NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 80.2
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:51:52
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , trong phòng họp, hai vị đạo diễn và biên kịch đang tranh luận kịch liệt.
"Tô Trầm Ngư kỹ năng diễn xuất." Cả ba đều khẳng định điều .
"Hơn nữa diễn còn điêu luyện.” Đạo diễn Lâm hồi tưởng. “Nhất là cảnh cuối cùng, cân nhắc chuẩn, lúc nào nên , lúc nào nên ngưng, biểu cảm khi nên , trạng thái khi ngừng nên thế nào... Cô cho cảm giác cô đang sức diễn."
Không sai.
Đó là cảm nhận lớn nhất của cả ba.
"Cô nhập vai." Đạo diễn Trần bổ sung.
Biên kịch La : "Cô đúng là bỏ công tìm hiểu về nhân vật Nguyễn Tri Chi."
Hai còn gật đầu.
mà thế nào nhỉ, trừ cái cảnh diễn hỏng ban đầu , hai cảnh , tổng thể ... gượng gạo.
Cứ như là xoắn một cục bột , cũng thấy , nhưng thể cục bột xoắn cục bột.
Thế nên cả ba nên nhận xét cụ thể thế nào, dứt khoát gì luôn.
Diễn xuất ư? Tô Trầm Ngư ! Chỉ cần cô diễn, nhân vật Nguyễn Tri Chi chắc chắn sẽ thuộc về cô.
Việc mời Tô Trầm Ngư đến thử vai là để xem tiềm năng của cô thế nào, liệu cô khả năng kiểm soát nhân vật Nguyễn Tri Chi . Dù Thời Gian Đẹp Nhất Của Chúng Ta một dự án lớn, nhưng nhà sản xuất tạo vài bộ phim truyền hình tiếng tăm và rating kha khá nên việc tuyển chọn diễn viên sẽ khắt khe.
lúc , họ hy vọng Tô Trầm Ngư là một tờ giấy trắng hơn, bởi chỉ giấy trắng mới cho phép đạo diễn tự do vẽ nên những gì họ .
"Dù đây cũng là đầu tiên cô đóng phim, hơn nữa chỉ là một đoạn thử vai ngắn. Đến phim trường, đạo diễn Trần chỉ đạo thêm nữa thì chắc chắn vấn đề gì ." Biên kịch La vẫn thích Tô Trầm Ngư. Một phần vì Tô Trầm Ngư cứu Chu Tang Đồng, giúp họ tránh nhiều rắc rối, một phần cũng vì những phân tích nhân vật của cô.
Từ điểm thể thấy sự nghiêm túc của Tô Trầm Ngư.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
.
Biên kịch La bỗng nhận cái cảm giác kỳ lạ xua là gì.
Là sự nghiêm túc.
Ở hai cảnh , Tô Trầm Ngư nghiêm. Không nghiêm túc thì đương nhiên thể nhập vai. Hai cảnh đó, là diễn thì chẳng thà là cô đang thành một nhiệm vụ, thành xong thì nhẹ gánh.
Biên kịch La định phán đoán của , nhưng hai vị đạo diễn, bà im lặng. Bà tin họ cũng nhận điều tương tự.
*
Chưa kịp khỏi khách sạn, Tô Trầm Ngư bắt gặp Chu Tang Đồng đang hớt hải vội vã ở thang máy.
"… mời cô ăn cơm nhé." Chu Tang Đồng ngượng ngùng nhưng giọng điệu vô cùng chân thành.
Người đại diện của theo bên cạnh, ngừng tỏ lòng ơn với Tô Trầm Ngư. Rõ ràng, chuyện qua lời kể của Chu Tang Đồng.
Lúc , Cảnh Điền và Mạc Nhị mới tin. Mạc Nhị xuống eo cô, nhíu mày: "Bị trật eo ?"
"Không ."
Tô Trầm Ngư xua tay, sự chú ý đều dồn hết Chu Tang Đồng. Cô dò hỏi: "Anh thử vai Lục Phương Hàn ?"
Lục Phương Hàn là của Heo Heo mất .
Chu Tang Đồng đáp: "Lục Phương Hàn, Thẩm Thác, Tư Vô Mặc, thử cả ba."
Còn thể như hả?
"Mặc kệ vai nào, cũng mãn nguyện." Nghĩ lẽ lắm, Chu Tang Đồng bổ sung: "Không nhận cũng ."
