NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 97.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:30:52
Lượt xem: 173
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 097: Bước thảo mai thứ 97
Theo như những gì cô thấy trong ảo ảnh, nếu gì bất ngờ thì Thư Hầu ở Thiên Khải Quốc qua đời nên Phó Thanh Hứa mới thể tỉnh .
Chỉ là Tô Trầm Ngư ngờ tỉnh nhanh đến .
Cô định c.h.é.m ngất là vì hiểu lầm, tư thế hiện tại nhạy cảm, nghĩ cô lợi dụng lúc ngủ say để giở trò thì oan cho hình tượng của cô quá.
Nói thẳng, cô tay chẳng hề nao núng.
Hiện tại vấn đề là thế mà thể c.h.é.m ngất !
Rốt cuộc là do cô tay đủ mạnh cổ quá cứng?
Hoặc là cơ thể giờ nội lực nên cú c.h.é.m thể c.h.é.m ngất thường ngay còn thì miễn nhiễm?
"Tốt quá, tiền bối Phó, cuối cùng cũng tỉnh !" Hai giây , Tô Trầm Ngư nở nụ tươi rói. “Anh để đánh thức , em vất vả thế nào ."
Cô nhanh nhẹn trượt xuống khỏi như chuyện gì xảy .
Chỉ cần cô hổ thì hổ là phần của khác.
Phó Thanh Hứa im lặng dậy. Tô Trầm Ngư quan sát kỹ, thấy trong mắt lộ vẻ mơ màng. Cũng thôi, trải qua cái c.h.ế.t ở Thiên Khải Quốc, chớp mắt tỉnh ở đây, lẽ là thấy quen.
Vậy coi như hành động c.h.é.m cổ của cô lý do bao biện .
"Chẳng bảo nếu mãi tỉnh thì đánh thức bằng giá còn gì?" Tô Trầm Ngư lắc lắc bàn tay mỏi nhừ. “Nên em hẹn giờ, 7 giờ mà vẫn tỉnh thì em sẽ tay đánh thức . Ai ngờ em gọi thế nào cũng dậy, đành bạo lực chút."
Cô so ngón cái và ngón trỏ tạo thành một hở nho nhỏ, tỏ vẻ chỉ "chút xíu" thôi.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Thấy , thành công đánh tỉnh đấy."
Vẻ mờ mịt trong mắt Phó Thanh Hứa tan biến, đưa tay đặt lên ngực. Tô Trầm Ngư sờ sờ mũi, mấy đ.ấ.m của cô hình như đánh chỗ đó, tỉnh chắc sẽ thấy đau.
Cô rằng thứ Phó Thanh Hứa đang cố cảm nhận cơn đau mà là trái tim đang đập định và mạnh mẽ trong lồng ngực.
Sau khi ngủ, thực sự trở về Thiên Khải Quốc, thử nghiệm của thành công.
Ở Thiên Khải Quốc, cơ thể yếu lắm , dứt khoát đẩy nhanh thời gian.
Dung Ngọc của Thiên Khải Quốc chết, là sẽ vĩnh viễn ở thế giới hiện đại đúng ?
Suy đoán của sai.
Khi ý thức của thoát khỏi cơ thể Thư Hầu, trong khoảnh khắc dường như thấy Tiểu Ngư. Sau đó tỉnh và khung cảnh quen thuộc của thế giới hiện đại hiện ngay mắt.
... Anh thể mãi mãi ở nơi .
Trái tim đang đập thật chân thực và mạnh mẽ.
Phó Thanh Hứa nhịn , khẽ nhếch môi, nụ chậm rãi kéo căng cơ mặt.
Rồi vươn tay kéo cô gái đang bên mép giường lòng.
Giây phút , xin cho càn thêm một .
"Tiểu Ngư, ...” Anh ngập ngừng, giọng khàn khàn. “Sau , chắc là thể về Thiên Khải nữa."
Tô Trầm Ngư mặc cho ôm, nụ môi nhạt một chút. Cô do dự, định đưa tay ôm nhưng rụt về, trưng vẻ mặt ngơ ngác: "Hả? Không về nữa? Là ạ?"
Phó Thanh Hứa buông cô , thẳng cô và khẽ, giấu vẻ vui sướng: "…Quên với em, hồi thương, vết thương cũ lành hẳn nên cơ thể ở đó khỏe mạnh bằng cơ thể ở đây, đương nhiên tỷ lệ ở đây sẽ cao hơn."
