NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 73.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:42:55
Lượt xem: 231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạc Lương Hòa trầm tư hút thuốc vô cùng gợi cảm.

 

Rõ ràng lúc chào hỏi, Bạc Lương Hòa vẫn "bình thường", tự dưng "u ám" thế .

 

Tô Trầm Ngư cảm thấy nếu cô mở miệng thì lẽ sếp cũng sẽ gì mất.

 

Không đúng, khi sếp đang đợi hỏi chứ. Thế là, cô xoay , hướng về phía Bạc Lương Hòa: "Sếp, đang gặp chuyện gì phiền lòng ?"

 

Cô nhớ mang máng Mẫn chó điên từng tập đoàn Tín Thượng gặp khủng hoảng tài chính nhưng hề đả động gì, cô cũng chẳng tìm tin tức liên quan. Với , cô và Bạc Lương Hòa còn đến mức thể hỏi han chuyện nên cô cũng để tâm lắm.

 

Giờ xem hình như chuyện thật.

 

Mấy giây , Bạc Lương Hòa mới khẽ "Ừ" một tiếng.

 

Tô Trầm Ngư vẻ chăm chú lắng : "Sếp cứ em thử xem, em giúp gì. Dù giúp thì cũng hơn là cứ giữ trong lòng. Sếp yên tâm, em kín miệng lắm, tuyệt đối hé răng với ai ."

 

Khi cô đến "Sếp yên tâm...", Bạc Lương Hòa sang cô, thấy cô xong còn giơ ba cái móng vuốt lên định thề thốt, nhịn khẽ nhếch mép: "Thôi, cần cô thề gì."

 

Tô Trầm Ngư hề hề thu móng vuốt về, hỏi: "Hôm nọ sếp bảo việc tìm em, rốt cuộc là chuyện gì ?"

 

"Không gì." Anh lắc đầu, chợt ngẩn vì thấy trong mắt Tô Trầm Ngư ánh lên vẻ quan tâm. Ngập ngừng một chút, lắc đầu: "Thật sự gì, giải quyết xong ."

 

Anh dập thuốc, ấn điếu thuốc gạt tàn bảng điều khiển. Một lát , Tô Trầm Ngư thấy giọng khàn khàn vang lên: "Trầm Ngư, cô cảm xúc gì với Cố Vị Hi, Tô Thiên Ngữ và nhà của cô?"

 

Tô Trầm Ngư còn tưởng định thổ lộ nỗi lòng, ai ngờ hỏi một câu như .

 

Haizz, công cho sếp đúng là dễ mà.

 

mà gỡ rối cho sếp xưa nay vốn là sở trường của cô, huống chi Bạc Lương Hòa là ông sếp mà cô thích.

 

Cô buột miệng trêu một câu: "Sếp thật dối?"

 

Bạc Lương Hòa rõ ràng nghẹn họng, phát hiện mặt Tô Trầm Ngư khó để giữ trạng thái cảm xúc tiêu cực.

 

"Đương nhiên là thật."

 

"Được ." Tô Trầm Ngư dép bông hình thỏ, dứt khoát co chân trùm áo phao lông vũ bọc giữ nguyên tư thế thoải mái đó mà chậm rãi trả lời Bạc Lương Hòa: "Nói thật thì, em cảm xúc gì với họ cả."

 

"Tình , tình yêu, tình bạn, tất cả đều ."

 

"Họ đối với em, đại khái chỉ là lạ, quen thôi."

 

Đôi mắt đen sâu thẳm của Bạc Lương Hòa cô chăm chú: "Vậy nên, thái độ của bố cô, Tô Thiên Ngữ cướp đoạt cuộc đời cô, Cố Vị Hi vứt bỏ cô... đối với cô, tất cả những điều đó đều đáng nhắc tới, cô oán hận, ngay cả tức giận cũng chỉ là thoáng qua, đúng ?"

 

Tô Trầm Ngư lắc đầu nguầy nguậy, đồng ý: "Không thể như nha. Sao đáng nhắc tới? Em giận lắm chứ, nhưng cơn giận của em dựa cơ sở tình cảm với họ. Nói cách khác là để bụng mà. Với liên quan thì để bụng gì, sếp đúng ?"

 

Bạc Lương Hòa: " họ liên quan, họ là của cô."

 

Tô Trầm Ngư phồng má bĩu môi, mất kiên nhẫn: "Sếp, em trả lời một câu sếp phủ định một câu. Rốt cuộc sếp đáp án gì, em em tình cảm với họ ?"

 

"Hơn nữa, chuyện phiền lòng là sếp mới đúng, em hiện tại là lắng của sếp, thành sếp là lắng của em ?"

