NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 92.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:25:03
Lượt xem: 194
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 092: Bước thảo mai thứ 92
Tuy rèm cửa khép nhưng Tô Trầm Ngư Phó Thanh Hứa bỏ . Anh vẫn lặng lẽ ngoài đó như một cái bóng. Điện thoại im lìm một dòng chat.
Hình như hạ quyết tâm cứ im tại chỗ như .
Nếu cô mở cửa thì sẽ đó cả đêm.
Vài giây , Tô Trầm Ngư kéo rèm , mở khóa cửa kính lùi phòng. Phó Thanh Hứa nhẹ nhàng đẩy cửa, gió lạnh ùa ào ào khiến cô run lên vì chỉ mặc mỗi áo ngủ. Anh mở cửa quá rộng, chỉ hé đủ để nghiêng bước , mang theo cả luồng gió buốt.
Cửa đóng , gió lạnh tan biến.
Một sự im lặng đến nghẹt thở.
Phó Thanh Hứa xuất hiện báo , Tô Trầm Ngư chẳng hỏi ở đây, cũng hỏi leo lên ban công kiểu gì.
Anh ...
Cô cũng im lặng theo.
Hai đối diện, trong phòng chỉ còn tiếng nữ chính đanh đá gào mặt nam chính ipad:
“... Đồ khốn kiếp nhà !”
Rất hợp với tình hình thực tế.
Vị hầu gia nào đó nửa đêm mò đến tìm cô, cửa chính mà trèo ban công bất thình lình gõ cửa, là khác chắc xỉu ngang .
Ít nhất cũng nhắn cái tin báo chứ.
Nghĩ , Tô Trầm Ngư với tay ấn tạm dừng màn hình iPad.
Thế là âm thanh duy nhất trong phòng cũng tắt ngấm.
Một lát , Phó Thanh Hứa động đậy. Anh đưa tay nắm lấy cổ tay cô, tay áo trượt xuống lộ cổ tay trắng nõn.
Vết thương khá hơn nhiều, gần hết sưng tấy, chẳng qua là vết bầm tím tan, trông vẫn thấy xót.
Bàn tay lạnh lẽo của nhẹ nhàng chạm .
Ngay lập tức Tô Trầm Ngư rụt tay . Cô áp sát Phó Thanh Hứa, kiễng chân, vòng tay ôm qua cổ , khẽ thầm thì: “Tiền bối Phó, đêm hôm khuya khoắt tìm em việc gì ?”
“Anh gì là em sẽ hiểu lầm ý đồ của đó.”
Cơ thể Phó Thanh Hứa cứng đờ, cuối cùng cũng mở miệng, giọng khàn đặc như đang cố kìm nén điều gì.
“Tiểu Ngư.”
Trước khi cô cung, Thư Hầu của Thiên Khải Quốc luôn gọi cô là Tiểu Ngư.
“Thế…” Cô thở dài, càng ghé sát hơn, cong cong khoé mắt. “Bây giờ, em nên gọi là tiền bối Phó, công tử? Hoặc là… Hầu gia?”
Đôi mắt Phó Thanh Hứa ngập tràn cảm xúc mãnh liệt. Anh ngơ ngác trong lòng, đôi bàn tay buông thõng bên run rẩy đưa lên mấy như ôm chặt lấy cô nhưng rụt về.
Chậc…
Thấy vẫn chịu thừa nhận, Tô Trầm Ngư nhíu mày, khỏi kiễng, cũng buông tay quàng quanh cổ nữa. Cô vẻ định lùi .
ngay khi cô sắp rời , bàn tay to buông thõng bên bỗng siết chặt eo cô, kéo cô lòng .
Cô rõ tiếng thở dốc nặng nề của .
Không chỉ , cô còn cảm nhận nỗi bi thương và niềm vui sướng vô ngần đến mức gần như hữu hình . Hai loại cảm xúc quấn lấy khiến Tô Trầm Ngư vô cùng hoang mang.
Cái ôm bày tỏ cảm xúc của Phó Thanh Hứa… đúng hơn là của Thư Hầu chỉ kéo dài đến mười giây. Anh kiềm chế bản buông cô .
"Công tử… thôi, em vẫn nên gọi là tiền bối Phó ." Tô Trầm Ngư lùi hai bước, trở mép giường mềm mại, thẳng vấn đề: "Dù thì đây cũng Thiên Khải Quốc."
