NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 94.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:26:52
Lượt xem: 178

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 094: Bước thảo mai thứ 94

 

Đây đầu Mạc Nhị gặp Phó Thanh Hứa. Lần khi Phó Thanh Hứa hẹn hò với Tô Trầm Ngư, chính tay sắp xếp cho cả hai cùng xem phim.

 

Hồi đó, và Phó Thanh Hứa gặp riêng một lúc.

 

Cũng ấn tượng gì đặc biệt.

 

chỉ liếc qua chạm mắt một cái mà bỗng dưng cảm thấy bất an như thể đang đối mặt với nguy cơ trùng trùng thương trường.

 

" mời tiền bối Phó đến chơi đấy.” Tô Trầm Ngư lười biếng . “Mười bảy là đoàn , khi nào mới gặp . Dù mấy ngày nay tiền bối Phó cũng lịch trình gì. Mạc Nhị, đừng mà lải nhải như Điền nhé, sẽ thấy phiền đấy."

 

"Sao thể chứ.” Mạc Nhị khẽ mỉm . “Hiếm khi bạn bè đến chơi với cô, đương nhiên là chào đón thật . Có điều..."

 

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, thế nào cũng .

 

Tô Trầm Ngư định gì, chặn họng : "Anh Điền sẽ mời thầy dạy diễn xuất cho còn gì, giờ thời gian gấp rút, kịp mời nữa . Vừa tiền bối Phó thể nhận dạy tạm thời."

 

Tô Trầm Ngư về phía Phó Thanh Hứa, cũng phối hợp gật đầu: " sẽ cố gắng."

 

Hệ thống của Mạc Nhị: [Anh cũng ở . Không thể để bọn họ ở riêng.]

 

"Anh Phó diễn nhiều tác phẩm , kỹ năng diễn xuất khỏi bàn. Vậy phiền Phó chỉ bảo Trầm Ngư.” Mạc Nhị như thấy màn giao lưu bằng mắt đầy ăn ý của hai . Cảnh khiến thấy quen khó chịu. Anh cố kiềm chế. “Nếu cô học diễn xuất thì để bên cạnh xem . Tuy diễn nhưng vẫn con mắt của khán giả."

 

Thư Hầu đến thế giới hiện đại, tự nhiên Mạc Nhị chen ngang nên khó tránh khỏi gượng gạo.

 

Tô Trầm Ngư từ chối cần nghĩ ngợi: "Thôi, đừng bận tâm gì, lo cho sức khoẻ . tìm khán giả thì sẽ gọi Đào Đào."

 

Mạc Nhị nhíu mày.

 

Tô Trầm Ngư tiếp: "Đây là sự quan tâm của sếp, từ chối. Bình thường theo sát đành, hôm nay nên cứ nghỉ ngơi cho khỏe. Anh mà đổ bệnh thì thành của ."

 

"Thôi .” Mạc Nhị đành chịu. “Vậy về , sẽ bảo Đào Đào đến."

 

Hệ thống: [Tìm cách ở !]

 

Mạc Nhị: [Ở bằng cách nào?]

 

Hệ thống: [Muốn thì tìm cách, thì tìm lý do, chẳng lẽ thật sự cách nào ?]

 

Mạc Nhị: [Mi thấy Trầm Ngư ? Chỉ ba ngày thôi mà, đoàn phim họ gặp nữa .]

 

Hệ thống im lặng.

 

"Đi ."

 

Đào Đào đang quấn chăn ngủ chảy ke thì bỗng dưng điện thoại di động réo ầm ĩ, khiến chị giật lộn nhào bật dậy khỏi giường dậy như cá chép lật , vội vàng quẹt miệng, mơ mơ màng màng máy. Đầu dây bên vang lên giọng của đại thái giám: "Trước 9 giờ mặt ở biệt thự."

 

Đào Đào tỉnh táo một chút, còn kịp mở miệng thì đại thái giám Mạc Nhị cúp máy.

 

Chị trừng mắt điện thoại: "..."

 

Tức điên !

 

Chị xem giờ, mới gần 7 rưỡi.

 

Càng tức hơn!

 

Trầm Ngư bảo hôm nay mà!

 

Vả , cùng là trợ lý của Trầm Ngư, dựa cái gì mà cứ sai chị như con thế?!

 

Bực thì bực, Đào Đào vẫn gắng gượng bò xuống giường. A-Ai bảo cái tên thái giám giàu nứt đố đổ vách, bình thường đều hưởng sái đồ xịn của chứ.

