Chu Đoan xung phong nhận việc lau và thuốc giúp Khương Quảng Hổ.
Khương Quảng Hổ cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn.
Khương Dao cũng tắm rửa ăn cơm tối.
Hai đứa nhỏ vẫn luôn ở trong phòng Khương Quảng Hổ.
Điềm Bảo ngoan ngoãn yên, còn Cẩu Nhi thì liên tục ngừng.
“Ông ngoại, chúng cháu nhớ ông”.
“Khi ông xảy chuyện thì cháu còn tin, tìm ông mà ”.
Khương Dao đến, chút bất đắc dĩ.
“Ông ngoại của con chắc con phiền c.h.ế.t mất thôi”.
Cẩu Nhi vẻ vô cùng tội nghiệp.
Khương Quảng Hổ lập tức : “Phiền gì chứ, thích chuyện với , Cẩu Nhi vui mà”.
Cẩu Nhi lập tức tươi.
“Hiện tại chỗ dựa , lời mẫu nữa”. Khương Dao trêu chọc.
“Con mẫu , Cẩu Nhi ngoan, mẫu gì thì con cũng ”.
“Điềm Bảo cũng lời mẫu ”.
Hai đứa nhỏ vội vàng tỏ lòng trung thành.
Khương Dao cảm thấy ấm lòng: “Được , đừng nữa, để ông ngoại nghỉ ngơi, ngày mai đến”.
Khương Dao dắt hai đứa nhỏ khỏi phòng.
Sau khi rửa mặt, hai đứa nhỏ quấn lấy Khương Dao.
Buổi tối, ba con ngủ chung.
Hai đứa nhỏ, mỗi đứa một bên, gắt gao dựa sát nàng.
Mùa đông lạnh giá, chúng giống như hai cái lò sưởi nhỏ.
Sáng hôm , hai đứa nhỏ dậy sớm, tìm Khương Quảng Hổ.
Khương Quảng Hổ mơ thấy nhiều giấc mộng, đều về hai đứa nhỏ, ông mơ hồ nhớ nhiều thứ.
Chỉ là ông mơ thấy gì về nha đầu Khương Dao , cũng thể nhớ nổi.
Nàng như biến mất trong ký ức của ông .
Hai đứa nhỏ bầu bạn với Khương Quảng Hổ, cho những ngày dưỡng thương đau đớn và buồn chán của ông trở nên thú vị hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-315.html.]
Khương Dao ba ông cháu quây quần bên , khỏi mỉm .
Hai ngày , Cơ Hoài Dã đến thăm Khương Quảng Hổ.
Hắn mang theo một xe đầy đồ, đủ loại thuốc bổ, như thể dọn hết nhà kho tới đây .
Cơ Hoài Dã đến đây nghĩa là chuyện ở thôn Hắc Thạch xử lý xong.
“Các thôn dân ? Mỏ vàng thế nào?” Khương Dao hỏi.
Cơ Hoài Dã tính tình của nàng, tuy ngoài mặt lạnh lùng nhưng thực quan tâm đến thôn dân.
Cơ Hoài Dã liền kể chuyện một cách nghiêm túc.
Hắn chọn một chỗ ở mới cho các thôn dân dời đến.
Thôn dân thôn Hắc Thạch nguồn nước ở nơi đó vấn đề nên mới dẫn đến nhiều bệnh như thế, vì con cái nên bọn họ đều đồng ý dời nơi khác sống.
một già luyến tiếc quê quán nên chịu dời .
Còn về mỏ vàng, Cơ Hoài Dã kiểm soát nó.
Hắn sẽ sắp xếp khai thác.
TBC
Mỏ vàng thể giúp phu nhân Hoa Mai trở lên giàu giờ trong tay Cơ Hoài Dã.
“Mỏ vàng tuy , nhưng mà mang ngọc tội”. Khương Dao .
“Dao Dao, nàng đừng lo, đều tính toán cả”. Cơ Hoài Dã .
Đời , nhiều mạo hiểm nên cuối cùng mới tới bước .
Hắn sợ mạo hiểm.
đời , sẽ cẩn thận hơn.
Đời , màng sống chết.
Đời , càng quý trọng mạng sống hơn.
Nghe Cơ Hoài Dã , Khương Dao cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng tin Cơ Hoài Dã sẽ .
Đời , Cơ Hoài Dã bại tay phu nhân Hoa Mai.
Lần sống một đời, thắng ván cờ chắc chắn sẽ là Cơ Hoài Dã.
“Tìm hiểu nguồn gốc, còn phát hiện nơi phu nhân Hoa Mai giấu vàng đào lúc , liền sắp xếp một đám ‘sơn phỉ’ cướp hết vàng đó về”. Cơ Hoài Dã .
Con việc thích để lối thoát.
Đặc biệt là với phu nhân Hoa Mai.