Nữ Thần Y Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Xui Xẻo - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:07:29
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ cũng thể ở thôn Hắc Thạch mãi .

ngày thứ mười, bọn họ liền chuẩn xuống núi.

Vài phiên khiêng Khương Quảng Hổ xuống núi ông thấy ngượng ngùng, nhưng Khương Dao thuyết phục thì ông mới chịu yên.

"Cha, Điềm Bảo và Cẩu Nhi đều đang chờ cha về đó" Khương Dao .

Đã một thời gian dài gặp hai đứa nhỏ nên Khương Dao nhớ chúng.

Mặt dù Khương Quảng Hổ nhớ rõ chuyện, nhưng rằng nha đầu một cặp trai gái.

Nha đầu kể rằng hai đứa nhỏ đáng yêu, hơn nữa chúng nhớ ông, hôm nào cũng nhắc về ông.

Lần chúng còn theo Khương Dao để tìm ông.

Nghe trái tim của Khương Quảng Hổ mềm nhũn.

Ông cũng sinh lòng tò mò và mong chờ gặp hai đứa nhỏ .

Khương Dao cha , mong rằng khi ông gặp hai đứa nhỏ thì ông sẽ nhớ một chút chuyện của quá khứ.

Đoàn bôn ba, dọc theo đường xảy nguy hiểm gì, tới ngày thứ năm thì cuối cùng cũng về tới huyện Lục Thủy.

Trước cửa nhà Khương gia.

Hai đứa nhỏ xổm ở ngoài cửa, nghển cổ đầu ngõ.

Chu Đoan bậc thềm, hai đứa nhỏ mà lòng thở dài.

Từ ngày Khương Dao rời , hai đứa nhỏ còn tâm trí chơi đùa, mỗi ngày đều ngóng trông nàng trở về.

Ngày qua ngày khác, hơn nửa tháng trôi qua, hai đứa nhỏ càng ngày càng thấy nhớ nhung và lo lắng.

“Đoan thúc, mẫu của cháu chắc chắn sẽ bình an trở về chứ?”

Cẩu Nhi thường xuyên hỏi bằng giọng trẻ con.

Chu Đoan mà đau lòng, vội an ủi: “Mẫu cháu là ai chứ, cháu thấy mẫu của cháu đánh , là giỏi. Người tai họa thường sống lâu, mẫu cháu là tai họa, chắc chắn sẽ bình an vô sự”.

Nghe , hai đứa nhỏ khúc khích, nhưng Cẩu Nhi nhỏ giọng cãi : “Mẫu cháu tai họa”.

, mẫu cháu là tổ tông, ai nàng cả”.

Lần , hai đứa nhỏ mới yên tâm.

Ngày qua ngày, Chu Đoan cũng thấy lo lắng, mong Khương Dao nhanh chóng trở về.

Ngày hôm nay, từ sáng đến tối vẫn thấy ai về, vẻ hôm nay khó mà trở .

Chu Đoan định đưa hai đứa nhỏ nhà.

Đột nhiên, một con khỉ nhỏ từ tường nhảy xuống.

Nó rơi xuống bên cạnh Điềm Bảo, kêu lên hai tiếng.

Điềm Bảo mở to đôi mắt xinh , tràn đầy vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-314.html.]

“Mẫu trở về!”

Điềm Bảo vui mừng reo lên, hai đứa nhỏ hẹn mà cùng chạy đầu ngõ.

Như hai con thỏ con.

Chu Đoan suýt chút nữa kịp chạy theo.

Khi hai đứa nhỏ chạy đến đầu phố, liền thấy một nhóm đang về phía .

Trong đó cả mẫu của chúng!

“Mẫu !” Hai đứa nhỏ vui vẻ kêu lên.

Khương Dao vẫn luôn để ý đến Khương Quảng Hổ.

Trong thời gian dù bọn họ chậm, cha nàng vẫn luôn , cần nghỉ ngơi lâu.

rõ ràng ông yếu , sắc mặt trắng bệch.

Nghe thấy tiếng gọi của hai đứa nhỏ, Khương Dao lập tức ngẩng đầu lên.

Trong chớp mắt, hai đứa nhỏ chạy đến ôm lấy chân nàng.

“Mẫu !”

Mắt hai đứa nhỏ đỏ hoe, sắp .

“Mẫu bẩn lắm!” Khương Dao .

Chân nàng đầy bùn, dơ dáy như tượng đất.

Hai đứa nhỏ hề chê, vẫn ôm chặt.

TBC

Khương Dao cũng ôm lấy hai đứa nhỏ.

Khương Quảng Hổ ngẩng đầu, hai đứa nhỏ.

từng gặp nhưng dọc đường Khương Quảng Hổ luôn nhớ đến hai đứa bé.

Cẩu Nhi và Điềm Bảo cũng ông ngẩn ngơ.

“Ông ngoại..”. Giọng hai đứa bé run rẩy.

Nếu vì ông thương nặng thì hai đứa chạy ào lòng ông .

“Được , về nhà chuyện tiếp”. Khương Dao .

Sau đó nắm tay hai đứa nhỏ nhà.

Ánh mắt hai đứa nhỏ rời khỏi Khương Quảng Hổ, Khương Quảng Hổ cũng chúng chằm chằm, cảm giác như nhớ điều gì đó, nhưng thể nắm bắt.

Đoàn nhanh chóng trở về nhà họ Khương.

Tiền Chiêu Đệ vội vàng dọn dẹp một phòng cho Khương Quảng Hổ.

Khương Quảng Hổ mệt mỏi chặng đường dài, dơ bẩn vết thương nhiễm trùng.

Loading...