NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 77.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:46:52
Lượt xem: 219
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 077: Bước thảo mai thứ 77
Khoảnh khắc camera đập nát, ô màn hình đó lập tức tối đen như mực.
"Mẹ kiếp!"
Không ai chửi thề một tiếng.
"Phạm luật! Sao cô dám đập camera!" Vẫn là Trần Dung lên tiếng. Khi camera vỡ, cô gào lên the thé. Không chỉ cô mà sắc mặt của những cô gái khác cũng trở nên khó coi.
Họ bàn bạc kỹ càng: mỗi một bộ đàm, cử một ở đại sảnh theo dõi màn hình, hễ Tô Trầm Ngư xuất hiện trong khu vực giám sát thì lập tức báo cho những còn .
Như , họ sẽ nhàn nhã hơn nhiều. Chỉ cần hướng của Tô Trầm Ngư, họ sẽ chặn đầu bịt đuôi. Bằng chẳng lẽ còn tóm một Tô Trầm Ngư?
"Có quy định đập camera ?" Cậu Trương vẻ càng thêm phấn khích. Anh , Trần Dung nào dám cãi.
"Mập ơi, ông bênh vực ngoài quá đáng đấy." Ai đó mỉa mai.
Gã vênh khuôn mặt béo núc lên: "Ông đây gì sai?"
Đặng Ngọc Trạch đồng hồ bấm giờ: "Còn một phút. Hiện tại thể xác định cô Tô ở lầu ba, Mẫn chắc đang ở lầu bốn. Cứ theo kế hoạch ban đầu, một nhóm tìm Mẫn, nhóm còn tìm cô Tô. thấy vẻ cô Tô định phá hết tất cả camera đấy. Mất hết cũng , chặn kín cầu thang là ."
Tuy hành động đập camera của Tô Trầm Ngư khiến họ bất ngờ nhưng xét về độ quen thuộc địa hình thì dĩ nhiên họ rành hơn hẳn. Tô Trầm Ngư mới đến đầu, cùng Mẫn mà tách riêng, chẳng khác nào tự nhốt ở lầu ba.
Mà họ thì quá quen thuộc bố cục lầu ba , việc tiếp theo chỉ là tìm phòng Tô Trầm Ngư đang trốn thôi.
Trong phút đếm ngược cuối cùng, màn hình lớn vẫn còn chiếu cảnh Tô Trầm Ngư phá hoại camera ở toilet và hành lang lầu ba. Hai cái camera phạm vi bao phủ rộng nhất. Sau đó, màn hình còn thấy bóng dáng Tô Trầm Ngư nữa, chắc là trốn đó .
Đến giờ.
Một đám hùng hổ kéo bắt , để một cô gái theo dõi màn hình.
Tô Trầm Ngư xuất hiện ở những nơi camera, chứng tỏ cô lẩn đến đó. Loại trừ dần, khả năng cao cô đang trốn ở sáu gian phòng dọc hành lang hoặc toilet.
"Mục tiêu vẫn xuất hiện trong khu vực giám sát." Cô gái ở báo cáo tình hình qua bộ đàm.
Đặng Ngọc Trạch và Trương rõ ràng hứng thú với Tô Trầm Ngư. Hai dẫn một phần ba lầu ba, còn lầu bốn. Hiển nhiên, mục tiêu của họ nghiêng về Tô Trầm Ngư. Dù thì hành động đập camera của Tô Trầm Ngư vẻ lợi hại.
"Cô Tô, chúng đến đây." Đặng Ngọc Trạch lịch sự lên tiếng, giọng trầm ấm vang vọng khắp hành lang.
Bọn họ thong thả mở cửa phòng đầu tiên, là một gian phòng ngủ bình thường. Chỉ vài chỗ thể nấp mà tìm thì đông, loáng cái lật tung ngóc ngách. Không thấy bóng dáng Tô Trầm Ngư .
Không gì lạ, chẳng lẽ phòng đầu tiên bóc trúng síc rịt ngay .
Thế nhưng, bọn họ lục soát liền sáu phòng, cả toilet cũng tha mà vẫn bặt vô âm tín. Cô gái canh ở đại sảnh dán mắt màn hình theo dõi rời, quả quyết báo cáo: Tô Trầm Ngư vẫn ở lầu ba, hề qua khu vực camera.
Cầu thang canh giữ, chắc chắn Tô Trầm Ngư còn ở lầu ba, hề rời .
"Chia tìm , lật tung cái lầu ba lên cho !"
"Hay là lúc lên đây, cô chuồn lên lầu bốn ? Chẳng cô phá hỏng camera ở cầu thang giữa lầu ba và lầu bốn còn gì."
Mọi nhao nhao bàn tán, vô hình trung ai nấy đều nghiêm túc hẳn lên. Bao nhiêu như mà bắt Tô Trầm Ngư thì đúng là quá mất mặt.
Lục soát một nửa lầu ba, loa bộ đàm bỗng vang lên tiếng kêu thất thanh của một cô gái.
"Tìm thấy Mẫn !"
"Trời ạ, Mẫn ..."
"Cậu Mẫn, tỉnh !"
