NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 77.2
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:47:04
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn hai mươi tập trung ở lầu ba dùng đèn pin điện thoại soi Lưu Khải Tân ngất trong nhà vệ sinh, bộ đàm biến mất.
Đến nước , thông qua Lưu Khải Tân, cơ bản thể khẳng định, kiệt tác Mẫn Tích Chu đúng là do Tô Trầm Ngư tay.
"Ngay cả Mẫn cô còn dám xuống tay, liệu khi nào trốn trong bóng tối đánh lén từng chúng ? Cô định phản công, biến chúng thành con mồi ?" Có run rẩy lên tiếng.
"Chúng đông thế , cô dám chắc?"
"Đừng nghĩ nhiều, tìm tính."
"Phải đấy. Cô dám chơi đểu thì đợi tìm , chúng cho cô tay."
...
Lời thì , nhưng thấy vết xe đổ của Mẫn Tích Chu và Lưu Khải Tân, ai nấy đều dè chừng dám tản quá xa, cứ ba bốn ghép một nhóm để tránh Tô Trầm Ngư đánh úp.
Khổ nỗi, tầng ba bé tí tẹo, họ lục tung cả lên mà chẳng thấy bóng dáng Tô Trầm Ngư . Giờ còn tối om nữa chứ. Là “diều hâu”, họ đèn pin điện thoại để rọi; còn Tô Trầm Ngư mà dám dùng điện thoại chiếu sáng thì phát hiện ngay.
Chơi kiểu bất lợi với Tô Trầm Ngư mới đúng.
"Chắc chắn cô lừa chúng để trốn sang tầng khác ."
Lúc nãy cầu thang vẫn canh, khi Tô Trầm Ngư gửi chiến thư xong thì mới tụ đây. Nếu Tô Trầm Ngư tầng khác, họ phát hiện chứ.
"Không nha, ở lầu ba thật nè, gạt mấy là cún con." Chất giọng êm ái của Tô Trầm Ngư vang lên loa bộ đàm. “Mấy lẹ lẹ , một ở nơi tối thui sợ quá huhuhu."
Mọi : "..."
Cả đám cảm thấy sự trào phúng ập thẳng mặt.
lúc , từ một căn phòng phía bên vọng tiếng sột soạt.
Chắc chắn Tô Trầm Ngư trốn trong đó!
Mọi phấn chấn hẳn lên. Dù cảm thấy kỳ lạ vì phòng soát , chẳng thấy Tô Trầm Ngư nhưng đông thì dễ hiệu ứng đám đông mà. Ví dụ, đang phố thấy một đám ngửa cổ trời thì cũng ngước lên theo bản năng xem gì thế.
Có dẫn đầu xông phòng là những khác cũng ùa theo bất chấp. Thế là cả đám kéo căn phòng lục tung. Một phòng giải trí giống kiểu phòng karaoke. Nhiều ánh đèn pin điện thoại xua tan bóng tối trong phòng.
Tiếng sột soạt vẫn còn đó nhưng đảo mắt khắp nơi, bóng dáng Tô Trầm Ngư?
"Hình như tiếng... phát từ TV." Một cô gái chỉ chiếc TV màn hình lớn âm tường, vẻ do dự.
Họ: ???
Tiếng từ TV?
Đông là sẽ ồn ào.
"Câm hết coi!" Cậu ấm nhà họ Trương quát một tiếng, cả phòng im bặt. Càng im lặng, tiếng sột soạt càng rõ, cứ như... cứ như cái gì đang bò mặt đất.
Và âm thanh, đúng là phát từ hướng TV.
Khung cảnh phần quái dị. TV gắn âm tường, phía là một kệ nhỏ bằng đá cẩm thạch, chẳng chỗ nào núp cả. Mấy cô gái bắt đầu thấy rờn rợn, chắc là do trực giác nhạy bén bẩm sinh, họ cứ thấy gì đó .
Ánh đèn pin điện thoại hắt lên mặt trắng bệch, nhiệt độ khí dường như giảm nhiều. Rõ ràng lúc nãy còn ấm lắm… Vì nhiệt độ trong nhà cao nên ai cũng mặc đồ hè.
Da gà nổi hết cả lên.
Cửa.
Khoan...
"Sao cửa đóng thế !"
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Ai đóng ?"