Người đại diện của gật gật đầu, trông vẻ đua tranh với đời.
Vì Chu Tang Đồng nhất quyết mời cơm để cảm ơn Tô Trầm Ngư nên đành chọn một nhà hàng. Chu Tang Đồng kết bạn với WeChat của Tô Trầm Ngư.
Ăn cùng một bữa, quen hơn nhiều. Giờ Tô Trầm Ngư mới Chu Tang Đồng hai mươi xuân xanh, hơn cô một tuổi rưỡi, cũng là sinh viên như cô, chỉ điều là sinh viên của Học viện Hý kịch danh tiếng.
Lên mạng tra một cái, Chu Tang Đồng là hotboy của Học viện Hý kịch khóa , còn là thủ khoa đầu cả môn chuyên ngành lẫn môn văn hóa đúng chuẩn học sinh giỏi. Cậu chơi nhiều loại nhạc cụ, thông thạo năm thứ tiếng, tài hoa hơn .
Chỉ riêng cái khoản ngoại ngữ thôi cũng đủ để Tô Trầm Ngư nể phục.
Cơ bản thì trình độ tiếng Anh của Tô Trầm Ngư chỉ dừng ở nhận mặt 26 chữ cái.
Đương nhiên thật nếu Tô Trầm Ngư mà quyết tâm học thì trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ thông thạo, ít nhất là giao tiếp thành vấn đề.
Trước Tô Trầm Ngư từng tên Hoàng đế chó má ép học tiếng của các quốc gia liên bang, mà mỗi nước dùng một ngôn ngữ riêng.
Tên khốn nạn đó với cô thế : "Trẫm mang tín sứ các nước, chỉ Trầm Ngư mới khiến trẫm tin tưởng thôi. Nàng mà hiểu ngôn ngữ của họ thì lúc cần thiết mới thể phân biệt thật giả, lường nguy cơ."
Ngươi tìm một thể phân biệt thật giả còn đáng tin cậy thì cử ám vệ của theo là xong , mắc cái gì cứ lôi ? Hoàng hậu nương nương nghĩ bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/80-2.html.]
Mỗi dẫn theo còn lén la lén lút, để lộ phận Hoàng hậu, sứ chứ, rõ ràng là gián điệp mà.
Tô Trầm Ngư giận nhưng dám ý kiến ý cò, chỉ đành cố gắng học hành.
Trước khi Hoàng hậu, cô tranh đấu cùng với các phi tần khác từ địa vị cấp thấp từng bước leo lên danh Phi. Sau đó cô quyết định an phận thủ thường, đua tranh nữa, mỗi tháng đối phó tên Hoàng đế chó má hai ba nhận bổng lộc tương ứng mà bo bo giữ là đủ .
Vì lúc đầu tranh đấu á? Đương nhiên là vì địa vị thấp lương bổng ít ỏi quá, chỗ ở cũng chẳng , thăng chức mới hưởng đãi ngộ xứng đáng chứ !
Ai khi cô quyết định yên hưởng thụ cuộc đời với chức danh Phi thì một thánh chỉ bất chợt giáng xuống, lôi cô lên ngôi Hoàng hậu. Ngồi lên , cô cứ tưởng sẽ ở đầu sóng ngọn gió đối phó với mưu kế đa đoan trong hậu cung, ngờ các phi tần ngoan ngoãn đến lạ.
mà, cuộc sống của cô càng thêm khổ sở. Mỗi khi nghĩ đến đây, Tô Trầm Ngư ước gì vặt cái đầu chó của tên Hoàng đế khốn nạn xuống di nát chân!
...
Ăn cơm xong, Tô Trầm Ngư tạm biệt Chu Tang Đồng trở về biệt thự, lấy rượu thuốc Mạc Nhị chuẩn từ lúc nào đưa cho dì Vinh, nhờ bà xoa bóp eo cho.
"Tuổi còn trẻ, đừng để thành tật." Dì Vinh xoa bóp nhẹ nhàng , đôi tay lướt làn da trắng sứ mịn màng mềm mại. Lực đủ để Tô Trầm Ngư cảm thấy nhói nhưng đồng thời thuốc cũng thấm dần qua da giảm bớt cơn đau âm ỉ.
Nói tóm , đau sướng.
"Dì Vinh, đây dì nghề mát-xa ?" Kỹ thuật điêu luyện thế thể sánh ngang mấy cung nữ trong tẩm cung của cô ngày xưa .
