NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 96.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:29:45
Lượt xem: 176

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Trầm Ngư bực bội, sự bực bội đến từ việc Phó Thanh Hứa mãi tỉnh đẩy cô mớ rắc rối bùi nhùi. Sự bực bội còn đến từ phỏng đoán… Lẽ nào Thư Hầu ở Thiên Khải Quốc xảy chuyện?

 

Thư Hầu ở Thiên Khải Quốc qua đời thì ngài trở về đây mà?

 

Hay là…

 

Thư Hầu ở Thiên Khải Quốc lúc đang thức nên dù cô ở đây gọi thế nào cũng gọi tỉnh , trừ khi Thư Hầu ngủ?

 

Thật là cách gây khó dễ cho bổn cung mà.

 

Chỉ thể chờ thôi.

 

Tâm trạng vui vẻ của Tô Trầm Ngư vì tên hoàng đế chó má biến thành gà giờ chuyển thành bực bội vì thể đánh thức Phó Thanh Hứa. Cô rầu rĩ nhúc nhích cơ thể, chống tay lên n.g.ự.c Phó Thanh Hứa và chuẩn dậy. Ai ngờ tay trượt một cái, cô ngã nhào xuống.

 

Một cảm giác mềm mại truyền đến từ môi, kèm theo đó là cơn đau dữ dội.

 

 

"..." Tô Trầm Ngư khẽ xuýt xoa vì đau. Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc , cô l.i.ế.m môi, nếm vị tanh nhàn nhạt của máu.

 

Bổn cung cố ý, bất cẩn trượt tay thôi mà.

 

Tô Trầm Ngư cẩn thận dậy. lúc , đầu cô choáng váng, thứ mắt chìm trong ánh sáng trắng xóa, cô mềm nhũn.

 

Khi cô mở mắt nữa, mặt cô còn là phòng ngủ hiện đại mà là một gian phòng cổ kính.

 

Thư Hầu khoác tấm chăn lông cừu dày đang tựa đầu giường, khuôn mặt ngài trắng bệch như tờ giấy. Dưới giường quỳ đầy đất. Tô Trầm Ngư liếc sơ qua, ai cũng mang vẻ mặt đau khổ, mắt rưng rưng.

 

Họ thấy cô.

 

Cô... đến Thiên Khải Quốc ? Thư Hầu ở Thiên Khải Quốc đang trải qua chuyện gì đây?

 

Những … Tô Trầm Ngư quen một ai.

 

Không khí bi thương ngột ngạt bao trùm, cô thể cảm nhận rõ.

 

"... Đáng lẽ ngày nên đến lâu , các ngươi cần lo lắng cho ." Thư Hầu khẽ mỉm . Hơi thở ngài yếu ớt nhưng thần sắc bình tĩnh an tường. "Những việc giao phó, xin nhờ các vị ."

 

"Công tử, chúng nô tài nhất định tuân theo ý chí của ngài, thề sống c.h.ế.t nguyện trung thành với Hoàng thượng, trung thành với Thiên Khải." Người quỳ phía đáp, gằn từng chữ.

 

"Cảm ơn." Thư Hầu ho vài tiếng, vội lén đưa khăn tay lau m.á.u trào giữa môi. "Đều lui xuống cả , mời Lão Ô ."

 

Những thành kính dập đầu ba Thư Hầu rời khỏi phòng. Một lát , Lão Ô bưng một chén thuốc đen kịt bước .

 

"Lão Ô, ông việc gì thế?" Thư Hầu chén thuốc, lắc đầu.

 

Lão Ô gì, chỉ cố chấp dâng thuốc lên.

 

"Rõ ràng ngài vẫn còn thời gian, chỉ cần tĩnh dưỡng, chỉ cần tĩnh dưỡng..."

 

"Sức khoẻ thế nào rõ nhất, dù tĩnh dưỡng cũng quá một tháng." Thư Hầu cuối cùng vẫn nhận lấy chén thuốc, ngửa đầu uống cạn. "Lão Ô, hiện giờ trong triều Tả thái phó, ngoài triều 5 đại soái, giang hồ còn các ngươi... Có , cũng chẳng khác biệt gì."

 

"Sao gì khác." Lão Ô rưng rưng, nhưng ánh mắt ngàn vạn lời đều thể thốt nên câu.

 

Công tử mệt mỏi quá .