"Vẫn luôn mở toang còn gì."
Rầm một tiếng, những âm thanh sột soạt biến mất. Ngay đó, màn hình TV đen ngòm đột nhiên sáng lên, hình ảnh gì, chỉ tín hiệu nhiếu hình bông tuyết lập loè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/77-2.html.]
"Có điện ! Bật đèn mau lên." Thấy , mấy đang căng thẳng thần kinh lập tức thở phào nhẹ nhõm. TV sáng = điện.
Người gần cửa theo phản xạ vươn tay ấn công tắc tường.
"Tạch."
Phòng vẫn tối om, chùm đèn lộng lẫy trần nhà vẫn đen ngòm.
Người bật đèn ấn liên tục mấy , đèn sáng.
Nghĩa là điện trở ... Vậy thì… tại ... TV sáng???
"..."
Giây tiếp theo, kìm mà dán mắt màn hình TV nhiễu sóng hình bông tuyết. Tiếng sột soạt biến mất vang lên, màn hình lập loè, hạt tuyết rè rè biến mất, đó là phụ nữ mặc đồ trắng với mái tóc đen dài xuất hiện màn hình. Cô quỳ rạp đất, ngẩng đầu.
"Áaaaaa!!!" Tiếng thét chói tai đột ngột vang lên.
Đó là một khuôn mặt gần như ngũ quan, là gần như vì vẫn mắt, trừ đôi mắt thì những chỗ khác đều phẳng lì. Đôi mắt màu tro tàn, chứa đầy oán độc khiến dựng tóc gáy. Cô cứ thế những bên ngoài màn hình trừng trừng.
Nhất thời chẳng ai còn nghĩ đến chuyện điện mà màn hình TV sáng nữa, tất cả đều khuôn mặt màn hình dọa cho bạt hồn khiếp vía, ai gào mồm cứ gào, ai chửi thề cứ chửi, ai gần cửa thì đương nhiên vội vàng mở cửa.
Mở !
"Ma nữ! Sadako!" Có hét lớn.
Chưa hết, ma nữ Sadako màn hình bắt đầu bò về phía , lúc mới hiểu: những tiếng sột soạt họ thấy chính là tiếng Sadako bò mặt đất.
"Nó bò !!!!"
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương giống thường vang lên, nhiệt độ ấm áp trong khí lập tức tụt xuống âm độ như thể một luồng âm khí vô hình đang lởn vởn trong phòng.
Đám trợn tròn mắt, kinh hoàng ma nữ Sadako từ từ chui nửa khỏi màn hình như trong phim.
Mấy tiếng "bịch" liên tiếp vang lên, sợ ngất xỉu.
"Mở cửa!"
"Không mở !!"
Cậu Trương béo núc run thịt mỡ , đẩy đàn ông đang cố sức vặn tay nắm cửa , giơ chân đá mạnh cửa.
"Rầm"
Cánh cửa vẫn trơ đó.
...
[Chúc mừng thu 100 điểm tiếng hét từ XXX.]
[Chúc mừng thu 120 điểm tiếng hét từ XXX.]
...
Loa chiếu lệ báo vài tiếng, thầm kính nể Hoàng hậu nương nương.
Tô Trầm Ngư ngay cửa. Cửa phòng cách âm , dù , cô vẫn những tiếng thét chói tai ngừng vọng ngoài.
Tay cô đang cầm một chùm chìa khóa.
Cửa là cô dùng chìa khóa khóa trái từ bên ngoài, những kẻ bên trong đương nhiên thể nào mở .
[Bổn cung nhân từ quá , chỉ nguyền rủa họ gặp ảo giác, lạc trong cảnh tưởng tượng mà cảm nhận chút quyến rũ của các chị ma thôi mà... Bộ phim kinh điển chính là mi đề cử cho bổn cung đó."
Loa: "… ngài nguyền rủa bọn họ xem chỉ một bộ phim."
Nói cách khác, chị Sadako thì còn những chị ma khác sẽ đến bầu bạn với bọn họ.
Tô Trầm Ngư thản nhiên thờ ơ: "Mới hết đến nửa tiếng. Nửa tiếng còn để họ xem thêm vài bộ phim g.i.ế.c thời gian cho đỡ buồn chứ ."
Loa yên lặng thắp nến cầu nguyện cho đám .