Dì Vinh ha hả đáp: "Chúng hầu hạ khác, ít nhiều gì cũng một hai ngón nghề vốn liếng chứ."
Tô Trầm Ngư lim dim mắt hưởng thụ. Chợt chuông điện thoại reo lên, là Dương Thạc ông chủ nhà ma.
"Cô Tô, cô bận ? Hôm nay nhà ma của chúng đông khách lắm, hơn một ngàn lượt !" Nghe giọng Dương Thạc đầy phấn khích trong điện thoại, Tô Trầm Ngư mới sực nhớ hôm nay là ngày nhà ma khai trương trở .
Cô tiện thể hỏi Loa về tổng điểm tiếng hét thu hôm nay.
Loa: [321432]
Tô Trầm Ngư:?
Nhiều cơ !
Loa: [Nhà ma chỉ chiếm hai phần ba thôi, còn là do fan của nương nương đóng góp đấy.]
Tô Trầm Ngư: [Đầu tư nhà ma quả nhiên bổn cung thất vọng.]
Ngày đầu tiên nhà ma lượng khách lớn như là nhờ công quảng cáo giùm của công viên nước nhà họ Mẫn. Khai trương ngày đầu giảm nửa giá vé cửa cộng thêm quảng cáo rầm rộ nên khách khứa đương nhiên kéo đến nườm nượp.
Tô Trầm Ngư trò chuyện với Dương Thạc nửa tiếng, nhân tiện động viên đối phương một hồi, cúp máy xong cô lập tức xem thông tin vé máy bay thành phố Dương Thị.
Lúc đoàn phim, tranh thủ thăm nhà ma thì về càng thời gian.
Đi thành phố Dương Thị là việc riêng, cô cho ai hết. Chọn giờ xong, Tô Trầm Ngư đặt vé.
Không lâu , Tô Trầm Ngư nhận tin vui từ thầy thuốc Đông y Hồ Cửu Lâm, thuốc viên linh chi hoang dã bồi bổ nguyên khí bào chế xong, tổng cộng một trăm viên.
Hồ Cửu Lâm: [ liên hệ một bạn dùng thử, hiệu quả cực kỳ .]
Nghe bạn mà bác sĩ Hồ nhắc đến mất ngủ quanh năm, tài nào ngủ nên chỉ đành phụ thuộc thuốc ngủ, dùng nhiều đến mức thuốc ngủ cũng mất tác dụng, bác sĩ chẳng dám kê đơn liều cao hơn.
Ôm tâm lý thì chẳng thì thôi, đó mua một viên thuốc viên từ chỗ bác sĩ Hồ, uống xong đêm ngủ ngon giấc ba ngày liên tục.
Với mất ngủ nghiêm trọng thì đây quả thực là thuốc tiên.
Theo Tô Trầm Ngư phân tích, thường xuyên mất ngủ nên khí huyết hư nhược, càng hư nhược càng mất ngủ, cứ thế rơi vòng luẩn quẩn. Ăn linh chi hoang dã , phần khí huyết hư tổn bồi bổ nên ngủ ngon lành là chuyện dễ hiểu.
Hồ Cửu Lâm: [ định nâng giá lên cao hơn một chút, cô thấy ?]
Vị đúng là gian thương ngang nhiên luôn mà.
Loại thuốc viên chủ yếu nhắm giới nghệ sĩ, giá ban đầu đặt là mười vạn tệ một viên. Mức giá khá , cao thấp.
Đã là nghệ sĩ thì ai chẳng tiền, quan trọng là chịu chi thôi.
Tô Trầm Ngư tủm tỉm gõ màn hình: [Không thành vấn đề!]
Cô bảo bác sĩ Hồ giữ hai viên chủ động liên hệ với Stuart, đạo diễn nước ngoài của chương trình Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn. Stuart phấn khích vô cùng. Sau một hồi trao đổi, giao dịch thành công.
Ông bạn của Stuart chi hai mươi vạn đô la Mỹ cho hai viên thuốc.
, đô la Mỹ.
... Cô giá bằng nhân dân tệ, đối phương hiểu nhầm là đô la Mỹ, thế mà đồng ý chút do dự.
Hào phóng đến mức khiến Tô Trầm Ngư cảm thấy bỏ lỡ mất một trăm triệu. =_=
___
Lời tác giả:
Hoàng hậu nương nương: Biết thế hét giá cao hơn chút nữa, bổn cung vẫn là lương thiện quá , haiz.