" đột nhiên thêm một phần ký ức." Giọng khàn khàn của Phó Thanh Hứa chậm rãi vang lên: "Ban đầu chỉ là mơ hồ, khi em nắm lấy tay , một vài đoạn ký ức vụn vặt lướt qua."
Tô Trầm Ngư gật đầu, cô đang về sự cố lúc qua cầu treo.
"Sau đó những ký ức càng lúc càng nhiều, càng lúc càng rõ ràng. Mãi mới đây, mới tiếp nhận bộ." Anh : " thêm một phận, một phận thuộc về… Thư Hầu Dung Ngọc."
Rồi, lúc ở khách sạn khi ăn tối đến tìm cô là vì ký ức của đồng bộ .
Tình huống của dường như khác cô một chút.
Cô bước thế giới tiểu thuyết , tiếp nhận thêm ký ức của Tô Trầm Ngư trong truyện. Mặc dù giống như chính cô chóng vánh trải qua cả cuộc đời của Tô Trầm Ngư trong truyện nhưng ý thức của cô kỳ thật thiên về Tô Trầm Ngư của Thiên Khải Quốc nhiều hơn.
Hay cách khác, phần ký ức ở Thiên Khải Quốc sẽ khắc sâu hơn, chiếm chủ đạo hơn so với phần ký ức ở thời hiện đại.
Còn Phó Thanh Hứa lấy ký ức hiện tại cơ sở, tiếp nhận thêm ký ức của Thư Hầu…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/92-1.html.]
Chứ nếu ký ức của Thư Hầu chiếm chủ đạo thì với tính tình của ngài , thể hành vi đến tìm cô lúc nửa đêm như .
Quá vô lễ.
Phó Thanh Hứa im lặng.
Tô Trầm Ngư cũng mong chờ sẽ tiếp tục , dù là Phó Thanh Hứa Thư Hầu, cả hai đều dạng ưa nhiều. Vừa thể chừng đó cũng là vì chứng minh cho cô thấy hiện giờ còn một phận khác thôi.
"Anh xuống ?" Nghĩ một lát, Tô Trầm Ngư chỉ ghế sofa bên cạnh.
Phó Thanh Hứa cô.
Tô Trầm Ngư dậy khỏi giường, đến xuống sofa. Lúc Phó Thanh Hứa mới chịu đối diện cô.
"… Em… đến đây từ lâu ?" Lại im lặng một hồi, Phó Thanh Hứa hỏi. Giọng bình thường trở .
Tô Trầm Ngư giấu: "Năm tháng , ngày em chết."
Phó Thanh Hứa giật .
"Phải , em c.h.ế.t thế nào ?" Tô Trầm Ngư nhịn nhịn , cuối cùng vẫn nhịn mà hỏi. Nếu Thư Hầu đến đây cô… Dù cô cũng là Hoàng hậu, tự dưng c.h.ế.t rõ ràng như thế, tên Hoàng đế chó má đang bệnh nặng, chuyện chắc chắn sẽ rùm beng, Thư Hầu hẳn là cô c.h.ế.t thế nào đúng ?
Nếu cô bắt buộc về luyến tiếc vướng bận ở Thiên Khải Quốc thì chính là nguyên nhân cái c.h.ế.t của .
Chỉ còn một bước nữa là thành công mà tự dưng c.h.ế.t đột ngột du hành đến cái thế giới tiểu thuyết ... Tuy thế giới đúng là thoải mái và tràn đầy thú vui hơn việc trở thành Thái hậu nhiều, nhưng bực thì vẫn bực chứ.
Phó Thanh Hứa lờ câu hỏi của cô.
"Tiền bối Phó?"
"Năm năm." Phó Thanh Hứa khẽ . “Hiếu Hiền Hoàng hậu băng hà năm năm."
Tô Trầm Ngư chợt ngộ : thời gian ở thế giới tiểu thuyết và Thiên Khải Quốc chênh lệch. Cô mới đến thế giới năm tháng nhưng ở Thiên Khải Quốc trôi qua năm năm.
Xem Thư Hầu kể cô c.h.ế.t như thế nào.
