Cơ Hoài Dã nghiêm chỉnh, lộ khí chất lạnh lùng nghiêm túc.
Hắn thấy Khương Dao, tức khắc lộ một nụ , xua tan khí chất lạnh lùng sinh sẵn .
“Dao Dao” Cơ Hoài Dã ôn nhu gọi.
“Đang bận ?” Khương Dao hỏi.
Cơ Hoài Dã lắc đầu: “Ngồi ”
Khương Dao cũng khách sáo, trực tiếp xuống.
Cơ Hoài Dã rót cho nàng một ly .
Khương Dao thẳng một đường tới đây, trong lòng cứ cảm giác bất an, nàng uống một ngụm đè nén cảm xúc bất an xuống.
Khương Dao cũng vòng vo, trực tiếp thẳng vấn đề, kể đúng sự thật những lời Cô Trường Khanh với nàng.
“Chuyện cũng , bảo Mạc Hồi tra xét” Cơ Hoài Dã .
Cơ Hoài Dã - vị quan phụ mẫu của huyện Lục Thủy đúng là xứng chức.
Bá tánh xảy chuyện, đều hết.
mà sinh ở thời đại , dù thông tuệ nhưng kiến thức cũng giới hạn.
Khương Dao một nữa về mức độ nghiêm trọng của căn bệnh .
Sắc mặt của Cơ Hoài Dã lập tức trở nên nghiêm túc.
“Mạc Hồi……” Mày nhăn chặt .
Khi phái Mạc Hồi vẫn nghĩ tới căn bệnh nghiêm trọng đến thế, thậm chí còn thể lây nhiễm qua đường hô hấp!
Chỉ dặn Mạc Hồi hạn chế tiếp xúc, bảo vệ bản an .
Chuyến của Mạc Hồi nguy !
Trong lòng Khương Dao cũng thấy lo lắng, nếu Mạc Hồi cẩn thận lây bệnh……
Trong đầu nàng hiện lên dáng vẻ của thanh niên mặt luôn mang theo nụ .
“Căn bệnh nghiêm trọng như thế, cần nhanh chóng ngăn chặn, nếu hậu quả dám tưởng tượng” Cơ Hoài Dã .
Cơ Hoài Dã xong, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.
“Đại nhân!” Là giọng của Mạc Hồi.
Cơ Hoài Dã tiến lên, liền Khương Dao kéo .
Trên tình cảm thì bọn họ đều nhin thấy Mạc Hồi bình yên vô sự.
lý trí, thể tiếp xúc với Mạc Hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-329.html.]
Tốt nhất là Mạc Hồi bình an cả.
mà, cũng thể chắc chắn Mạc Hồi lây bệnh.
TBC
Nếu Mạc Hồi nhiễm bệnh, bản tiếp xúc với Mạc Hồi, sẽ càng nhiều ngã xuống….
Cơ Hoài Dã là quan phụ mẫu huyện Lục Thủy, một khi ngã xuống thì hậu quả dám tưởng tượng.
Cơ Hoài Dã mím môi, nhanh chóng đưa quyết định.
“Mạc Hồi, ngươi ở cửa, đừng ” Cơ Hoài Dã .
“Vâng, đại nhân” Mạc Hồi khó hiểu, nhưng vẫn theo chỉ thị, ngoan ngoãn ở cửa.
Khương Dao và Cơ Hoài Dã liếc mắt một cái.
Hắn cần tình hình loại bệnh để sắp xếp tiếp.
“Mạc Hồi, mắt ngươi về chỗ ở của , tránh tất cả , đợi tới tìm ngươi” Cơ Hoài Dã .
“Vâng, đại nhân”
Mạc Hồi ngoan ngoãn rời .
Khương Dao kiêng dè Cơ Hoài Dã, trực tiếp lấy khẩu trang từ trong kho hàng .
Cơ Hoài Dã chứng kiến từ trống rỗng bỗng dưng xuất hiện một thứ đồ.
Ở thời hiện đại thì giống như là biến hóa ma thuật .
“Đeo cái hẵng tìm Mạc Hồi, đừng tiếp xúc với ” Khương Dao .
Tâm trạng Cơ Hoài Dã nặng nề gật đầu.
Cuối cùng thì Khương Dao vẫn quyết định cùng Cơ Hoài Dã gặp Mạc Hồi.
Mạc Hồi đổi một bộ quần áo khác, quần áo cầm giặt mà trực tiếp đem đốt.
Hiển nhiên, cũng ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề.
Khi Khương Dao đưa khẩu trang cho , Mạc Hồi liền tự động đeo .
“Đại nhân, bệnh đậu mùa ……”
“Tính lây bệnh cao hơn tưởng tượng của chúng nhiều. Mạc Hồi, ngươi tiếp xúc với những bệnh đó ?”
Mạc Hồi nghĩ , sắc mặt chút trắng bệch: “Có một đứa nhỏ xuất hiện hạt đậu, ôm nó tới phòng khám, lúc rửa tay, quần áo cũng đổi……”
Mạc Hồi khỏi lui về phía một chút, cách Khương Dao cùng Cơ Hoài Dã xa hơn một chút.
Sắc mặt của Khương Dao cùng Cơ Hoài Dã cũng trở nên vô cùng khó coi.
Khương Dao Cơ Hoài Dã, mặt mũi của vốn dĩ lạnh lùng nên bình thường sự đổi. Khương Dao hiểu , thấy nhíu mày thì hiển nhiên là đang lo lắng cho Mạc Hồi.