Lương Hòa đỗ xe xong, sang nhạt.

 

Tuy gầy , nhưng lên trông vẫn tươi phết.

 

"Vậy chúng gì ạ?" Tô Trầm Ngư rụt trong áo phao. “Tối muộn thế , chắc sếp nhớ em nên cố ý đến gặp em đấy chứ?"

 

Bạc Lương Hòa lắc đầu, : "Lên xe ."

 

Tô Trầm Ngư nhanh chóng lên xe, đóng cửa càu nhàu: "Sếp mà mời lên xe là em định xông đấy, bên ngoài lạnh thế nào sếp !"

 

tự giác thắt dây an , xong xuôi thì xoa tay hà như lạnh cóng hỏi: "Chúng đây?"

 

"Không cả." Bạc Lương Hòa đáp.

 

Tô Trầm Ngư: "???"

 

Bạc Lương Hòa lấy một bao t.h.u.ố.c lá từ hộp điều khiển , khẽ hất, hai ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng cũng khẽ run theo. Anh rút một điếu, đang định châm lửa thì khựng , sang hỏi: "Cô ngại ?"

 

Tô Trầm Ngư từng thấy Bạc Lương Hòa hút thuốc, lắc đầu.

 

Một tiếng "tách" vang lên, Bạc Lương Hòa châm thuốc, trong xe lập tức tràn ngập mùi nicotin. Anh mở cửa sổ xe, khí lạnh tràn , Tô Trầm Ngư co ro trong áo, Bạc Lương Hòa gác tay ngoài xe, nghiêng đầu, phần lớn khuôn mặt giấu trong bóng tối, chỉ thấy thỉnh thoảng làn khói lướt qua.

 

Tô Trầm Ngư chớp mắt.

 

Bạc Lương Hòa khi hút thuốc còn vẻ tao nhã của công tử quyền quý nữa mà mang một sự mê hoặc khó cưỡng lan tỏa trong gian chật hẹp tối tăm của xe, khiến xao xuyến.

 

Tô Trầm Ngư chợt nghĩ đến một từ: Gợi cảm.

 

 

Loading...