Anh cho cô rằng ở Thiên Khải Quốc chết.
Bất kể cô đau buồn vì cái c.h.ế.t của , chỉ cần một chút khả năng sinh khó chịu cho cô, cũng tiết lộ tin .
Cứ để Tiểu Ngư nghĩ rằng ở Thiên Khải Quốc vẫn còn sống, chỉ là vì cơ thể yếu quá nên sẽ ở thế giới hiện đại thôi.
Như là đủ .
"Là .” Tô Trầm Ngư ngộ . “Như cũng , đỡ lo những tình huống phát sinh bất ngờ. Anh , lúc nãy em gọi mãi tỉnh, em sợ nữa, em sợ c.h.ế.t khiếp."
"Ừ, về .” Anh an ủi cô.
Phó Thanh Hứa ngập ngừng một lát: "Tân đế nhắc vài rằng thường mơ thấy em, nhớ em."
Tiểu Ngư từng mối quan hệ giữa và A Diễm, mật quá chắc lẽ cô sẽ nghi ngờ.
Nếu cô còn hứng thú với những chuyện ở Thiên Khải thì cũng lắm lời.
Cho nên Phó Thanh Hứa lấy danh xưng Tân đế cho Mập Ú.
"Cậu là Hoàng đế mà vẫn còn sướt mướt .” Tô Trầm Ngư che miệng .
"Đó là một đứa trẻ trọng tình nghĩa.” Phó Thanh Hứa .
Tô Trầm Ngư vô cùng đồng ý.
Trước cô từng nghi ngờ Mập Ú thật là con của tên Hoàng đế chó má ?
Hay là bế nhầm ?
Cậu hiền lành quá mà.
Cô thử dò hỏi: "Cậu kết hôn , con ?"
Phó Thanh Hứa : "Hai năm yên bề gia thất, cưới con gái của Tả thái phó, hiện giờ một Thái tử và một Công chúa."
Tô Trầm Ngư nghĩ thầm: Khá quá nhỉ!
Cô buột miệng thốt lên: "Vậy chẳng em lên chức bà nội ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/97-1.html.]
Tưởng tượng cảnh hai đứa nhóc bé xíu vây quanh gọi bà nội ơi bà nội ơi, Tô Trầm Ngư xoa cánh tay nổi đầy gai ốc, vội chuyển chủ đề: "Dì Vinh nấu xong bữa tối , chúng xuống ăn thôi."
"Ừ."
"Con gà ..." Nhìn thấy gà trống đang gốc cây ngoài sân, Phó Thanh Hứa nhíu mày.
Tô Trầm Ngư thuận miệng đáp: "Gà ngoan cần dạy dỗ… Vốn định tối nay thịt nó đấy, nó béo núc ních thế , hầm thì tiếc quá."
Ánh mắt Phó Thanh Hứa trầm xuống, gì thêm.
" nghĩ thì vẫn tha nó, thì Lão Phật Gia cô đơn lắm."
...
Cuối cùng cũng hết một ngày.
Tô Trầm Ngư rửa mặt xong, mãn nguyện dài giường.
Phó Thanh Hứa giải quyết xong vấn đề du hành xuyên gian, theo lý thì lý do gì để ở biệt thự của cô nữa nhưng cả lẫn Tô Trầm Ngư đều chẳng ai mở lời về chuyện rời .
Chiều hôm , Tô Trầm Ngư xách Đỏ Thẫm đến bệnh viện thú cưng Ánh Dương. Ban đầu cô định rủ Phó Thanh Hứa cùng, chủ yếu là hai chung thì nổi bật quá. Tuy nhiên cô cũng gọi Mạc Nhị đến đưa …
Cô mua xe , chỉ lái thôi.
Biệt thự cao cấp mà vài chiếc xe sang thì còn là biệt thự cao cấp ?
Cô lái, Phó Thanh Hứa .
Thế là Phó Thanh Hứa nghiễm nhiên trở thành tài xế riêng cho cô.
Đây là đầu tiên Tô Trầm Ngư chiếc xe mua, cảm giác cũng tệ lắm. Cô nghĩ thầm khi nào thời gian thi lấy bằng lái mới .
Không thì siêu xe mua về để mốc meo trong gara đúng phí của giời.