 

là của biếu là của lo, của cho là của nợ.

 

Nếu gán giai cấp thời xưa thì Mạc Nhị chính là đại nha còn chị là tiểu nha , nha cấp cao đúng là tư cách sai khiến nha cấp thấp.

 

Đào Đào nghĩ ngợi lung tung lao phòng tắm, ai dè điện thoại reo tiếp. Là tin nhắn của Tô Trầm Ngư:

 

[Ngoan, cần đến , cứ nghỉ phép xả láng nha.]

 

[moah moah.jpg]

 

Đào Đào ngậm bàn chải đánh răng trong miệng, mặt đần . Chẳng lẽ đại thái giám bảo đến biệt thự là ý của Tô Trầm Ngư ?

 

Ô, đại thái giám tạo phản chăng?

 

Chị dè dặt gõ chữ: [Trầm Ngư, thật sự cần chị đến hả? Đại thái giám gọi điện bảo chị 9 giờ mặt.]

 

Tô Trầm Ngư: [Ai là sếp?]

 

Đào Đào lập tức hiểu liền, nhắn đầy quyết đoán: [Cái tên thái giám mưu mô dám truyền thánh chỉ giả!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/94-1.html.]

 

Tô Trầm Ngư: [Thưởng cho cưng một viên kẹo.jpg]

 

...

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

"Chúng ngoài dạo ." Tô Trầm Ngư chặn Đào Đào nhưng ý định thật sự học diễn xuất với Phó Thanh Hứa.

 

Phó Thanh Hứa đương nhiên phản đối, Tô Trầm Ngư nấy.

 

"Em quần áo." Tô Trầm Ngư phòng đồ bên cạnh, Phó Thanh Hứa yên sofa nhúc nhích, đến khi Tô Trầm Ngư phòng đồ , mới từ từ ăn nốt nửa quả táo còn , vứt lõi thùng rác dùng khăn giấy lau tay.

 

Đầu tiên, nhắn tin cho Phí Kha báo mấy ngày tới nhà, đừng tìm.

 

Sau đó, cất điện thoại và tỉ mỉ quan sát căn phòng ngủ .

 

Lúc tỉnh sofa, gần như dám tin mắt rằng trở về thế giới trong mộng, giấc mộng chân thật đến . Trên giường ai nhưng khí nhuộm đẫm mùi hương của cô.

 

Mùi của riêng Tiểu Ngư.

 

Anh lặng lẽ gấp gọn tấm thảm lông và khỏi cửa. Cầu thang dễ tìm, rẽ là thấy, thấy giọng của Tiểu Ngư.

 

Đứng yên cầu thang một lát, mới chậm rãi xuống.

 

Cứ bước một bước, tự xác nhận trong đầu. Anh mơ. Bắt đầu từ hôm qua, dịch chuyển qua giữa hai thế giới, hai cơ thể và hai phận.

 

Quan trọng nhất là, thế giới , Tiểu Ngư.

 

...

 

Nhìn chiếc giường lớn , mắt thoáng hiện ý nhạt.

 

Năm Tiểu Ngư trở thành Hoàng hậu, mật thám bẩm báo rằng chuyện đầu tiên cô là đường hoàng sai đổi giường, giường mới lớn gấp ba giường cũ.

 

một nỗi chấp nhất kỳ lạ với giường.

 

Hồi còn ở phủ Thư Hầu, dù giường nhỏ đến cô cũng bày biện cho thật êm ái, mềm mại.

 

Những ký ức ... đều là chuyện của mười mấy năm .

 

"Tiền bối Phó, giúp em chọn , em nên mặc cái nào?" Tô Trầm Ngư mở toang cửa phòng đồ, vẫy tay hiệu cho đến gần.

 

Phó Thanh Hứa do dự một chút dậy , Tô Trầm Ngư đang cầm hai chiếc áo phao lông vũ, một trắng, một đen, kiểu dáng đơn giản gì đặc biệt.

 

Ánh mắt Phó Thanh Hứa dừng ở chiếc màu trắng.

 

"Được, mặc màu đen." Tô Trầm Ngư cất chiếc màu trắng. Phó Thanh Hứa khẽ cụp hàng mi dài. Mi mắt dài rậm nhưng chẳng hề mang vẻ nữ tính. Mí mắt chùng xuống, ai thần sắc trong ánh mắt.

 

Cửa phòng đồ đóng , Phó Thanh Hứa yên đợi. Một lát , cửa mở, Tô Trầm Ngư mặc áo phao trắng bước .

