NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 96.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:29:32
Lượt xem: 168
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 096: Bước thảo mai thứ 96
Gà trống còn cái gì đang đợi trong ngày mai, nó chẳng mảy may để ý chuyện Tô Trầm Ngư cột ngoài sân mất tự do . Ngược , Lão Phật Gia bồn chồn khó hiểu em của im một chỗ thế . Nó cứ dùng đầu húc húc gà trống hòng đẩy bạn động đậy.
Bị húc mãi, gà trống chịu nổi, mổ thẳng cái mặt chó của nó một phát. Lão Phật Gia "Áu" một tiếng đau đớn bỏ chạy.
Tô Trầm Ngư lầu hai, quan sát hết cảnh .
Cô lặng lẽ lên phòng ngủ lầu ba. Phó Thanh Hứa đang ngủ say, cô quyết định: nếu đến bảy giờ mà vẫn tỉnh thì sẽ đánh thức .
Trong lúc chờ đợi, Tô Trầm Ngư chơi vài ván game nhắn tin với Chu Diệc An một lát. Chu Diệc An hỏi giờ cô rảnh , thì ngoài ăn cơm.
[Không , em còn đang gặm kịch bản, đợi đến lúc đoàn phim chúng thể ăn chung suốt ngày.] Hiện tại cô chẳng tâm trạng ăn uống gì sất.
Chu Diệc An gửi một cái meme sầu đời: [Vậy thôi.]
[À , em chuyện của Ôn Tư Dao ?]
Tô Trầm Ngư nghĩ ngợi vài giây mới nhớ Ôn Tư Dao là ai. Xưa nay cô vốn nhớ những quan trọng.
Lần ở lễ trao giải, Ôn Tư Dao giận cá c.h.é.m thớt, tức cô nên tát Đào Đào một cái đó Tô Trầm Ngư uy h.i.ế.p một phen, thế là ngoan ngoãn hơn nhiều. vì chuyện đại diện nhãn hàng Minh Bảo Cách, chị sức dìm hàng Tô Trầm Ngư. Cơ mà đó tin tức chị “ cửa " với quản lý cấp cao của nhãn hàng bung , hơn nữa Minh Bảo Cách kiên định chọn Tô Trầm Ngư khiến chị mất cả chì lẫn chài, bẽ mặt triệt để, hình tượng sụp đổ và cả mạng chế giễu.
Sau vụ đó, Ôn Tư Dao thể sống khép nép hơn, độ lộ diện công chúng của chị giảm đáng kể.
Thật Tô Trầm Ngư hứng thú drama của khác nhưng thấy tin nhắn của Chu Diệc An thiếu điều thẳng "hỏi , hỏi ", cô đành tạm phối hợp: [Hả? Như nào?]
Chu Diệc An tức khắc gửi một ảnh chụp màn hình.
Tô Trầm Ngư click xem, tiêu đề là: [Người cầm trọn 3 cúp nữ diễn viên chính xuất sắc danh giá nhất giờ ? Ôn Tư Dao và Cố Vị Hi ở chung phòng cả đêm, Tô Thiên Ngữ mọc sừng.]
Tô Trầm Ngư: "..."
Chu Diệc An: [Biết em thích nhắc đến tên hai nên chỉ nhắc đến Ôn Tư Dao thôi đó.]
Chu Diệc An: [Anh kỹ tin , hơn nữa liên quan chuyện tám mươi phần trăm là thật, tin đồn vô căn cứ .]
Chu Diệc An: [Có vui lắm ?]
Tô Trầm Ngư lạnh lùng trả lời hai chữ: [Không.]
Chu Diệc An: [Đau lòng quá.jpg]
Đang chuyện, điện thoại cô reo lên, màn hình hiển thị gọi là Tô Thiên Tập.
À, thằng em trai ruột thừa của cô.
Lâu lắm cô liên lạc với nhà họ Tô. Ông bà Tô thật cũng liên lạc với cô nhưng cô chẳng thèm để ý, nhất là bà Tô, cô cho danh sách đen .
Chỉ Tô Thiên Tập là thỉnh thoảng liên lạc một .
Cơ mà liên lạc gần nhất cũng là cả tháng .
Nghĩ ngợi một chút, Tô Trầm Ngư nhận cuộc gọi.
"Chị.” Tô Thiên Tập ở đầu dây bên ngoan ngoãn chào.
"Có việc gì thì luôn ."
Tô Thiên Tập ấm ức : "Chị ở chung cư ? Em đến tìm chị mấy mà thấy ai."
"Nói chuyện chính."
Tô Thiên Tập: "Mẹ nhớ chị, tuần chị thể về nhà một chuyến ?"
"..." Tô Trầm Ngư: "Còn chuyện gì khác ? Không thì chị đây cúp máy."
"Chị!" Tô Thiên Tập cuống lên. “Mẹ bệnh !"
