Tiểu Điềm Bảo chớp đôi mắt to, buồn bã, đáng thương.
“A Dã thúc thúc phu nhân khác ?” Cô bé hỏi với giọng buồn rầu.
Trình lão thái vội đến ôm lấy cô bé dỗ dành: “Đừng nghĩ đến A Dã thúc thúc nữa, là ..”.
Dù Trình lão thái dỗ dành thế nào thì trong lòng tiểu Điềm Bảo vẫn thấy buồn bã, cũng còn hoạt bát như .
Cẩu Nhi thấy buồn liền đến dỗ dành.
“Ca ca, tìm A Dã thúc thúc”. Tiểu Điềm Bảo rầu rĩ .
Cẩu Nhi Điềm Bảo thích A Dã thúc thúc nhất, vốn dĩ quá để ý, nhưng dạo Cơ Hoài Dã thường xuyên tới nhà nên cũng ấn tượng hơn với .
Thấy đáng thương như liền gật đầu.
“Chúng tìm A Dã thúc thúc”.
Cẩu Nhi và tiểu Điềm Bảo mang theo con khỉ nhỏ, qua con hẻm nhỏ đến phố khác.
Chu Đoan thấy hai đứa nhỏ thì cũng theo.
Hai đứa nhỏ nắm tay dọc theo phố.
Lúc , một đứa bé trai đột nhiên chạy đến chắn đường hai .
“Con khỉ là của các ngươi ?” Đứa bé trai ngẩng cằm lên chỉ con khỉ nhỏ, một cách kiêu ngạo: “Cho chơi một chút ”.
Con khỉ nhỏ theo Điềm Bảo và Cẩu Nhi lâu , giống như của hai đứa bé .
Dùng từ chơi như đương nhiên liền chọc giận hai đứa nhỏ.
Cẩu Nhi chắn ở mặt khỉ nhỏ và Điềm Bảo: “Con khỉ nhỏ là bạn của , cho ngươi ”.
Cả hai đều là nam hài bốn, năm tuổi, đặc biệt là tính cách của đứa bé trai chút bá đạo, liền đẩy Cẩu Nhi.
Kết quả đẩy mà chính còn ngã lăn đất.
Đứa bé trai ngã đau nên lập tức lớn.
“Ngươi dám đánh ! Cha là huyện thái gia!” Đứa bé trai lớn tiếng .
Đứa bé trai là con của Đường Đại Nữu, khi còn nhỏ, vì cha nên thường xuyên bắt nạt, chút tự ti.
Sau khi tới huyện Lục Thủy liền thường xuyên nịnh bợ con họ, còn đứa bé chạy đến lấy lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-276.html.]
Đều học cái nhanh, từ một đứa bé tính cách tự ti chuyển sang kiêu ngạo chỉ mất mấy ngày.
Đứa bé lớn.
Mặt Cẩu Nhi lạnh lùng biểu cảm.
Còn Tiểu Điềm Bảo thì chằm chằm đứa nhỏ , cha là huyện thái gia, chính là nhi tử của A Dã thúc thúc trong miệng của mấy bà cố nội ?
Tiểu Điềm Bảo mà trong lòng bỗng dưng sinh sự ghen ghét.
A Dã thúc thúc chính là cướp !
Tiếng của đứa bé rốt cuộc cũng khiến nhà của chú ý.
Đường Đại Nữu từ trong nhà , thấy con đất thì vội vàng bế lên.
“Tiểu bảo, chứ? Có chỗ nào đau ?”
Đứa bé thấy dựa dẫm liền to hơn.
“Nương, đánh con, con đau quá!” Đứa bé ôm m.ô.n.g lớn.
“Ta đánh, rõ ràng là đẩy ”. Cẩu Nhi dùng giọng trẻ con , gương mặt nhỏ nhăn chặt .
TBC
“Đứa nhỏ , ngươi đánh thì thì thôi , còn khác đẩy ngươi hả?” Đường Đại Nữu lạnh mặt .
Đường Đại Nữu cưng chiều nhi tử, chỉ cần đụng tới chuyện của nhi tử liền mất lý trí.
“Thật sự là do đẩy, thấy rõ”. Chu Đoan tới chắn mặt hai đứa trẻ.
Đường Đại Nữu ôm con lòng, lùi hai bước.
lúc , cửa phòng đối diện mở , Cơ Hoài Dã từ bên trong .
Đường Đại Nữu như tìm chỗ dựa, vội trốn phía Cơ Hoài Dã, đáng thương tố cáo:
“Đại nhân, Tiểu Bảo... Tiểu Bảo đẩy ngã, bọn họ còn là do Tiểu Bảo tay ..”.
Mặt Cẩu Nhi đỏ bừng, mặt Điềm Bảo thì trông vẻ ấm ức.
Nghĩ đến việc cái tên đáng ghét đó là nhi tử của A Dã thúc thúc, cô bé liền tự hỏi liệu A Dã thúc thúc bảo vệ cho ?
A Dã thúc thúc luôn đối xử với cô bé.
bây giờ chỉ vì một đứa trẻ đáng ghét mà A Dã thúc thúc sẽ trách mắng cô bé ?
Điềm Bảo cảm thấy buồn, mắt đỏ hoe.