 

Khóe miệng Phó Thanh Hứa bất giác khẽ nhếch lên.

 

Hai xuống lầu, bắt gặp dì Vinh chuẩn ngoài mua đồ ăn.

 

: "Cháu tiện thể dắt chó với gà dạo luôn."

 

Tầng một phòng riêng dành cho Lão Phật Gia và Đỏ Thẫm phòng ngủ. Ỷ chiều cao của , Lão Phật Gia học cách mở chốt cửa từ lâu nên tối nào Tô Trầm Ngư cũng nhốt hai con phòng khóa trái cửa khi ngủ để sáng Lão Phật Gia nhảy phòng cô, Đỏ Thẫm ngỏng cổ lên gáy inh ỏi đánh thức cô.

 

Lão Phật Gia chờ sẵn ở cửa, mở là nó vẫy đuôi cuồng nhiệt với Tô Trầm Ngư. Có lẽ ngửi thấy mùi lạ, sự nhiệt tình của nó bỗng biến thành tiếng gầm gừ cảnh cáo, nó lùi vài bước, chằm chằm Phó Thanh Hứa và tỏ vẻ chào đón.

 

Tô Trầm Ngư vỗ nhẹ lên đầu nó: "Hổ báo cáo chồn thế nuôi cưng nữa nha."

 

Chú chó lớn như hiểu tiếng , lập tức đổi 180 độ. Đầu tiên nó cọ cọ cạnh chân Tô Trầm Ngư, đó rụt rè tiến đến bên Phó Thanh Hứa, dí đầu chân ngửi ngửi để xác nhận đây là thể gây sự tức khắc thiện hơn hẳn, cái đuôi vẫy tít mù.

 

Ngay giây tiếp theo, gà trống từ nhảy , bay thẳng lên trung và lao về phía Phó Thanh Hứa với tốc độ sét đánh kịp bưng tai, cái mỏ nhọn hoắt nhắm thẳng mặt .

 

Tô Trầm Ngư gặp con gà trống hoang đảo khi tham gia Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn kỳ đầu tiên. Nó vẻ thông minh lanh lợi khác thường, cô hỏi tổ sản xuất xem là họ thả nó lên đảo . Họ mua một lô thả lên đảo mười mấy con gà và một gia cầm khác cơ mà họ phát hiện trong đám gà một con đặc biệt như lúc mua chứ?

 

Tổ sản xuất cũng hết sức ngạc nhiên về con gà thông minh .

 

Loa còn bảo con gà mang điềm lành, kéo vận may đến. Không thật nhưng Tô Trầm Ngư dẹp ý định hầm nó, coi như nuôi linh vật.

 

Một con gà thể chung sống hòa bình với Lão Phật Gia, thậm chí còn thiết như em đủ để chứng minh nó quả thật điểm phi thường. Tuy nhiên dù phi thường đến thì nó vẫn chỉ là một con gà. Đây là đầu tiên Tô Trầm Ngư thấy gà trống hùng hổ tấn công khác như . Trông như nó ước gì mổ thủng mặt Phó Thanh Hứa .

 

Cơ mà kịp áp sát Phó Thanh Hứa thì cánh nó rũ xuống, Đỏ Thẫm rơi tự do. Lão Phật Gia thấy em gặp nạn thì vội vàng há mồm ngậm lấy cái cánh đang xòe , cứu bạn suýt thì đập m.ô.n.g với đất .

 

Đỏ Thẫm bỏ cuộc, một cánh trong miệng chó, cánh còn vẫn ngừng vỗ phành phạch, đầu hướng thẳng Phó Thanh Hứa, đôi mắt màu đỏ kim thậm chí còn tóe sát khí.

 

Nó thật sự mổ Phó Thanh Hứa.

 

Tô Trầm Ngư vốn chỉ định xem, dù gì thì một con gà cũng thể hại Phó Thanh Hứa bây giờ võ công cao cường . thái độ của Đỏ Thẫm đối với Phó Thanh Hứa vẻ quá mức hung hăng, chẳng lẽ nó nhận điều gì?

 

"Còn láo nháo nữa là hầm cưng đó." Tô Trầm Ngư cúi xuống, búng búng cái mào gà của Đỏ Thẫm. Thái độ hung hăng lập tức chuyển thành ngoan ngoãn ngay. Lúc , Lão Phật Gia cánh gà quạt nãy giờ mới chịu nhả “tay” bạn .

 

Loading...