"Ai biến Mẫn thành thế ?"
"Chẳng lẽ là Tô Trầm Ngư?"
"Không thể nào, cô điên mới . Cậu Mẫn bắt thì lợi gì cho cô chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/77-1.html.]
...
Đặng Ngọc Trạch và công tử bột họ Trương giao việc lục soát lầu 3 cho những còn , còn họ thì tức tốc lên lầu bốn xem Mẫn Tích Chu .
"Bị lột sạch, trói gô, nhét giữa hai kệ hàng. Lúc thấy, giật cả , nó còn tưởng hết thở luôn đấy.” Một đứa bạn ai nấy lo của Mẫn Tích Chu nghĩ mà vẫn còn hết sợ.
Tuy thấy Cậu Mẫn chơi khăm thế buồn nhưng nhỡ chẳng may xảy chuyện gì thật thì đừng hòng ai thoát.
Sau khi xác nhận Mẫn Chó Điên , nguyên đám hóng hớt ngại chuyện bé xé to lập tức lôi điện thoại chụp ảnh lia lịa.
Họ suy đoán biến thành thế . Tô Trầm Ngư là tình nghi nhiều nhất, nhưng nếu thật là cô ... Cô lấy cái gan đó?!
lúc , biến cố bất ngờ xảy . Trước mắt tối sầm – mất điện.
"Sao thế? Lại còn cúp điện!"
Toàn bộ nhà khách, từ đèn trong nhà đến đèn đường bên ngoài, đều tắt ngóm. Bóng tối bao trùm, những hàng cây cao lớn rủ bóng, bầu khí âm u ập đến.
Đám phản ứng cũng nhanh, bật đèn pin tích hợp điện thoại và liên hệ hầu trong nhà khách. Một nơi lớn thế , gặp sự cố mất điện sẽ kích hoạt ngay nguồn điện dự phòng.
Lát , hầu trả lời rằng hệ thống điện gặp trục trặc, họ đang sửa chữa gấp, chắc mất mười mấy phút.
Nghe , sắc mặt ai nấy đều khó coi.
Vừa bọn họ tìm mười mấy phút, giờ chờ điện mười mấy phút nữa, tính là mất toi nửa tiếng còn , chỉ còn nửa tiếng để tìm Tô Trầm Ngư. Chắc chắn nhân cơ hội , cô sẽ tranh thủ trốn một xó xỉnh nào đó, cơ hội tóm cô càng trở nên mong manh.
"Chờ điện, chúng chơi ván khác!" Đám con gái hoảng hốt yên. Đã bỏ một đống tiền tươi thóc thật , nếu vì cúp điện mười mấy phút mà thua thì ai mà cam tâm cho .
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Vừa dứt lời, loa bộ đàm bỗng phát một giọng quen thuộc: "Sao chơi vì cúp điện, như công bằng với nha."
Mọi : !!!
Là Tô Trầm Ngư!
Khoannn, giọng của Tô Trầm Ngư phát từ loa bộ đàm?
Cô bộ đàm trong tay?
Lấy ?
"Thế , trong lúc cúp điện, hết, ở nguyên tại chỗ. Ờm... còn thể cho các rằng vẫn ở lầu ba nãy giờ nha. Các lên tìm , tìm thì thua đó."
Giọng Tô Trầm Ngư biến mất.
Đặng Ngọc Trạch dò hỏi những ở lầu ba, bọn họ cúp điện bất ngờ kịp trở tay nhưng Tô Trầm Ngư đang ở lầu ba thì hưng phấn, bàn tán xôn xao hẳn lên. Mất điện bất tiện thật, nhưng chơi trong bóng tối mịt mùng mới càng thêm kích thích chứ .
Bị Đặng Ngọc Trạch hỏi về bộ đàm, bọn họ chợt nhận ... Tô Trầm Ngư thể chuyện với họ qua loa bộ đàm thì chắc chắn là cô bộ đàm. Vấn đề là chỉ bọn họ mới bộ đàm... Vậy, Tô Trầm Ngư đang cầm bộ đàm của ai, và lấy từ lúc nào?
"Từng báo tên." Cậu Trương .
Quay một vòng, một tên Lưu Khải Tân im thin thít.
Đặng Ngọc Trạch quyết đoán: "Tất cả lên lầu ba."
"Vậy Mẫn..."
Mẫn Tích Chu lắc thế nào cũng tỉnh, “ngủ" say như chết.
"Cứ để ngủ ở đây , cô Tô gửi chiến thư , chúng đông thế mà tìm một đứa con gái thì còn mặt mũi nào nữa."
"Ả kiêu ngạo quá! Còn là ở ngay lầu ba, tưởng chúng tìm chắc."
Cái "chiến thư" của Tô Trầm Ngư khơi dậy lửa giận của ít . Cái vẻ ngoan hiền, dịu dàng của cô ở đại sảnh lúc , hóa chỉ là giả tạo.
Một đám mặc kệ Mẫn Tích Chu lăn lóc đất, kéo lên lầu ba. Dù máy sưởi chạy cũng đủ ấm, chẳng lo lạnh.