Hắn ném cửa rạng sáng, khi trời chỉ rạng sáng, phố hẻm ai qua .
theo thời gian, sợ qua thấy bộ dạng của , đặc biệt là nữ tử.
Mỗi thấy tiếng bước chân, với là một sự tra tấn lớn.
Hắn gục ngã, chịu thua Khương Dao, tỏ vẻ dám chạy trốn nữa.
Khương Dao mới mang trở phòng chứa củi.
Hắn thực sự gì, đây vẫn là nữ nhân ? Đây là yêu ma mới đúng!
Khương Dao để trong tâm lý một bóng ma sâu đậm, khiến dám chạy trốn.
TBC
Đồng thời, chuyện xảy ở Khương gia đều truyền tới tai Cơ Hoài Dã.
“Lục phó thống lĩnh ở kinh thành ?”
Cơ Hoài Dã nhớ chuyện đời , tìm kiếm liên hệ giữa Lục phó thống lĩnh và từng gặp trong quá khứ.
Nhớ một lúc lâu cũng ấn tượng gì.
Xem nhân vật quan trọng.
Ít nhất khi kinh thì danh tiếng của cũng nổi bật.
Hóa nọ là hoàng thành vệ.
Hoàng thành vệ đến huyện Lục Thủy để tìm một đứa trẻ bốn, năm tuổi.
Hắn cảm thấy chuyện thể tách rời khỏi Hoa Mai phu nhân.
Người bà tìm chính là đứa con ruột của ?
“Mạc Hồi, chú ý tìm đứa trẻ nam bớt hình quả lê chân”.
“Vâng”. Mạc Hồi đáp.
“Cơ đại nhân…” Ngoài cửa vang lên tiếng Đường Đại Nữu.
Sắc mặt Cơ Hoài Dã lập tức đổi, trở lên lạnh lùng, vui.
Gần đây Đường Đại Nữu từ cẩn thận, chặt chẽ trở nên kiêu ngạo hơn nhiều.
Nàng nghiễm nhiên tự coi thành nữ chủ nhân của viện .
Vào mà chào hỏi, trực tiếp tiến .
Thái độ đối với Mạc Hồi cũng như đối xử với hạ nhân.
Mạc Hồi cảm thấy bất mãn trong lòng, nhưng cũng đại nhân cố ý phủng sát nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-282.html.]
Hiện tại nàng càng bay cao thì tương lai sẽ rơi càng đau.
Cơ Hoài Dã mở cửa , sát khí mặt biến mất, vẻ mặt trở nên bình thường.
“Cơ đại nhân, nấu ít canh gà cho ngài bồi bổ. Mỗi ngày ngài bận rộn công việc quá vất vả”. Đường Đại Nữu .
Hiện tại, cuộc sống của nàng chỉ xoay quanh Cơ Hoài Dã.
Trên thực tế, chỉ cần bắt nam nhân thì cả đời nàng sẽ còn lo gì nữa.
Vốn dĩ nàng chỉ là một nữ tử nhà nông, nếu thật sự thể trở thành phu nhân của Trạng Nguyên…
Đường Đại Nữu nghĩ đến đó mà lòng tràn đầy vui sướng.
Nàng càng thêm ân cần với Cơ Hoài Dã hơn.
Cơ Hoài Dã nhận bát canh gà nhưng vẫn uống.
“Đại nhân, ngài nếm thử xem, hương vị tệ . Tiểu bảo thích, đều con giống cha…”
Đường Đại Nữu từng sách, học một câu liền vội vàng đem dùng.
Cơ Hoài Dã cau mày, chút vui, nhưng chợt lóe qua biến mất.
Nghĩ rằng Đường Đại Nữu còn ích nên mới uống hết bát canh gà.
Đường Đại Nữu còn , định gọi Mạc Hồi tiến rửa chén để nàng cơ hội ở với Cơ đại nhân.
“Ngươi , và Mạc Hồi việc cần bàn”.
Cơ Hoài Dã , lúc Đường Đại Nữu mới miễn cưỡng rời .
Mạc Hồi theo, trong lòng đầy khinh bỉ.
Hắn là hầu của đại nhân, cả đời chỉ nguyện trung thành với đại nhân, ai cũng thể sai khiến .
Khương cô nương mới thật sự là đáng yêu.
Bị một kẻ phận chiếm mất chỗ bên cạnh đại nhân, khiến đại nhân nghẹn khuất, cũng nghẹn khuất theo.
Mạc Hồi tiếp tục kể chuyện xảy ở Khương gia, kể cả việc Khương Dao lột sạch quần áo và ném đường.
“Ha ha ha, gì cũng là hoàng thành vệ, thể chịu nổi sự sỉ nhục như . Thủ đoạn của Khương cô nương tuy vẻ hạ lưu, nhưng tác dụng thì thuộc hàng thượng thừa. Hiện giờ hoàng thành vệ lời Khương cô nương răm rắp”.
Lúc Mạc Hồi nhắc tới Khương Dao thì thái độ giống như nhắc tới nhà .
Dù trong lòng , Khương cô nương là đặc biệt đáng yêu.
Cẩu Nhi và Điềm Bảo cũng đáng yêu, nếu hai đứa nhỏ là con của đại nhân thì mấy.
Mạc Hồi tưởng tượng một cách vô căn cứ.
Đột nhiên nghĩ đến một chuyện