Tô Trầm Ngư ngạc nhiên: "Liên quan gì đến chị đây?"
Giọng Tô Thiên Tập nghẹn ngào: "Chị về nhà xem , gặp chị… Giờ bố chẳng thèm về nhà nữa, chị Thiên Ngữ cũng về... Em chuyện thành thế ..."
Nhờ Tô Thiên Tập nhắc, Tô Trầm Ngư chợt nhớ cô bồ nhí Tần Hân của Tô Thương Vinh. Chắc là sinh con nhỉ?
Cô hỏi.
Tô Thiên Tập nghiến răng nghiến lợi đáp: "Sinh con trai! Chính vì chuyện mà mới ngã bệnh!"
Tô Trầm Ngư lơ đãng Tô Thiên Tập kể lể.
Bà Tô và Tô Thương Vinh thỏa thuận xong xuôi là khi nào Tần Hân sinh xong sẽ cho ả một khoản tiền tống cổ , bà Tô sẽ nuôi đứa bé. Đại loại là thế, ông Tô cũng đồng ý . ai đúng lúc Tô Trầm Ngư nhét thêm một đoá hoa dịu dàng cho ông Tô.
Ba phụ nữ đánh tưng bừng, kết quả cuối cùng bà Tô thắng, Tô Thương Vinh dứt khoát về nhà nữa. Tần Hân và cô nàng dịu dàng thành chị em , bà Tô tức đến đổ bệnh.
Tô Thiên Ngữ vì lý do gì mà về chăm bà Tô.
Bà Tô bà Cố khuyên nhủ đủ đường. Nào là đàn ông thành đạt ai chẳng trăng hoa, nhắm mắt cho qua là xong. Nào là bố của Cố Vị Hi cũng nuôi bồ nhí, bà từ lâu nhưng vạch trần, cứ kệ thôi, miễn là đe dọa đến địa vị của là . Nào là đàn ông ngoài tìm gái trẻ, chẳng lẽ mấy lão ăn chả chúng phép ăn nem …
Chắc là bệnh thường yếu lòng, bà Tô thì nhưng chẳng lọt tai.
Thời trẻ bà và Tô Thương Vinh yêu say đắm kết hôn, khi cưới ngọt ngào hạnh phúc vô cùng, bà Tô luôn tin rằng tình yêu Tô Thương Vinh dành cho sẽ bao giờ đổi, và rằng là hạnh phúc nhất trong các chị em cùng trang lứa. Ai ngờ bây giờ thành thảm hại nhất, bà cứ cảm thấy bằng ánh mắt đầy vẻ chế giễu.
Lâu dần tự nhiên sinh bệnh thế thôi.
Bệnh tật ập xuống, bà nhớ đến cô con gái ruột Tô Trầm Ngư khao khát gặp cô mãnh liệt, kết quả gọi điện thoại cho cô mãi . Tô Trầm Ngư chặn bà lâu .
Thế nên mới cuộc điện thoại hôm nay của Tô Thiên Tập.
"Chị..."
"Về nhà thăm thì gọi Tô Thiên Ngữ nhé, chị thích hợp nhất đấy. Tìm chị ." Tô Trầm Ngư tủm tỉm và ngắt máy chút do dự, chuyện chẳng khiến lòng cô gợn sóng mảy may.
Còn Tô Thiên Tập ở đầu dây bên thì siết chặt cái điện thoại đang vang âm báo máy bận, nỗi ấm ức thể kìm nén dâng lên trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/96-1.html.]
Cậu nghĩ: Sao bà thể nhẫn tâm thế! Về nhà một cái cũng ?
Uất ức xong, Tô Thiên Tập hít sâu một , mở điện thoại tìm của Tô Thiên Ngữ và bấm gọi. Chuông reo lâu mà ai bắt máy.
Tô Thiên Ngữ bây giờ đang tự lo còn xong, để ý mấy chuyện rắc rối của bà Tô. Già đầu mà còn chìm đắm trong tình tình ái ái, ai rảnh lo giùm?
Cô còn sức mà lo thật, bởi vì nhà cô cũng đang cháy ngùn ngụt đây .
Đầu tiên là cái hệ thống Hào quang nữ chính của cô , dạo gần đây nó cứ tự dưng dở chứng tậm tịt lúc mặt lúc . Rồi thái độ của Cố Vị Hi đối xử với cô cũng ngày càng kỳ lạ, dường như sợ cô đến gần nên tránh mặt hết đến khác, gặp cô .
Không những thế, còn qua thiết với Ôn Tư Dao.
Khi tin Ôn Tư Dao và Cố Vị Hi ở chung phòng qua đêm, cô khó ở liên tục gọi điện cho Cố Vị Hi, gặp trực tiếp để chuyện rõ ràng.
Tuy nhiên Cố Vị Hi nhất quyết lộ diện! Cũng thèm liên lạc với cô !
