NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 97.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:31:02
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế giới thì khác.

 

Anh rốt cuộc thấy nụ rạng rỡ chút vướng bận mặt cô, ánh mắt lấp lánh sa ai sánh bằng.

 

...

 

Đột nhiên, ánh mắt dừng .

 

Bức ảnh tiếp theo là ảnh của .

 

Chắc là ảnh chụp màn hình trong một bộ phim nào đó.

 

Phó Thanh Hứa cố nhớ xem tạo hình rốt cuộc là ở bộ phim nào.

 

Trong ảnh, mặc áo trắng khoác áo choàng xanh đen, tay cầm dù, trong tuyết, mắt về phía .

 

Một lát , Phó Thanh Hứa đưa ngón tay che khuôn mặt trong ảnh. Dáng ...

 

Cảm giác quen thuộc ập đến.

 

... Giống Thư Hầu.

 

Ba chữ quét ngang tâm trí ồ ạt như lũ.

 

Anh ngơ ngẩn bức ảnh bỏ tay , trong đầu hiện lên cảnh đầu Phó Thanh Hứa và Tô Trầm Ngư gặp mặt.

 

Tham gia Ký Sự Khám Phá Nhà Ma, bước đại sảnh chào hỏi các khách mời khác. Lúc , quen cô. Ánh mắt lướt qua cô nhanh, ấn tượng duy nhất là mắt cô sáng.

 

Trong quá trình ghi hình, cô luôn vô tình cố ý về phía .

 

...

 

Phó Thanh Hứa khựng , trái tim đập trong lồng n.g.ự.c càng lúc càng rộn ràng. Hình như ngộ điều gì.

 

Ngón tay tiếp tục vuốt xuống, là một gương mặt quen thuộc khác.

 

Lâm Túc Thiên.

 

Vẫn là ảnh cắt từ phim, Lâm Túc Thiên vai một vị tổng giám đốc ăn mặc bảnh bao, sang chảnh từ đầu đến chân. Gương mặt điển trai của hợp với bộ trang phục, tạo một khí chất trưởng thành đặc biệt.

 

Sau đó là ảnh của những xinh trai khác, còn cả ảnh gái .

 

Phó Thanh Hứa lặng lẽ xem hết ảnh, mỉm .

 

Thế thì .

 

*

 

Tô Trầm Ngư bước , nhân viên của bệnh viện thú cưng niềm nở chào đón. Ánh mắt chị lập tức dán chặt con gà trống trong lòng cô. Không còn cách nào khác, nó quá nổi bật mà.

 

Làm lễ tân lâu , chị từng tiếp đón đủ loại thú cưng nhưng khách hàng ôm gà đến thì quả là hiếm khó tìm.

 

Ôm vịt đến thì ít.

 

Giới trẻ bây giờ thích nuôi vịt Call* lắm đó.

 

(*còn gọi là vịt mồi, một giống vịt nhỏ nuôi cảnh)

 

"Chào quý khách, xin hỏi cô hẹn bác sĩ nào ạ?" Chị lễ tân cố gắng chỉ liếc gà trống một cái ép dời ánh mắt .

 

Tô Trầm Ngư đưa mã đặt hẹn điện thoại cho chị xem: "Trịnh Sĩ Phương."

 

Nói xong, cô nhận thấy vẻ mặt của nhân viên lễ tân kỳ lạ. Cô nhướng mày: "Có vấn đề gì ?"

 

"Không, gì..." Chị vội vàng lấy vẻ chuyên nghiệp.

 

Cuối cùng cũng khách hàng ôm gà đến đây để gì.

 

Ra là đến triệt sản cho gà trống!

 

Hôm qua, bác sĩ chủ nhiệm khoa Trịnh Sĩ Phương đơn hẹn thì dở dở . Chẳng mấy chốc, chuyện lan truyền khắp bệnh viện.

 

Thấy triệt sản cho chó, mèo, lợn… nhiều , chứ triệt sản cho gà thì đúng là đầu. Chuyện thể gây xôn xao ư?

 

Bệnh viện thú cưng một nhóm chat chung, đơn hẹn khiến nhân viên trong bệnh viện nhao nhao gõ chữ bàn tán. Trọng tâm thảo luận của bọn họ là:

 

Có triệt sản gà trống ?

 

Đương nhiên là .

 

vấn đề là! Tại triệt sản cho một con gà???

 

Nếu hẹn trực tuyến yêu cầu trả lệ phí một trăm tệ thì tưởng kẻ đùa dai đó.