 

Có lẽ sự thiếu kiên nhẫn trong giọng cô, Bạc Lương Hòa đổi chủ đề, chậm rãi : " một , tình cảm giữa chúng . Chúng , là bạn bè, đồng thời còn là đối tác ăn. Không từ khi nào, sai đường, phạm sai lầm thể tha thứ. Nếu bộ thì sẽ cả, gặp chuyện sẽ là khác, mà đó cực kỳ vô tội. nếu vạch trần thì nửa đời của sẽ còn tự do, sẽ hận , hận đến tận xương tủy."

 

"Trầm Ngư, nên thế nào?"

 

Tô Trầm Ngư nghĩ bụng: Bạn phạm tội gì đó mà quyết định của thể định đoạt sinh tử của , tính mắt nhắm mắt mở nhưng lý trí và lương tâm cho phép bao che chứ gì.

 

Tình cảm và lý trí.

 

Nếu tình cảm thì lẽ sẽ dễ dàng lựa chọn hơn nhỉ.

 

Tô Trầm Ngư chậm rì rì mở miệng: "Sếp, chuyện dễ mà."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/73-2.html.]

Bạc Lương Hòa: "?"

 

Tô Trầm Ngư: "Đương nhiên là vạch trần , sếp em trai như chắc chắn tam quan cũng đúng đắn. sếp thể lựa chọn thẳng với khi vạch trần nha."

 

"Bạn một là ngoan ngoãn thi hành án, hai là tự tìm cách trốn chui trốn lủi tha hương, trao quyền lựa chọn cho chính là xong."

 

"Sếp phạm sai lầm thể tha thứ mà, thế thì trong lòng chắc hẳn hiểu rõ, khi chuyện đó sẽ hậu quả thế nào."

 

"Người nên rối rắm là , sếp."

 

Bạc Lương Hòa khẽ nhíu mày, gian trong xe im lặng trở . Anh cúi đầu, dường như đang suy ngẫm về lời của Tô Trầm Ngư.

 

Thực trong lòng Bạc Lương Hòa quyết định , chỉ là ngại tình cảm nên mới do dự. Anh cần một bàn tay đẩy một cái nhưng tìm ai thích hợp, thế là tìm đến Tô Trầm Ngư.

 

Anh ngưỡng mộ sự vô tư của cô.

 

" ." Giọng Bạc Lương Hòa khàn , là tâm trạng lên tệ hơn. “Cảm ơn."

 

Tô Trầm Ngư càu nhàu: "Sếp , trời lạnh thế em sếp gọi xuống đây chuyện lâu như mà cuối cùng sếp chỉ 'cảm ơn' cho xong thôi ?"

 

Bạc Lương Hòa quen với cái kiểu đằng chân lân đằng đầu của cô, bật : "Vậy cô cảm ơn thế nào?"

 

Tô Trầm Ngư nghiêm túc: "Lấy báo đáp em cũng ngại ."

 

Đôi mắt cô sáng lấp lánh, Bạc Lương Hòa như , buột miệng: "Chỉ sợ cô chịu nổi thôi."

 

"Không thử em chịu nổi ." Tô Trầm Ngư chớp chớp mắt.

 

Bạc Lương Hòa: “…”

 

Thấy mỹ nhân sửng sốt, Tô Trầm Ngư vui thầm, thôi trêu nữa. Sếp đưa quyết định , nhân viên điều thành nhiệm vụ, đến lúc rút lui thôi.

 

duỗi chân xỏ đôi dép lê hình thỏ, ai ngờ mắt tối sầm . Bạc Lương Hòa cúi áp sát, hai tay chống ghế lưng cô, mùi bạc hà mát lạnh hòa lẫn mùi nicotin còn tan xộc thẳng mũi.

 

"Trêu xong chạy, ai dạy cô thế?"

 

Tô Trầm Ngư ngước mắt, hai mặt đối mặt, khí mờ ám bao trùm gian chật hẹp.

 

Bạc Lương Hòa ánh mắt hoảng hốt của cô, hành động lỗ mãng, tự đẩy tình huống khó xử. Anh đang định tìm lý do để bớt hổ thì thấy giọng ngọt ngào của Tô Trầm Ngư: "Sếp, nếu sếp buông thì em sẽ kiềm chế mà hôn sếp đấy."

 

"..."

 

Vậy hoảng hốt chỉ là giả vờ ư?

 

Anh nhúc nhích.

 

Tô Trầm Ngư thấy sự khiêu khích trong mắt Bạc Lương Hoà.

 

"..."

 

Đôi mắt Tô Trầm Ngư cong lên như vầng trăng non, giơ tay ôm lấy cổ Bạc Lương Hòa…

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

lúc , một tiếng chuông điện thoại du dương vang lên, là của Tô Trầm Ngư.

 

Cô vội móc điện thoại , màn hình hiển thị: Phó mỹ nhân.

 

Tô Trầm Ngư: "..."

 

Nghe? Không ?

 

___

Lời tác giả:

 

Nội tâm Hoàng hậu nương nương: Hay là cứ âu yếm một lúc ?

Loading...