 

Không ai hiểu rõ sức khoẻ của Thư Hầu hơn thầy thuốc là ông đây.

 

Cơ thể gần như tan nát nhưng vẫn cố gắng gượng. Dù , Thư Hầu vẫn còn minh mẫn lắm. Với y thuật của ông, chỉ cần bệnh ý chí sinh tồn mạnh mẽ thì dù thuốc thang và châm cứu hiệu quả, cuối cùng vẫn kỳ tích xảy .

 

Mấy ngày , Thư Hầu tỉnh. Tuy rõ là "tỉnh" đó nhưng "tinh thần" của ngài đang dần biến mất.

 

Nói cách khác, Thư Hầu chẳng còn thiết sống nữa, thậm chí ngài còn đang đẩy nhanh quá trình tử vong của .

 

Ngài … ngay cả hậu sự cũng lo liệu xong cả .

 

Lão Ô mãi vẫn hiểu rốt cuộc vì điều gì mà công tử thể nhẫn nhịn đủ thứ chuyện đột nhiên buông xuôi.

 

Từ khi Hoàng hậu qua đời, công tử đổi.

 

Lão Ô đến giờ vẫn thể quên ngày năm năm , công tử rốt cuộc thành mệnh lệnh Hoàng thượng sai sứ nước Chu, cuối cùng ngài cũng trở về. Hoàng đế nước Chu tặng công tử một con vẹt lông đỏ chuyện. Công tử bảo khi nào về kinh đô sẽ dâng con vẹt lên cho Hoàng thượng.

 

Với tính của Hoàng thượng thì chắc chắn sẽ tặng nó cho Hoàng hậu nương nương.

 

Mục đích của công tử là thế.

 

đến cửa cung thấy hỗn loạn, ngài túm lấy một cung nữ dò hỏi. Cô kinh hoàng, mặt trắng bệch thưa: "Nương nương, nương nương qua đời ..."

 

Ánh mắt Thư Hầu đột ngột sắc lạnh: "Nương nương nào?!"

 

Cung nữ mồ hôi đổ nhễ nhại, quỵ xuống đất: "Hoàng... Hoàng hậu nương nương."

 

Lần đầu tiên Lão Ô thấy công tử luống cuống đến mức phá vỡ cả đạo lý cương thường, ngài thậm chí dùng cả khinh công trong hoàng cung.

 

vẫn chậm một bước.

 

Khi đến tẩm cung của Hoàng hậu, Lão Ô thấy vô tiếng than. Không kịp nghĩ nhiều, ông vội vàng xông sảnh trong.

 

"Lão Ô, mau! Cứu nàng!"

 

Đó là một công tử mà Lão Ô từng . Ngài mất hết vẻ bình tĩnh mà bắt lấy tay ông. Tay ngài run bần bật.

 

Tuy nhiên Lão Ô chỉ liếc mắt một cái là hết cách xoay chuyển càn khôn .

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

"Lão Ô?" Thư Hầu màng lễ giáo, ngài ôm chặt Hoàng hậu nương nương lòng. “Nàng vẫn còn thở, thật đó!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/96-2.html.]

 

Lão Ô thể từ chối ánh mắt của công tử lúc , ông bắt mạch cho Hoàng hậu nương nương. Tĩnh lặng như tờ, bộ căn phòng tràn ngập một mùi hoa nồng nàn say lòng .

 

Thư Hầu nhẹ nhàng lẩm bẩm:

 

"Thế nào ?"

 

"Công tử, là... Mộng Hồi." Giọng Lão Ô khàn như sáp nến.

 

Một loại độc vô phương cứu chữa, Mộng Hồi khiến trúng độc ngủ c.h.ế.t trong giấc mộng. Phát tác cực nhanh, đây là một loại độc dịu dàng vô cùng tàn nhẫn.

 

 

Từ đó, công tử bắt đầu lấy thử độc chỉ để tìm thuốc giải cho Mộng Hồi. Ngài vốn bệnh cũ trong , thêm việc quá sức thời gian dài nên cơ thể suy nhược từ lâu, khi lấy thử độc thì càng ngày càng đến gần cửa điện Diêm Vương.

 

Ngài : “Ta Tiểu Ngư còn nữa, nhưng nhất định tìm thuốc giải của Mộng Hồi.”

 

Điều trở thành chấp niệm của ngài.

 

Chẳng sợ cơ thể tàn tạ, tinh thần của ngài vẫn luôn bất khuất.