Ngài thì ai ép , Tô Trầm Ngư quen nên truy hỏi nữa. Một ý nghĩ mới chợt lóe lên... Ở Thiên Khải Quốc cô qua đời năm năm, tên Hoàng đế chó má sắp ngỏm thì ?
Có cũng giống cô, chỉ còn bộ xương trắng trong quan tài ?
Nghĩ đến viễn cảnh đó, Tô Trầm Ngư khỏi khấp khởi mừng thầm.
"Vậy..." Cô cố gắng kìm nén khóe miệng đang nhếch lên. “Hoàng thượng thế nào?"
Phó Thanh Hứa ngập ngừng vài giây chậm rãi đáp: "Đang hôn mê, vẫn tỉnh ."
"Hắn c.h.ế.t á?" Khóe miệng đang nhếch của Tô Trầm Ngư cứng đờ, cô buột miệng hỏi.
Phó Thanh Hứa cô, gật đầu.
Tô Trầm Ngư: "..."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Tự dưng khó ở ghê.
Tên khốn đó đúng là sống dai như đỉa, cô c.h.ế.t năm năm thế mà vẫn còn sống nhăn răng?
"Sau khi Hoàng thượng hôn mê, Thái tử vội vàng lên ngôi, Quách thái phó phụ tá..."
Mấy chuyện Tô Trầm Ngư hứng thú. Nghe tin tên Hoàng đế chó má vẫn chết, cô đang siêu bực bội. Còn Thái tử... Cô nhanh chóng nhớ sơ qua những thông tin cơ bản về Thái tử.
Hậu cung của tên khốn Hoàng đế đông như kiến, bản cũng giỏi gieo giống cho nên con nhiều nhưng cũng tính là ít. Nhờ phúc của , Tô Trầm Ngư chứng kiến ít nhất sáu phi tần sinh con.
sống sót chỉ vài , trong đó Thái tử là đứa lớn nhất. Thái tử là con của một trắc phi khi Hoàng đế còn là Hoàng tử. Sau khi Tô Trầm Ngư phong Hoàng hậu, đẻ của Thái tử c.h.ế.t bệnh nên Hoàng đế bèn cho Thái tử ghi danh tên cô.
Tô Trầm Ngư với Thái tử.
Thứ nhất, Thái tử kém cô chỉ vài tuổi, nuôi cũng chẳng như con đẻ , nuôi chi cho tốn công.
Thứ hai, đẻ của Thái tử hãm hại cô hết đến khác, nào cũng thất bại, đ.â.m hậm hực sinh bệnh mà chết. Thế nên Thái tử hận cô thấu xương, cô rảnh mà lượn lờ mặt .
Không ngờ Phó Thanh Hứa chuyển chủ đề nhanh: "Thái tử kế vị một năm thì băng hà, Kiến Ninh Vương đăng cơ. Kiến Ninh Vương tuy là tướng võ nhưng sáng suốt, hiểu đạo trị quốc... Thiên Khải Quốc hiện tại khá thái bình."
"Ai cơ?" Tô Trầm Ngư màn chuyển biến thần tốc thu hút, coi như đang drama. “Kiến Ninh Vương? Mập Ú á? Nó lên ngôi hoàng đế cơ ? Sao Thái tử chết?"
Hình ảnh Tam hoàng tử Kiến Ninh Vương hiện lên trong đầu Tô Trầm Ngư.
Trong đám con trai của tên Hoàng đế chó má, cô thích nhất và hợp gu nhất chính là Tam hoàng tử, một đứa nhỏ béo ú hiền lành như cục bột. Có điều vì mập mạp từ nhỏ, thêm đẻ yêu chiều nên chịu ít ấm ức. Tình cờ Tô Trầm Ngư từng giúp đỡ , còn giúp cả đẻ của nữa.
Về cô tra nguyên nhân khiến Mập Ú luôn béo phì, hóa là do đẻ của Nhị hoàng tử hạ độc. Đám phụ nữ trong hậu cung thì yếu đuối vô dụng nhưng thủ đoạn thì độc ác khó lường lắm.
Tô Trầm Ngư rõ như là bởi vì chính cô điều tra chuyện . Tên Hoàng đế chó má bảo cô rằng Mập Ú trúng độc là do phi tần trong hậu cung gây , yêu cầu cô tìm cho kẻ chủ mưu.
Không còn cách nào khác, cô đành tuân lệnh.