 

Giờ khách mang gà đến tận cửa thật nè.

 

"... Mời lối ." Chị lễ tân vội vàng quản lý biểu cảm, tươi niềm nở dẫn Tô Trầm Ngư lên lầu.

 

Trên đường , cô thấy đủ loại thú cưng, nhiều nhất vẫn là chó với mèo. Đi mãi mãi, một con mèo tam thể từ nhảy , chẳng sợ lạ mà cứ quấn lấy chân Tô Trầm Ngư. Nó khe khẽ kêu meo meo ngừng cọ chân cô.

 

kịp cọ đời thì gà trống trong vòng tay Tô Trầm Ngư "quạc" một tiếng ngoẹo đầu xuống .

 

Mèo tam thể nháy mắt dựng hết cả lông lên, vội vàng lùi phía .

 

Chị lễ tân: ??? Nếu lầm thì con gà trống dọa mèo bỏ chạy bạt mạng đấy phỏng?

 

Tô Trầm Ngư véo cái mào đỏ chót của nó: "Ngoan nào."

 

Chị thấy con gà lập tức rụt cổ , "ngoan ngoãn" vô cùng.

 

Con gà ... gà thường… nhỉ?

 

Đến văn phòng của Trịnh Sĩ Phương, bên trong đang tiếp đón một cặp vợ chồng trung niên. Bà vợ ôm một con ch.ó Phốc sóc nhỏ xíu, con ch.ó bẹp trong lòng bà , nom chán đời vô cùng. Ông chồng thì đang hỏi Trịnh Sĩ Phương những điều cần lưu ý.

 

Nghe loáng thoáng thì vẻ con ch.ó cũng triệt sản , thảo nào mặt mày ủ dột như . Nhìn kỹ thì trong mắt nó hình như còn vương vấn nỗi bi thương vì thể thể hiện phong độ nam nhi nữa.

 

Đáng thương ghê.

 

Tô Trầm Ngư thoáng qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/97-2.html.]

 

Đột nhiên, con Phốc sóc sầu đời về phía gà trống mà sủa "Gâu" một tiếng. Tô Trầm Ngư khỏi đánh giá nó cao hơn chút. Cũng gan đấy chứ.

 

Người phụ nữ trung niên vội vuốt ve đầu con Phốc sóc để trấn an xin Tô Trầm Ngư. Bà đang định lên tiếng thì chú ý đến con gà trống trong lòng cô, ngạc nhiên quá nên buột miệng thốt : "Cô nuôi gà á???"

 

Trịnh Sĩ Phương đầu .

 

Chị lễ tân dẫn đường cho Tô Trầm Ngư tiếp lời: "Bác sĩ Trịnh, đây là vị khách hẹn hôm qua."

 

" ." Trịnh Sĩ Phương Tô Trầm Ngư, gật đầu.

 

Tô Trầm Ngư gật đầu đáp phụ nữ trung niên, đồng thời sửa lời bà : "Gà trống ạ."

 

Biểu cảm của bà lập tức trở nên kỳ quái, bà tò mò hỏi: "Con gà ... bệnh ?"

 

"Nó cứ đòi tìm gà mái nhưng chỗ cháu ở ngoài nó thì chẳng còn con gà nào khác, đừng là gà mái." Tô Trầm Ngư nghiêm túc trả lời.

 

"Chẳng lẽ chợ mua đại một con gà mái về ghép đôi, cháu thấy với nó lắm."

 

Mọi : "..."

 

Người phụ nữ trung niên: "Vậy cháu mang nó đến đây để..."

 

"Triệt sản!" Đôi mắt cong cong như vầng trăng non của cô sáng bừng lớp khẩu trang khiến tự chủ theo. Cô chân thành đến mức tin luôn nghi ngờ.

 

tin là một chuyện, tam quan của cặp vợ chồng nuôi chó vẫn ngừng lung lay. Người phụ nữ "Ừm" mãi cũng tìm lời nào thích hợp để đáp , cuối cùng đành trừ hổ một cách lịch sự.

 

Sau đó, bà và chồng rời khỏi văn phòng.

 

Triệt sản cho gà trống... Lần đầu đó!

 

Mở mang tầm mắt thật.

 

 

Trịnh Sĩ Phương tự nhủ thâm niên trong nghề, cũng gặp đủ loại tình huống , đừng khiến khách hàng cảm thấy nhà quê. Thế là đẩy gọng kính dày cộp, hỏi: "Cô thực sự triệt sản con gà trống hả?"

