Cô bé nghĩ, nếu A Dã thúc thúc tin cô bé mà tin đứa trẻ đáng ghét thì cô bé sẽ bao giờ để ý đến A Dã thúc thúc nữa.
Cơ Hoài Dã thoáng qua Đường Tiểu Bảo.
Đường Tiểu Bảo vẫn còn sợ nên liền nín , khịt mũi.
Đường Đại Nữu vội vàng lau nước mắt cho nhi tử.
"Tiểu Bảo, đừng . Nương dạy con nhường nhịn. Chúng là cô nhi quả phụ, thể gì ngoài chuyện nhường nhịn khác. Đó là đạo lý mà”.
Lời của nàng vẻ hợp lý, khiến cảm thấy hai con bọn họ thật đáng thương.
Nàng lén sắc mặt của Cơ Hoài Dã, thấy vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đang nghĩ gì.
Đường Đại Nữu cảm thấy mất mát rõ lý do.
Thời gian qua nam nhân sắp xếp chỗ ở cho hai con nàng , còn tìm hầu hạ bọn họ, thoạt vẻ đối xử với bọn họ .
nàng luôn cảm thấy giữa bọn họ cách, nàng thể đoán suy nghĩ của , cũng thể tiến trong lòng .
Thật đây là kết quả mà nàng mơ ước.
mà con thường bao giờ hài lòng với hiện tại mà vẫn luôn nhiều hơn.
Đặc biệt là gặp một nam nhân xuất sắc như , nếu nàng thật sự thể ở bên đến già thì mấy?
Đường Đại Nữu cúi mắt che giấu hy vọng xa vời trong lòng.
"Tiểu Bảo, Cẩu Nhi đẩy ngươi ?" Cơ Hoài Dã lạnh lùng hỏi.
"Phải..”. Đường Tiểu Bảo sợ hãi, cúi đầu, lúng túng .
"Nam tử hán đỉnh thiên lập địa, thể dối”. Cơ Hoài Dã lạnh lùng .
Đường Tiểu Bảo chột cúi đầu xuống, sự giãy giụa cuối cùng.
Trong lòng Đường Đại Nữu cảm thấy vô cùng ấm ức, tại Cơ đại nhân cho rằng nhi tử của nàng dối?
Nàng hai đứa trẻ , chính là con của nữ nhân tên Khương Dao , với nàng rằng Cơ đại nhân đối xử với Khương Dao khác biệt, dặn nàng cẩn thận với Khương Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-277.html.]
Hiện tại quả nhiên như thế, Cơ đại nhân theo bản năng liền tin tưởng con của Khương Dao, mà tin nhi tử của nàng ...
Đường Đại Nữu đè sự chua xót xuống, với Đường Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo, con hãy thật, thể dối. Đã quên nương dạy con thế nào ?"
Cuối cùng Đường Tiểu Bảo cũng thừa nhận: "Là con, con đẩy. con ngã đau quá..”.
"Tại ngươi đẩy ?" Cơ Hoài Dã an ủi mà tiếp tục hỏi.
TBC
"Cậu con khỉ nhỏ”. Cẩu Nhi lập tức : "Con khỉ nhỏ là bạn của cháu và Điềm Bảo chứ đồ chơi”.
"Quân tử đương hành đoan nghiêm, thể đoạt lấy thứ khác yêu thích. Đường Tiểu Bảo, ngươi hiểu ?" Cơ Hoài Dã nghiêm túc .
Đường Tiểu Bảo ấm ức gật đầu.
"Cơ đại nhân, là của dạy con ..”. Đường Đại Nữu cúi đầu : "Tiểu Bảo, mau xin ”.
Đường Tiểu Bảo ấm ức xin .
Đường Đại Nữu chào Cơ Hoài Dã xong liền dắt Đường Tiểu Bảo về sân.
"Nương, cha thích con ?"
"Tiểu Bảo, con ở với cha lâu nên tình cảm sâu, chờ khi nào tình cảm sâu đậm thì cha sẽ bảo vệ con. chuyện là của con..”.
Hai con nhỏ với , nhưng vẫn truyền tai Cơ Hoài Dã, dường như cố ý cho .
"A Dã thúc thúc~" Điềm Bảo vui vẻ gọi.
Dù A Dã thúc thúc nhi tử cô bé buồn, nhưng A Dã thúc thúc vẫn về phía cô bé, oan uổng ca ca.
Trong lòng cô bé liền còn thấy quá buồn nữa.
Cơ Hoài Dã hai đứa trẻ, ánh mắt dịu dàng hơn nhiều, nắm tay hai đứa trẻ dẫn chúng sân.
"A Dã thúc thúc, gần đây ngươi đến thăm chúng cháu? Cháu nhớ thúc”.
"A Dã thúc thúc, thật sự phu nhân ? Nếu như phu nhân thì thể thành với nương..”.
"A Dã thúc thúc, đứa trẻ đáng ghét đó thật sự là con của ? Trông chẳng giống chút nào”.