Sau khi mua đồ chơi cho Trường Sinh, Tống Ly mới tìm đến mấy quầy hàng bán linh dược. Một khối hạ phẩm linh thạch thể đổi ba phần d.ư.ợ.c liệu luyện Bế Cốc Đan. Ba phần d.ư.ợ.c liệu luyện ba lò, dù mỗi lò chỉ thất bại còn một viên phế đan, cũng đủ luyện ba bình Bế Cốc Đan chỉnh.
Theo giá thị trường, một bình Bế Cốc Đan, tùy phẩm chất, giá từ một đến ba khối hạ phẩm linh thạch.
Tuy nguyên chủ Tống Thanh Thanh luyện Bế Cốc Đan, nhưng Tống Ly thì đây là đầu chạm đan đạo. Vì thế nàng mua hẳn chín phần d.ư.ợ.c liệu, chuẩn dư dả để tránh sai sót.
Lại đến quầy bán lò luyện đan so giá tới lui, cuối cùng chọn một chiếc lò cũ với giá bảy khối linh thạch.
đó vẫn khoản tốn kém nhất. Thứ nàng cần nhất lúc chính là bản “Đan Dược Sơ Biên” và “Nhập Môn Luyện Đan”, hai quyển ngốn của nàng hết chín khối linh thạch.
Tống Ly chuyện nửa ngày với chủ quầy mới trả giá từ mười khối xuống còn chín. Vì trong túi nàng chỉ còn đúng chín khối. Ai bảo trí nhớ của nguyên chủ trống rỗng, cho dù nàng thừa hưởng thể và ký ức, thì tất cả vẫn tự mò mẫm từ đầu.
Hiện giờ, túi tiền của Tống Ly đúng nghĩa sạch trơn. Tinh Vũ Đạo Nhân dặn nàng sớm về sớm, nên mua xong là nàng lập tức về.
Lâu gặp Lục Diễn, nàng còn tưởng khó mà lui, rời khỏi Phong Tranh Quận . Không ngờ rẽ qua một góc đường liền đụng ngay .
Nghe nàng đang tạm ở phủ của Tinh Vũ Đạo Nhân, sắc mặt Lục Diễn lập tức đặc sắc vô cùng.
“Hắn chịu để ngươi ở trong phủ, mà cả Phong Tranh Quận cho ở nhờ một đêm!”
“Vậy ngươi thật định về nhà nữa ?” Tống Ly hỏi.
Đến cổng phủ, Lục Diễn tức đến phịch xuống đất:
“Hắn một ngày nhận tử, một ngày ! Ta đây đến khi nào chịu nhận thì thôi!”
Hai gã tán tu trông cửa cảnh cũng chỉ lắc đầu. Tống Ly tin bao lâu, nên chỉ : “Ta đây.”
Lục Diễn bóng nàng, há miệng vài , thôi. Dù cũng là cùng đường Phong Tranh Quận… nàng thật sự thèm quan tâm chút nào ?
Đột nhiên, Tống Ly dừng bước, đầu : “ , tối nay ngươi ngủ ở ?”
Theo phỏng đoán của nàng, tất cả khách điếm trong quận sớm nhận lệnh, chắc chắn sẽ cho Lục Diễn thuê phòng.
Hắn gãi đầu một lát đáp: “Không cần lo, chỗ .”
…
Đêm xuống, trăng treo ngọn liễu. Dưới gầm cầu ở Phong Tranh Quận, một bóng đen đang lén lút mò tới.
Hắn khom lưng, ngó .
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Không ngờ Lục Diễn ngày ngủ gầm cầu… tuyệt đối thể để ai thấy…”
Lục Diễn khẽ lầm bầm, đang định tìm một chỗ mát mẻ để tạm thì đột nhiên giẫm trúng thứ gì đó. Thứ đó còn kêu “A!” một tiếng.
Hắn giật nảy , vội bật , lập tức rút kiếm từ giới chỉ.
“Cái… cái gì?!”
Một tia hàn quang lóe lên gầm cầu, sát khí lạnh lẽo tràn . Mà nguồn của sát khí chính là một thanh bảo kiếm đúc từ huyền thiết thượng đẳng. Đặt bên thanh kiếm , thanh kiếm cầm trong tay chẳng khác nào đồ chơi.
Ban đầu còn tưởng gặp tán tu , nhưng kỹ … cầm huyền thiết bảo kiếm chút quen mắt.
