Nữ Thần Y Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Xui Xẻo - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:07:33
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu một chiếc xe lăn như thời hiện đại thì mấy.

Nghĩ đến xe lăn, mắt Khương Dao lập tức sáng lên.

Ở cổ đại cũng những thợ mộc tài hoa, họ cũng thể xe lăn.

Khương Dao là thuộc phái hành động, nghĩ đến liền bắt tay vẽ ngay.

Cẩu Nhi tò mò gần.

“Nương, nương đang vẽ cái gì ?” Cẩu Nhi hỏi bằng giọng trẻ con.

“Nương đang vẽ xe lăn để ông ngoại thể lên, chúng thể đẩy ông phơi nắng”. Khương Dao đáp.

Mắt Cẩu Nhi lập tức sáng lên, tuy ông ngoại nhưng chắc chắn ở trong phòng mãi buồn chán, xe lăn thì quá!

Khương Dao dựa ký ức mà nghiêm túc vẽ bản thiết kế.

Cẩu Nhi chống cằm, mặt căng tròn, nghiêm túc .

Khương Dao tốn nhiều công sức mới thành bản vẽ.

Cẩu Nhi còn háo hức hơn Khương Dao: “Nương, chúng mau tìm thợ mộc thôi”.

Khương Dao mang hai đứa nhỏ cửa, tìm thợ mộc.

Khương Dao hỏi thăm một chút, liền ở huyện Lục Thủy mấy thợ mộc giỏi.

Khương Dao lượt tìm đến từng nhà, nhưng các thợ mộc đều lắc đầu từ chối.

Khương Dao dần cảm thấy thất vọng.

Chẳng lẽ cả huyện Lục Thủy thợ mộc nào thể xe lăn ?

Khương Dao dẫn hai đứa nhỏ đến đầu một con phố cũ.

Ba con dừng một căn nhà cũ kỹ, gõ cửa.

Đây chính là hy vọng cuối cùng của bọn họ.

Có thể vị thợ mộc già sẽ...

Khương Dao gõ cửa, một lúc lâu cửa mới mở .

Người mở cửa là một thiếu nữ 15-16 tuổi.

“Chúng tìm Trương sư phó”. Khương Dao : “Muốn nhờ ông chế tạo một vật”.

TBC

Khương Dao rõ ý định của .

Thiếu nữ cau mày: “ ông nội đang bệnh, thể xuống giường ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-318.html.]

Khương Dao lập tức thất vọng, tia hy vọng cuối cùng cũng tan biến.

“Khụ khụ khụ.”.. Từ trong phòng vọng lên tiếng ho khan.

“Nha đầu.”.. Một giọng già nua từ trong vọng .

Thiếu nữ vội vàng chạy , chỉ chốc lát trở .

“Ông nội hỏi các chế tạo cái gì?”

Khương Dao đưa bản vẽ cho thiếu nữ: “Đưa cho ông nội của ngươi thử xem”.

Thiếu nữ cầm bản vẽ trong.

Chỉ chốc lát , từ trong phòng vang lên giọng đầy phấn khích.

“Thật tinh xảo! Quả là tinh xảo!”

Không lâu , một ông lão tóc hoa râm 50-60 tuổi từ trong .

Ông tinh thần khá , thiếu nữ ông mà ngạc nhiên, vội vàng đến đỡ.

Ánh mắt ông lão dừng ở Khương Dao: “Vị phu nhân , bản vẽ là của ngươi ?”

Khương Dao gật đầu: “Cha thương, một chiếc xe lăn để tiện cho ông di chuyển”.

“Xe lăn, tên đấy. Phu nhân, việc cứ giao cho ”. Ông lão vỗ n.g.ự.c .

Đôi mắt của Khương Dao sáng lên, ý ông lão là ông thể xe lăn ?

“Ông nội, ngài đừng, sức khỏe của ngài.”.. Thiếu nữ nhíu mày .

Ông lão vỗ tay thiếu nữ: “Nha đầu, đời ông nội con từng chế tạo thứ tinh xảo như , nếu thì cả đời sẽ tiếc nuối. Nếu thể thì cuộc đời coi như uổng”.

Khương Dao thế mà lòng xúc động.

Đây mới là thợ thủ công chân chính.

Họ vì danh, vì lợi, mà chỉ đơn thuần theo đuổi sự mỹ trong tay nghề.

Chế tạo những đồ vật tinh xảo là niềm say mê của họ.

“Nếu thể giúp phu nhân việc thì phu nhân thể đáp ứng một yêu cầu của ?” Ông lão đột nhiên .

“Sư phụ già, ngài ”.

“Ta và cháu gái sống nương tựa , nếu mệnh hệ gì thì mong phu nhân chăm sóc cho cháu gái ...”

Khương Dao kịp thì gì thiếu nữ lên tiếng, mặt lạnh, vui.

“Ông nội, ngài gì, ngài nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi!” Thiếu nữ vội .

“Sống lâu trăm tuổi chỉ là lời chúc phúc thôi. Còn ai mà chết? Ông thấu , cháu đừng bận tâm quá”. Ông lão , Khương Dao: “Phu nhân, ngươi thể...”

Loading...