Cơ Hoài Dã mặc thêm áo dậy, đêm lạnh lẽo, thấy lạnh chút nào.
Cơ Hoài Dã ánh trăng, trong lòng cảm thấy cô đơn.
Còn chút cam lòng và phẫn uất.
Đồng thời, Khương Dao cũng trằn trọc ngủ .
Nàng luôn nghĩ tới Cơ Hoài Dã, nghĩ đang gì.
Ban ngày nàng tức giận, thể ngủ ?
Khương Dao cảm thấy thật kỳ lạ, giận, nhưng sợ tức giận quá mức.
Lúc Khương Dao xem phim ngôn tình thì cảm thấy nam nữ chính quá kiêu, thật sự nghĩ tới chính cũng trở nên như .
Khương Dao ngủ , giường ngoài cửa sổ, hôm nay ánh trăng thật tròn.
...
Hôm .
Mạc Hồi thấy Cơ Hoài Dã liền giật .
Truy rằng đại nhân lạnh lùng nhưng làn da đen.
Cho nên hôm qua ngủ thì vệt đen mắt liền chút rõ ràng.
TBC
Chẳng lẽ là vì chuyện của Khương cô nương nên cả một đêm ngủ?
“Đại nhân, ngài thích Khương cô nương như thế, vì cho Khương cô nương ? Ngài nỗi khổ tâm, lẽ Khương cô nương sẽ hiểu cho ngài thì ?”
Mạc Hồi nhịn mà .
Chuyện quả thật là trong nhà tỏ, ngoài ngõ tường, thông tuệ như đại nhân tại đối với chuyện tình cảm thì mù mờ?
Cơ Hoài Dã mím môi .
Bởi vì đứa bé lòng cảm thấy băn khoăn.
Không tìm đứa bé cho trong lòng cảm thấy bất an.
nghĩ tới Dao Dao thể ở bên con mọt sách là kiềm chế .
Cơ Hoài Dã hạ quyết tâm, ánh mắt trở lên kiên định.
Hắn sửa sang quần áo và tóc tai cửa.
Mới đến cửa liền thấy một phụ nhân dẫn theo một đứa bé đó, ngó nghiêng xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-271.html.]
“Ngươi tìm ai?” Cơ Hoài Dã hỏi.
Phụ nhân Cơ Hoài Dã sợ hãi, đứa nhỏ cũng nép lưng nàng .
“Xin hỏi là Cơ đại nhân ?” Phụ nhân hỏi.
Cơ Hoài Dã gật đầu, đôi mắt quét qua phụ nhân và đứa nhỏ .
“Cơ đại nhân, ngài còn nhớ ?” Phụ nhân hỏi với vẻ mong chờ.
Cơ Hoài Dã cau mày .
Phụ nhân tỏ buồn bã: “Ngài quên ... nhưng cũng là chuyện bình thường, ngày đó tối như thế, ngài cũng thấy rõ mặt của . Vào 5 năm …”
Phụ nhân kéo đứa nhỏ phía : “Đồng nhi, mau gọi cha!”
...
Cùng lúc đó.
Ở kinh thành cách huyện Lục Thủy ngàn dặm.
Trong một căn viện xa hoa, một mỹ phụ trung niên đang quạt nhẹ.
Một bóng dáng vội vàng phòng, đóng cửa.
“Chủ nhân, chuyện mà ngài dặn dò sắp xếp thỏa, tìm cặp con , chắc hẳn lúc tìm tới đó ”.
Phụ nhân mỉm , , Trạng Nguyên lang kinh tài tuyệt diễm sẽ ở trong tầm kiểm soát của bà .
.....
Cơ Hoài Dã để con phụ nhân ở nhà , mà sắp xếp cho họ ở căn nhà thuê bên cạnh.
Dù phụ nhân cố gắng tạo điều kiện cho đứa nhỏ thiết với Cơ Hoài Dã.
đứa nhỏ sự sợ hãi vô hình đối với Cơ Hoài Dã, nên mạnh mẽ đẩy tới mặt thì cũng bày dáng vẻ nơm nớp lo sợ.
Cơ Hoài Dã tỏ mật nhưng cũng hung dữ với đứa bé, chỉ thỉnh thoảng nghiêm túc nó, cố gắng liên hệ hình ảnh đứa trẻ với thiếu niên trong trí nhớ từng đ.â.m kiếm n.g.ự.c .
Thiếu niên đó cả đầy sát khí, ánh mắt lạnh băng, giống như từ núi xác biển m.á.u mà đến. Rõ ràng trải qua nhiều khổ cực và tra tấn. đứa trẻ mặt quá non nớt, rụt rè, khó thể liên hệ với hình ảnh đó.
Sau khi sắp xếp thỏa cho con phụ nhân xong thì Cơ Hoài Dã liền về nhà, lệnh cho Mạc Hồi điều tra kỹ lưỡng về họ.
Chuyện chút kỳ lạ, bảo Mạc Hồi lặng lẽ điều tra nên ít chuyện đang tìm đứa nhỏ ...
Đương nhiên cũng loại trừ khả năng là do phụ nhân nhớ rõ mặt nên tìm đến. vẫn điều tra chuyện một cách kỹ càng.
Vốn dĩ Cơ Hoài Dã định tìm Khương Dao, nhưng chuyện xen ngang liền từ bỏ tâm tư đó.