Trước đây, Khương Quảng Hổ từng danh tiếng của vị huyện lệnh nên báo quan để cầu cứu. những kẻ giám sát chặt chẽ, một khi phát hiện thì những bên ngoài thôn và mấy đứa nhỏ đều sẽ chết.
Ông ngờ mặt chính là huyện lệnh. Chỉ huyện lệnh mới thể cứu Thôn Hắc Thạch.
“Khương thúc, đến lúc đó thúc chỉ cần dẫn đường cứu những vô tội là ”. Cơ Hoài Dã .
Khương Quảng Hổ gật đầu: “Chuyện cứ giao cho !”
Ba trốn đáy giếng, chờ đợi thời gian trôi qua.
Trên thực tế thì hành động của Cơ Hoài Dã nguy hiểm.
Thôn Hắc Thạch chỉ Trình gia mà còn do phu nhân Hoa Mai phái tới.
Bộ khúc của đánh hạ cái thôn để cứu vô tội thì khó khăn.
Cả đêm, Cơ Hoài Dã hầu như ngủ, dựa miêu tả của Khương Quảng Hổ về tình cảnh của quặng mà tính toán cách giảm bớt thương vong.
Hôm , việc điều tra trong thôn càng nghiêm ngặt hơn.
Bọn họ ở đáy giếng, thấy tiếng bước chân tới gần...
“Này, tìm kỹ nhà . Cả cái giếng cũng lục soát luôn”. Một giọng vang lên.
Cơ Hoài Dã dậy, chuẩn sẵn sàng.
Chỉ một lát , một tiến đến bên cạnh giếng, cúi đầu xuống.
Ban ngày ánh sáng nên thể dễ dàng thấy đáy giếng, mắt trợn tròn lên định kêu lên.
Ngay lập tức, một sợi dây thừng tròng cổ nhanh chóng kéo xuống .
Khương Dao tay nhanh chóng, giải quyết nọ.
Cơ Hoài Dã mượn lực từ dây thừng để khỏi giếng.
Bên ngoài, tiếng đánh và tiếng kêu đau đớn vang lên.
Khương Dao đỡ Khương Quảng Hổ dậy: “Cha, chúng ngoài”.
Khương Quảng Hổ trọng thương nên sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn gật đầu.
Khương Dao leo , nhanh chóng ném một sợi dây thừng xuống.
Khương Quảng Hổ nắm chặt dây thừng, cắn răng, dựa theo lực dây thừng mà leo lên.
Mặc dù đau đớn nhưng ông vẫn kiên trì leo lên, sợ liên lụy tới Khương Dao và Cơ Hoài Dã.
Khoảng cách ngắn ngủi, nhưng Khương Quảng Hổ toát mồ hôi lạnh, gân xanh nổi lên mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-308.html.]
Cuối cùng, ông tới miệng giếng, một bàn tay chạm mép giếng thì một bàn tay khác kéo lên.
Bàn tay đó là của Cơ Hoài Dã.
Khương Quảng Hổ : “Cảm ơn”.
Nhìn xung quanh, ông thấy vài đất. Những là giám sát ở quặng, ông nhận bọn họ.
Hầu hết của Trình gia đều là giám sát, nhưng cũng chắc bọn họ thực sự là của Trình gia. Có lẽ cái gọi là Trình gia chỉ là một vỏ bọc.
Những kẻ giám sát nhiều việc ác, tay dính m.á.u của ít .
Cơ Hoài Dã ném những đó đáy giếng.
“Nơi lộ, chúng đổi chỗ trốn”. Cơ Hoài Dã .
Tình thế ở thôn Hắc Thạch nghiêm trọng hơn vài ngày , khắp nơi đều điều tra.
Có vài gương mặt lạ xuất hiện, đây là do Khương Quảng Hổ .
Cơ Hoài Dã nghi ngờ Hoa Mai phu nhân phái tới...
Dù Khương Quảng Hổ suốt ngày ở trong quặng, nhưng đôi khi vẫn ngoài nên ông quen thuộc với thôn Hắc Thạch hơn Cơ Hoài Dã và Khương Dao.
Ông chỉ cho bọn họ một chỗ quen thuộc.
Ba trốn trong một hang động.
Khương Dao lo lắng vết thương chảy m.á.u trán cha.
TBC
“Cha, để con xử lý vết thương cho ..”. Khương Dao , định tháo băng .
Khương Quảng Hổ ngây ngô: “Thật , chỉ là vết thương nhỏ”.
Khương Dao nhíu mày: “Vết thương rách , là nhỏ chứ?”
Bị quở trách, Khương Quảng Hổ càng ngốc nghếch hơn.
“Nhìn thì đáng sợ, thật đau chút nào”.
Khương Dao rắc thuốc cầm m.á.u lên vết thương.
Khương Quảng Hổ kêu lên ‘tê’ một tiếng, rõ ràng đau.
Khương Dao : “Còn là đau”.
“Lúc nãy là do phản ứng kịp, ngươi nữa, chắc chắn sẽ kêu”. Khương Quảng Hổ nghiêm mặt, chuẩn tinh thần.
Khương Dao chọc .