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

" , bác sĩ Trịnh." Tô Trầm Ngư đưa gà trống cho .

 

Trịnh Sĩ Phương đón lấy bệnh nhân của , chợt khựng một chút: Anh cảm nhận nó đang run rẩy.

 

Chuyện cũng bình thường thôi.

 

Đa thú cưng khi chủ mang đến đây giao tay bác sĩ đều sẽ run rẩy. Đó là phản ứng bản năng khi đến một nơi xa lạ, ngửi thấy mùi xa lạ.

 

thú thật, đây là đầu tiên thấy một con gà run rẩy.

 

Ai cũng gà là gia cầm, chẳng liên quan gì đến thú cưng cả... Con gà khiến ảo giác là hình như nó chuyện gì sắp xảy .

 

Tô Trầm Ngư tủm tỉm nó: "Bác sĩ Trịnh cứ yên tâm ạ. xem hồ sơ của bác sĩ , bác sĩ là tay nghề nhất bệnh viện thú cưng Ánh Dương. tin bác sĩ chắc chắn sẽ thành ca phẫu thuật một cách hảo."

 

Ai khen mà thích?

 

Trịnh Sĩ Phương hớn hở khẽ hắng giọng: "… Để kiểm tra cho nó ."

 

"Nó tên ?"

 

"Có ạ, tên là Đỏ Thẫm."

 

"..." Bác sĩ Trịnh đưa bất kỳ bình luận nào với cái tên quê mùa .

 

Anh gọi một cuộc điện thoại nội bộ, lát , hai cô y tá mặc đồng phục bước . Tô Trầm Ngư nhường chỗ, dứt khoát khỏi văn phòng, ở cửa xem họ thao tác.

 

Có vẻ như họ đang tìm mạch m.á.u gà trống.

 

Tô Trầm Ngư hiểu gì về chuyện . Ánh mắt cô lướt qua hai cô y tá, va đôi mắt màu đỏ kim của con gà trống đang ngoạc mỏ vỗ cánh loạn xạ nhưng Trịnh Sĩ Phương giữ chặt thể nhúc nhích.

 

Cô cong mắt với nó.

 

Không thức tỉnh là thành gà thái giám đấy nha.

 

“Bác sĩ Trịnh, các vị cẩn thận mỏ nó chút, nó nóng tính. Tốt nhất cứ quấn chặt mỏ nó nhỡ nó mổ đó."

 

Bác sĩ Trịnh & hai cô y tá: "..."

 

là chủ , quen quá mà.

 

Tô Trầm Ngư xong thì thèm ngó nữa mà xuống ghế chờ ngoài cửa.

 

Không lâu , bên trong đột nhiên vang lên tiếng kêu đau đớn của y tá, ngay đó là một tiếng gà gáy thảm thiết vang vọng, lập tức thu hút sự chú ý của những bên ngoài.

 

Giây tiếp theo, trong mắt những đang ngoảnh sang hóng hớt xuất hiện một thứ đỏ tươi. Nó vỗ cánh phành phạch bay thẳng khỏi phòng lảo đảo ngã xuống đất...

 

Một con... gà???

 

Một con gà trụi lông mông???

 

Con gà trống loạng choạng bò dậy, lao nhanh về phía hành lang. Vừa chạy nó xòe cánh giữ thăng bằng, vòng lông cổ dựng thể hiện một cách sinh động thế nào là "xù lông".

 

"Cái quái gì thế!" Có hoảng sợ.

 

"Hình như là gà ?"

 

"Chính xác là gà!"

 

bao xa Tô Trầm Ngư đuổi kịp và tóm gọn.

 

"Chạy gì mà chạy, ngoan, thái giám thì sẽ khỏe mạnh hơn." Cô dịu dàng và mỉm với những đang kinh ngạc lẫn tò mò , trở về văn phòng của Trịnh Sĩ Phương.

 

"..."

 

Con gà trống đạp mạnh hai chân, cứng đờ, bất động.

 

Cô y tá mổ e dè hỏi: "Nó ?"

 

"Không , giả vờ bất tỉnh thôi." Tô Trầm Ngư bình tĩnh trả lời. “Như càng tiện cho các chị việc."

 

Trịnh Sĩ Phương sờ nó và với vẻ mặt nghiêm trọng: "Hết thở ."

 

Tô Trầm Ngư: "???"

Loading...