NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 75.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:44:50
Lượt xem: 213
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 075: Bước thảo mai thứ 75
Mẫn Tích Chu nuôi một con chó, đặt tên là Lão Phật Gia. Nghe mang cả gen sói nhưng thật giả thì ai mà , chỉ Mẫn Chó Điên tốn một đống tiền mới rước nó về. Nuôi lớn , thường dùng Lão Phật Gia để trêu đùa kẻ khác hả hê.
là chủ nào chó nấy, Lão Phật Gia từ bé hung hăng, thấy ai cũng táp liền. Ngay cả Mẫn Tích Chu cũng nó cắn ít . Cơ mà dù dữ nhưng nó vẫn nhận chủ, chỉ lời Mẫn Tích Chu.
Mẫn Tích Chu tính cách khác , nuôi chó cũng chẳng giống ai. Chó càng dữ càng quái đản, càng thích. Loại như khó duy trì hứng thú lâu dài với thứ gì, thường thì chỉ cần hết thấy mới lạ là vứt xó chẳng thèm đoái hoài.
Lão Phật Gia coi như một trong ít thứ mà thích.
Ý tưởng của đơn giản: cho Tô Trầm Ngư và Lão Phật Gia đánh , nghĩ đến cảnh tượng đó thôi là thấy kích thích . Hơn nữa bất kể Lão Phật Gia thắng Tô Trầm Ngư thắng, Mẫn Tích Chu đều hưng phấn.
Thì bởi Lão Phật Gia là của , còn Tô Trầm Ngư, tuy hiện tại nhưng sớm muộn gì cũng sẽ là của thôi.
Anh coi Tô Trầm Ngư là vật sở hữu của .
Ai dè chẳng màn kích thích nào cả, và chó căn bản lao chiến !
Không những thế, Lão Phật Gia của còn hèn mọn lấy lòng Tô Trầm Ngư cỡ đó!
Phải rằng Mẫn Tích Chu nuôi Lão Phật Gia bao nhiêu năm nay, nó lệnh thật nhưng hầu hết thời gian con ch.ó ở trong trạng thái nổi loạn, tuyệt đối đời nào vẫy đuôi lấy lòng .
Đám bạn bè của Mẫn Tích Chu cũng rõ tính nết Lão Phật Gia, vì ai ở đây nó dọa cho khiếp vía hoặc nó cắn cho nhớ đời . Tóm , ai cũng từng "giao lưu mật" với Lão Phật Gia ít nhất một .
Cho nên khi Mẫn Tích Chu Lão Phật Gia gì Tô Trầm Ngư, đám mới lập tức hào hứng xem xem Tô Trầm Ngư mà Mẫn Tích Chu coi trọng rốt cuộc gì đặc biệt.
Hay , đặc biệt chỗ nào chẳng thấy, chỉ chứng kiến Lão Phật Gia phản chủ thôi.
Chắc chắn là Mẫn Chó Điên thấy Tô Trầm Ngư Lão Phật Gia dọa cho mặt trắng bệch, mất mặt nên lén lệnh cho Lão Phật Gia hại Tô Trầm Ngư.
mà, bao nhiêu con mắt đang đổ dồn đây, Mẫn Tích Chu gì cơ hội lệnh cho Lão Phật Gia. Hơn nữa, dù lệnh thì Lão Phật Gia cùng lắm là cắn Tô Trầm Ngư thôi chứ thể xun xoe lấy lòng Tô Trầm Ngư như chó Pug thế .
Điều khiến kinh ngạc hơn nữa là như sợ đủ nhiệt tình, Lão Phật Gia cọ cọ đùi Tô Trầm Ngư một lát phủ phục bốn chân, khe khẽ rên ư ử đẩy đẩy chân cô…
"Lão Phật Gia định gì ?"
"Đệch, chẳng lẽ Lão Phật Gia Tô Trầm Ngư cưỡi lên lưng nó á???"
"… Cậu Mẫn, chắc chắn Lão Phật Gia đánh tráo chứ hả!"
"Ủa? Cậu Mẫn ?"
Mọi dán mắt màn hình mãi, giờ mới phát hiện Mẫn Chó Điên biến mất từ lúc nào, một vòng thấy quả đầu cầu vồng chói mắt của .
Một thanh niên chỉ cửa: "Vừa... ngoài ạ."
Rất nhanh, họ thấy Mẫn Tích Chu xuất hiện màn hình. Vừa thấy Mẫn, Tô Trầm Ngư như trút gánh nặng, mắt rưng rưng, : "Cậu Mẫn, chỗ chó! Nó suýt cắn đó! Sợ quá , xích nó tử tế !"
Lão Phật Gia to lớn uy mãnh hóa thành một em cún nhỏ lè lưỡi thở hồng hộc, còn phát tiếng khò khè.
"Lão Phật Gia, cút đây!"
Lão Phật Gia ngẩng đầu liếc chủ một cái cụp mắt xuống, coi lệnh của chủ như gió thoảng bên tai, tiếp tục canh bên cạnh Tô Trầm Ngư.
Tô Trầm Ngư vẫn còn sợ hãi: "May mà nó vẻ thích nên mới cắn..."
Mẫn Tích Chu phát hiện chó nhà lời, lên đá m.ô.n.g nó một cái. Ai ngờ Lão Phật Gia đột nhiên chồm lên, vồ tới như hổ đói. Rầm! Nó đè nghiến Mẫn Chó Điên ngã ngửa , quả đầu cầu vồng tiếp xúc mật với đất .