 

Hôm nay tìm thuốc giải, vì ý chí của ngài tàn lụi ?

 

 

"Công tử..." Lão Ô nghẹn ngào.

 

Thư Hầu đến là dịu dàng: "Đây là quyết định của , Lão Ô, xin ông hãy giúp ."

 

Lão Ô run rẩy, nên lời.

 

"Còn thuốc giải Mộng Hồi, bỏ cuộc . Mấy năm nay bắt ông vất vả vì suy nghĩ ích kỷ của , là Tử Sơ sai." Thư Hầu gian nan thẳng lên, chắp tay hành lễ với Lão Ô.

 

Lão Ô tính Thư Hầu, chỉ đành im lặng, đôi mắt đục ngầu bỗng đỏ hoe.

 

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

 

Ngày ông tiễn phụ mẫu của Thư Hầu, giờ đây sắp tiễn cả Thư Hầu.

 

"A Diễm từng trọng thương nhiều ở biên giới, sức khoẻ của nó phiền ông trông nom." Giọng Thư Hầu càng lúc càng nhỏ. “Gọi A Diễm , vua của một nước mà cứ chờ mãi bên ngoài thì còn ."

 

"Vâng."

 

Tô Trầm Ngư thấy Lão Ô , lát , Mập Ú bước .

 

Qua đoạn đối thoại ngắn ngủi , cô hiểu phần nào diễn biến chuyện xảy . Thư Hầu trụ nữa... Ngài đang trăng trối những chuyện cuối với .

 

Vậy nên... đây là lý do cô gọi mãi Phó Thanh Hứa tỉnh ư?

 

"Thầy." Ngoại trừ hốc mắt đỏ, vẻ mặt Mập Ú bình tĩnh, dù cũng là vua một nước cơ mà. Gọi xong tiếng , xuống mép giường như một đứa trẻ.

 

"Nếu thầy ở một thế giới khác mẫu hậu thật… thì thầy cứ yên tâm , Thiên Khải con lo." Cậu . “Cả đời con mang ơn thầy và mẫu hậu... hai chắc con c.h.ế.t từ lâu . Nguyện vọng của thầy chính là nguyện vọng của con, con nhất định sẽ bảo vệ Thiên Khải thật ."

 

"Vậy, nhờ con." Thư Hầu đặt tay lên đầu , vỗ nhẹ như an ủi.

 

"Dạ." Mập Ú gật đầu bỗng ngẩng lên. “Thế giới , thật sự tồn tại ạ?"

 

Trong mắt Thư Hầu ý nhạt: "Trong lòng , nó tồn tại."

 

Mập Ú cũng : "Thầy tin nó tồn tại thì con cũng tin."

 

"Mẫu hậu… khỏe ạ?"

 

Thư Hầu gật đầu, giọng càng nhẹ hơn, ánh mắt trở nên xa xăm: "Nàng ở đó sống vui vẻ, tự do."

 

"Vậy… con yên tâm .” Mập Ú . “Xin thầy con gửi lời thăm hỏi đến Mẫu hậu."

 

"... Được." Bàn tay đặt đầu dần mất lực, buông thõng xuống.

 

Mập Ú đưa tay che mắt. Một lát , nghẹn ngào : "Thầy, mong thầy và mẫu hậu còn bất cứ thứ gì ràng buộc nữa."

 

...

 

Thế giới mắt Tô Trầm Ngư sụp đổ, cô đột ngột mở mắt, phát hiện đang đè lên Phó Thanh Hứa. Vị tanh còn đọng trong miệng, cơn đau cũng vẫn còn... Cô chậm rãi dậy, tự chủ đưa đầu lưỡi l.i.ế.m khóe miệng trầy.

 

Ánh mắt cô dời xuống, khóe môi đỏ hồng của Phó Thanh Hứa vương vệt m.á.u nhỏ, chói mắt.

 

Thấy vẫn tỉnh, Tô Trầm Ngư vội vàng đưa tay phi tang chứng cứ.

 

Tay cô chạm đến khóe môi , Phó Thanh Hứa chậm rãi mở mắt.

 

"..."

 

Bốn mắt .

 

Tô Trầm Ngư bình tĩnh vung tay lên c.h.é.m gáy .

 

Chém ngất tính tiếp.

 

Ngại ghê, chiêu của cô nhạy.

 

Phó Thanh Hứa ngất.

 

"............"

 

Loading...