Gà trống tỏ vô cùng bất an, Tô Trầm Ngư thẳng tay dùng dây thừng trói chặt hai chân và cánh nó, trói chắc ném ghế .
Phó Thanh Hứa hỏi cô vì "thô bạo" với nó như .
Tuy nhiên khóe miệng cứ giữ mãi trạng thái nhếch lên khó phát hiện .
Tô Trầm Ngư tìm định vị bệnh viện thú cưng Ánh Dương, Phó Thanh Hứa lái xe theo chỉ dẫn. Vừa khỏi Hoa Công Phủ, rẽ đường cái. Càng đến gần bệnh viện, gà trống ở ghế càng kêu "quác quác" đứt quãng. Nó dám kêu to, dường như hiểu rằng càng kêu sẽ càng rước họa .
loại bất an đến từ bản năng khiến nó thể nhịn mà phát những âm thanh nôn nóng đến mức nó chẳng còn sức mà thể hiện sự thù địch với Phó Thanh Hứa.
Mười phút , xe dừng ở bãi đỗ xe cửa chính bệnh viện Ánh Dương. Quả hổ danh là bệnh viện thú cưng cao cấp, ngay cả lối cũng vô cùng xa hoa.
" ở đây đợi em." Phó Thanh Hứa , nếu cả hai cùng thì khả năng nhận là cao.
"Được ạ." Tô Trầm Ngư dúi ipad của tay . “Chán thì chơi game nhé, máy mật khẩu."
"Ừ."
Cô đeo khẩu trang, trùm mũ áo phao lên, xách con gà trống từ ghế và cởi trói cho nó để tránh cho là ngược đãi động vật.
"Đỏ Thẫm ngoan." Cô bóp cổ nó, con gà trống ngoan ngoãn im trong lòng cô. Nó “ác" một tiếng nhúc nhích.
Tô Trầm Ngư vẫy tay với Phó Thanh Hứa, ôm gà trống bước bệnh viện thú cưng.
*
Mãi đến khi bóng Tô Trầm Ngư khuất hẳn khỏi gương chiếu hậu, Phó Thanh Hứa mới thu ánh mắt. Nhớ đến ipad cô đưa, nở một nụ mỉm.
Cô nhắc đến trò chơi, trong đầu tự động hiện lên hình ảnh Tô Trầm Ngư hướng dẫn chơi game khi livestream Thử Thách Sinh Tồn Cực Hạn mùa 2.
Anh hiểu hơn về thế giới hiện tại của cô.
Khi Phó Thanh Hứa định mở ipad, ngón tay khựng .
Điện thoại vẫn còn trò chơi Anh Hùng Thiên Khải mà Tô Trầm Ngư tải cho hôm nọ.
Cho nên cô lo chờ lâu đ.â.m chán, nhắc thể chơi game thì cũng cần cố ý đưa ipad cho .
Tim Phó Thanh Hứa bỗng đập nhanh hơn.
Tiểu Ngư đây là với ... bí mật trong ipad của cô đều thể cho xem hết ư?
Phó Thanh Hứa thật sự thể cưỡng sự cám dỗ .
Anh do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn nhấp album ảnh trong ipad.
Bức ảnh đầu tiên là ảnh tự chụp của Tô Trầm Ngư, cô mặc bộ đồ ngủ dễ thương, chu môi giơ hai ngón tay dấu chữ V ống kính.
Ý trong ánh mắt Phó Thanh Hứa tràn .
Bức ảnh thứ hai là ảnh chụp kịch bản.
Mấy bức ảnh tiếp theo đều là ảnh tự chụp, hơn nữa còn là chụp cùng một thời điểm, quần áo y chang, mặt cô còn đắp mặt nạ.
Anh gần như thể tưởng tượng lúc đó cô rửa mặt xong, đang đắp mặt nạ thì hứng chí lấy ipad dáng tạo vài động tác nhỏ tinh nghịch.
Đây đều là những mặt từng về Tiểu Ngư.
Anh cô trời sinh hoạt bát. Hồi còn ở Hầu phủ, tuy hạn chế cô nhưng cách biệt phận rành rành đó, dù hoạt bát đến cô cũng sẽ tùy tiện thả lỏng bản mặt .
Cô luôn cẩn thận tuân thủ bổn phận của .
Vào cung , cô càng thể tùy hứng.
Suy cho cùng, ở thế giới thì là hoàng đế cũng thể thích gì nấy.