Mọi trong nhà khách: !!!
Con chó chắc chắn là Lão Phật Gia, lẫn !
Thuần thục đè ngã chủ xong, Lão Phật Gia l.i.ế.m một vòng mặt Mẫn Tích Chu mới buông , lập tức vẫy đuôi với Tô Trầm Ngư như sức cầu xin khen ngợi.
Trông như thể hành vi của nó là để tỏ lòng trung thành .
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/75-1.html.]
Mẫn Tích Chu cố gắng mở mắt, thấy cảnh thì tức đến mức ước gì mang ngay con ch.ó phản chủ ăn cây táo rào cây sung thịt, một nửa kho tàu một nửa hầm nhừ.
tức nảy sinh nghi ngờ. Vì Lão Phật Gia đối xử với Tô Trầm Ngư thiện như thế? Tốt gì mới là chủ nó cơ mà, hành động của nó quá bất thường, Tô Trầm Ngư gì ?
Nghĩ , lập tức bò dậy, thèm để ý đến hành vi phản bội của Lão Phật Gia cái gáy đau nhức của mà ngược , chằm chằm Tô Trầm Ngư hào hứng, nhất là tay cô.
"Sao , Mẫn?" Tô Trầm Ngư quơ quơ tay, Mẫn Tích Chu chằm chằm bàn tay trắng nõn của cô. Chẳng gì cả. Anh tin, tiến gần, khịt khịt mũi vòng quanh Tô Trầm Ngư một vòng nhưng chẳng ngửi mùi hương kỳ lạ nào.
"Cậu Mẫn bắt chước Lão Phật Gia ? Cứ vòng quanh Tô Trầm Ngư ngửi tới ngửi lui."
Trong nhà khách, dán mắt màn hình, vô cùng thích thú quan sát hành động của Mẫn Chó Điên. Nếu giờ sủa mấy tiếng chắc cũng chẳng ai kinh ngạc, họ chỉ tò mò ngửi Tô Trầm Ngư vì thôi.
"Chẳng lẽ con nhỏ Tô Trầm Ngư mùi cơ thể?"
"Ha ha ha ha, thể lắm."
"Không đời nào. Nếu thối thật thì Mẫn chẳng bịt mũi chạy xa ."
……
"Anh choáng ? Vừa va đầu ?" Tô Trầm Ngư bụng hỏi han, ánh mắt lộ vẻ quan tâm.
Mẫn Tích Chu cuối cùng cũng dừng , hỏi thẳng: "Cô gì Lão Phật Gia ?"
"?" Cô trưng vẻ mặt ngơ ngác hiểu đang gì.
Mẫn Tích Chu thấy thế, bắt đầu nghi ngờ liệu đoán sai. lúc đó, Tô Trầm Ngư : "Con chó tên Lão Phật Gia hả? Hợp với nó thật đấy... Nó thích thế , tặng nó cho ."
Nghe mới ngang ngược .
Đám bạn bè của Mẫn Tích Chu: ???
Ái chà, mồm miệng gang thép quá nhỉ? Vừa cất tiếng đòi hỏi Mẫn Chó Điên tặng quà, còn đòi tặng Lão Phật Gia nữa chứ! Tuy hành vi của Lão Phật Gia đáng phạt một trận nhưng với tính cách của Mẫn Tích Chu thì thể tặng thứ thích cho khác.
Lão Phật Gia , cái đuôi vẫy càng hăng, ngừng quấn quýt bên Tô Trầm Ngư, quên béng mất ai mới là chủ .
Mẫn Tích Chu hề lường Tô Trầm Ngư dám đưa yêu cầu như với . Chó vất vả nuôi lớn, thể tùy tiện tặng là tặng.
"Không hả? Chó của nãy hết hồn, chấp nhặt mà còn nuôi nó, đồng ý..." Tô Trầm Ngư thở dài đầy thất vọng. “Cậu Mẫn càng ngày càng keo kiệt."
Keo kiệt?
Anh , Mẫn Tích Chu, keo kiệt hồi nào?
"Khi ông đây keo kiệt, cô còn đời!" Mẫn Chó Điên khẩy. “Một con ch.ó thôi mà, cô thì cứ lấy."
Đám bạn: Hả!!!
"Cậu Mẫn cứ thế... cho Lão Phật Gia thật ?"
"Ờ thì... nhưng Mẫn hứa gì thì bao giờ nuốt lời." Cho nên, một khi sẽ cho Tô Trầm Ngư thì dù hối hận, cũng nhất định .
"Một kẻ dám đòi, một kẻ dám cho."
"Cái con nhỏ Tô Trầm Ngư mặt dày thật đấy."
"Mặt dày á? thấy cô thú vị đấy chứ. Dám đòi đồ của Mẫn, còn là thứ thích nữa."
……
"Cảm ơn Mẫn, hào phóng nhất mà."
Cô nhỏ nhẹ sang Lão Phật Gia đang ngừng đòi cô biến nó thành thú cưỡi: "Ngoan, ở đây đợi chị, lát chị về sẽ dẫn cưng theo ha."
Mẫn Tích Chu trơ mắt chó của ngoan ngoãn xuống, lệnh Tô Trầm Ngư răm rắp.