Tóc cao đuôi ngựa, đeo mặt nạ, y phục đen. Chẳng là Tiêu Vân Hàn, gã cho thuê bản ?
Rõ ràng Tiêu Vân Hàn cũng nhận . Hai một cái, đồng thời… thu kiếm về.
“Ngươi… ngươi cũng ngủ ở đây?”
“Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-tu-tien-ta-luyen-dan-chi-de-nuoi-con/chuong-5-gap-lai-nhau-duoi-gam-cau.html.]
“Vì ?”
“Nghèo.”
“…”
“Ngươi vẫn tìm chỗ ở?”
“ .”
“…”
“Ngươi ngủ tiếp , qua bên .”
Trong gầm cầu, hai to mắt , sự ngượng ngập lan đầy khí. Lục Diễn gãi đầu, cố mở lời: “Vừa kiếm của ngươi… tệ. Ngươi là kiếm tu ?”
Tiêu Vân Hàn gật đầu.
“Thảo nào… thảo nào nghèo như thế…”
Không gian tĩnh lặng tới mức tiếng quạ kêu.
Qua một lúc, dù ngượng ngùng, Lục Diễn vẫn thấy buồn ngủ. đêm hè oi bức, cứ chợp mắt chút nóng đ.á.n.h thức. Mà Tiêu Vân Hàn vẫn ngủ.
Chợt Lục Diễn nghĩ tới điều gì đó, mắt sáng lên:
“ , thuê ngươi hai mươi khối linh thạch, thời hạn còn hết đúng ?”
“Ừ.”
Lục Diễn vui mừng, móc một cái quạt, nhét tay Tiêu Vân Hàn:
“Đến, quạt gió cho .”
Tiêu Vân Hàn lập tức cảm thấy điềm . Và thế là gầm cầu, quạt gió cho Lục Diễn suốt một đêm.
…
Đêm , Tống Ly tĩnh tọa ôn quá trình dẫn khí nhập thể để tu luyện.
Linh khí trong phủ của Tinh Vũ Đạo Nhân nồng đậm lạ thường. Nhờ sự chuyên chú của , Tống Ly nhanh chóng nắm bắt phương pháp hấp nạp linh khí.
Sau đó nàng thức trắng để “Đan Dược Sơ Biên” và “Nhập Môn Luyện Đan”. Bởi d.ư.ợ.c liệu hạn, nàng luyện Bế Cốc Đan nhất thể để bán giá cao.
Trong “Đan Dược Sơ Biên” ghi rõ, đan d.ư.ợ.c trong tu chân giới chia thành chín phẩm. Phẩm cấp càng cao, giá trị càng lớn. Phẩm cấp quyết định bởi d.ư.ợ.c liệu, độ khó luyện chế và hiệu quả cuối cùng.
Mỗi phẩm chia thành hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm. Hạ phẩm tạp chất nhiều, hiệu quả kém; trung phẩm phổ biến nhất; thượng phẩm thì cực kỳ trân quý.
dù là thượng phẩm đan, cũng thể sạch tạp chất. Vì mới câu: t.h.u.ố.c ba phần độc, đan d.ư.ợ.c tất sinh đan độc.
Đan độc khác với tạp chất, là điều tu sĩ quan tâm nhất. Tích tụ quá nhiều sẽ tổn hại thể, sinh đủ loại phản phệ, nặng thì mất mạng.
Đan độc thể đến từ d.ư.ợ.c liệu lẫn quá trình luyện chế. Thứ vượt hẳn ba phẩm thông thường còn một loại: Cực Phẩm Đan.
Cực phẩm đan tạp chất, độc đan, chỉ lợi mà hại. Khi luyện thường dẫn động đan kiếp, thiên lôi tẩy luyện, tự mang một phần đạo vận, thể giúp tu sĩ lĩnh ngộ đạo pháp, hiệu quả kỳ diệu khó lường.
nếu vượt nổi đan kiếp, chỉ đan hủy mà ngay cả đan sư cũng thể mất mạng.
Bởi thế, cực phẩm đan trong tu chân giới gần như tồn tại.
Còn về Bế Cốc Đan loại đan d.ư.ợ.c đặc biệt, nguyên liệu chỉ d.ư.ợ.c thảo phàm tục, công dụng duy nhất là no bụng. Vì tính phẩm cấp; so với nhất phẩm đan còn kém hơn một bậc.