“Thúc chắc chắn là cha cháu ?” Khương Dao thể hỏi .
“Dáng vóc và khuôn mặt giống, nhưng cũng thể là trùng hợp. Dù còn giống cha cháu hơn cả tam thúc của cháu”. Ngưu Đại Sơn .
Ông thật sự dám chắc chắn. Trên thế giới giống là điều thể tránh khỏi. Ông đuổi theo để hỏi rõ ràng nên thể xác nhận .
Khương Dao nghĩ rằng cha nàng mất tích. Dù rằng khả năng ông qua đời là khá cao, nhưng nếu t.h.i t.h.ể thì vẫn khả năng ông còn sống.
Nàng càng nghĩ càng kích động, thể cha nàng vẫn còn sống. Nếu khả năng còn sống, thì tìm.
Khương Dao về đến nhà liền báo tin cho , ai nấy đều ngẩn .
Cẩu Nhi và Điềm Bảo là phản ứng mạnh mẽ nhất.
Trước đây, lúc tin ông ngoại mất tích thì hai đứa nhỏ liền thiếu chút nữa mù cả mắt luôn. Ông ngoại luôn yêu thương bọn chúng, mỗi khi ông về nhà đều ôm hai đứa nhỏ luyến tiếc nỡ buông tay.
Hai đứa nhỏ cái gì thì chỉ cần một câu là ông ngoại sẽ .
Khi bọn chúng sinh bệnh, chỉ cần ông ngoại ở nhà thì sẽ luôn bầu bạn bên cạnh hai đứa nhóc.
Khi ông ngoại còn, hai đứa mất nhiều thời gian mới chấp nhận sự thật .
“Chúng nhanh chóng tìm ông ngoại!” Cẩu Nhi kích động, bước chân nhỏ bé chạy ngoài.
Điềm Bảo bước theo dấu chân của ca ca, cũng cùng.
Phía còn một con khỉ nhỏ theo.
Khương Dao kéo hai đứa trẻ : “Đi tìm? Huyện Lục Thủy huyện lớn như , tìm một giống như mò kim đáy bể ”.
Hai đứa trẻ đầy sốt ruột, hận thể lập tức tìm ông ngoại.
“Yên tâm, cứ để nương lo. Nương nhất định sẽ tìm ”. Khương Dao .
Chỉ cần cha nàng còn sống, dù đào ba thước đất thì nàng cũng sẽ tìm .
“Các con đừng chạy lung tung, nếu sẽ lạc, nương tìm các con. Cứ theo nương chỉ huy là ”. Khương Dao nhẹ nhàng vỗ trán hai đứa trẻ .
Lúc hai đứa trẻ mới chịu dừng .
Buổi tối, Khương Dao giường lăn qua lộn mà ngủ . Trong đầu nàng hiện lên nhiều hình ảnh lạ lẫm.
Một ký ức xa lạ.
Khi còn nhỏ, cảm giác cả nóng bừng, một nam nhân cao lớn ôm lòng.
“Con đừng , sẽ sớm qua thôi”. Giọng vụng về và lo lắng của một nam nhân.
TBC
Lớn hơn một chút, khi nàng năm sáu tuổi, nam nhân cao lớn đó vẫn luôn âu yếm, dùng cái tay thô ráp buộc tóc cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-295.html.]
“Con ngoan, đừng nhúc nhích, sẽ sớm qua thôi”. Người nam nhân an ủi.
Trán của ông thấm đẫm mồ hôi.
Việc buộc tóc đối với ông còn khó khăn hơn nhiều so với việc săn.
Cuối cùng búi tóc thành, tuy nhiên hình dạng của nó vẻ lắm.
Hán tử thở phào nhẹ nhõm, lớn: “Tốt !”
ngay đó, biểu cảm của ông cứng nhắc .
Búi tóc bỗng nhiên rơi xuống, khiến bé gái xinh lập tức trở lên bù xù.
Tiểu cô nương chu miệng lên, hán tử vội vàng dỗ dành.
Hình ảnh tiếp theo là cảnh tiểu cô nương trưởng thành, trở thành một thiếu nữ.
Hán tử cầm theo một con gà về.
“Nữ nhi, cha mua gà cho con, để con bồi bổ”.
Tất cả những cảnh tượng hiện lên trong đầu Khương Dao.
Cuối cùng, hình ảnh dừng ở khuôn mặt của hán tử.
Khương Dao cảm thấy quen thuộc.
Theo lý thì những ký ức lẽ là của nguyên chủ.
Trước đây, khi nhớ những ký ức thì Khương Dao cũng cảm thấy giống như là trải nghiệm của nguyên chủ.
Có lúc cảm thấy như là tình cảm còn sót của nguyên chủ.
khi nhớ , cảm giác như là trải nghiệm của chính nàng.
Hán tử đó giống như là cha thật sự của nàng .
Cảm giác kỳ lạ.
Dù thế nào, nếu thể tìm cha nàng thì một năm qua của nàng cũng coi như viên mãn.
Khương Dao lăn qua lộn giường, mãi đến khi mặt trời mọc mới ngủ .
Khương Dao ngủ bao lâu thì tỉnh dậy.
Thực , cả nhà đều ngủ ngon.
đều vẻ tươi tắn.