Lúc , việc Tô Thiên Ngữ cần giải quyết hết chính là vấn đề của Cố Vị Hi. Nếu Cố Vị Hi còn yêu cô nữa… thì cô còn là nữ chính! Điểm hào quang nữ chính của cô thể sẽ về .
Mọi thứ đang rối tung cả lên.
*
"Cậu Phó vẫn còn ngủ ?" Dì Vinh lo lắng hỏi, ngủ trưa mà ngủ tận năm sáu tiếng đồng hồ như thật đó?
Tô Trầm Ngư đồng hồ treo tường, sắp đến 7 giờ. Cô dậy, : "Hơi lâu thật, để cháu gọi ."
Dì Vinh thầm nghĩ: Cậu Phó chẳng lẽ giống Mạc, sức khoẻ hả?
Bà bỗng lo lắng.
7 giờ tối, Tô Trầm Ngư bước phòng Phó Thanh Hứa. Anh vẫn tỉnh, tư thế lúc đầu như nào giờ còn nguyên như thế. Tô Trầm Ngư gọi hai tiếng, phản ứng.
Cô nhẹ nhàng lay : "Tiền bối Phó, dậy thôi ạ."
Vẫn phản ứng gì.
Tô Trầm Ngư: "..." Cô chợt nảy một suy nghĩ : nếu Thư Hầu thể trở thì tức là Phó Thanh Hứa sẽ ngủ mãi tỉnh, rắc rối to!
Đang yên đang lành, đến nhà cô một chuyến lăn ngủ say như chết?
Phó Thanh Hứa và cô đều là của công chúng... Rắc rối to, chỉ nghĩ thôi thấy đau đầu .
Dù thế nào cũng cho tỉnh mới .
Tô Trầm Ngư khuôn mặt tuấn tú của Phó Thanh Hứa bàn tay của , giơ một hồi, cuối cùng cô vẫn nỡ tay.
Cô lấy điện thoại mở một bài nhạc, vặn âm lượng loa ngoài to hết cỡ đặt sát tai Phó Thanh Hứa.
Ồn cỡ đó chắc đủ để tỉnh nhỉ?
Mười mấy giây trôi qua, Phó Thanh Hứa vẫn nhắm nghiền mắt, khuôn mặt ngủ say yên bình.
“…”
Này cũng tỉnh ư?!
Vậy thì… để đánh thức mà cần dùng đến bạo lực đây…
Tô Trầm Ngư tắt nhạc, vén chăn xốc nửa của Phó Thanh Hứa dậy, lắc mạnh: “Tiền bối Phó! Cháy nhà ! Không dậy là lửa thiêu rụi lông mày đấy!!!”
“…”
“……”
Mái tóc gọn gàng của Phó Thanh Hứa cô lắc cho rối tung, thế mà lộ vẻ gợi cảm đầy hoang dại. Tô Trầm Ngư thoáng qua, âm thầm niệm trong lòng:
Sắc tức là , tức là sắc… Không thể lợi dụng lúc bất tỉnh mà chuyện thất lễ .
Nhất là hiện tại còn một phận Thư Hầu nữa.
Tô Trầm Ngư thở dài, ghé sát tai , nhỏ giọng : “Anh mà còn tỉnh là em sẽ giở trò sàm sỡ đấy nhé?”
Cô hết cách .
Giờ đây?
“Công tử?”
“Hầu gia?”
“Thư Hầu?”
“Ngài tỉnh mà!”
Tô Trầm Ngư đặt Phó Thanh Hứa xuống giường. Lúc nãy cô bên mép giường, xốc nửa của Phó Thanh Hứa lên để lay . Nghĩ ngợi một lát, cô dứt khoát hẳn lên Phó Thanh Hứa, giơ nắm đ.ấ.m lên —
“Em sẽ động tay động chân với , nhưng giờ xin .” Nói , Tô Trầm Ngư đ.ấ.m một quyền n.g.ự.c Phó Thanh Hứa.
Cô cố gắng nương tay, dám dùng quá nhiều sức nhưng cũng đủ đau. Theo lý thì khiến Phó Thanh Hứa tỉnh chứ nhỉ.
Liên tục đ.ấ.m mấy cú, nắm tay Tô Trầm Ngư đỏ cả lên mà Phó Thanh Hứa vẫn thở đều đều một dấu hiệu tỉnh giấc, qua chẳng khác nào nàng công chúa ngủ trong rừng.
Tô Trầm Ngư toát mồ hôi lạnh.
Loa hiến kế: [Nương nương, là thử ngâm nước lạnh xem ?]
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Tô Trầm Ngư: [Cái tối kiến quỷ quái gì đấy, nhỡ hỏng của thì ?]
Loa ngơ ngác.
Chỉ là ngâm nước lạnh thôi mà, hỏng kiểu gì ? Mà hỏng chỗ nào cơ chứ?