"Lão sư…… vẫn khỏe”. Cơ Hoài Dã : “Cảm nhiễm phong hàn, dưỡng một thời gian là sẽ khỏe thôi”.
Khương Dao chút kinh ngạc.
Nếu mà cảm nhiễm phong hàn, vì bệnh nặng để Cơ Hoài Dã vội vã trở về thăm ông ?
Nàng nghiêng đầu, hiểu liền tiếp tục hỏi: “Lão gia tử vấn đề gì là chuyện , vì cau mày?”
Cơ Hoài Dã lắc đầu: “Không nhíu mày”.
Khương Dao cảm thấy trong lòng Cơ Hoài Dã đang cất giấu chuyện cho .
mà mười mấy ngày đường nên Khương Dao chút mệt mỏi.
Vừa nghỉ ngơi là vì gặp Cơ Hoài Dã.
Hiện giờ thấy , lão gia tử còn khỏe mạnh, vướng bận trong lòng cũng buông xuống, cũng chút buồn ngủ nên lười nhác mà ngáp một cái.
Cơ Hoài Dã vươn tay, sờ đầu nàng: “Trở về ngủ ”.
Khương Dao gật đầu.
Nàng khẽ thở dài một , nếu mà hai bọn họ thành thì , thể ở cùng một chỗ.
Hiện tại phu thê, còn phân nơi ở của nam khách và nữ khách.
Ôi, lễ giáo phong kiến đang c.h.ế.t .
Khương Dao lười biếng mà trở về phòng ngủ.
Giường đệm ở Đoạn phủ tồi, thoải mái.
Khương Dao xuống, nhanh chìm giấc ngủ.
Lần ngủ ngủ tới ngày thứ hai.
Khương Dao ngủ đến khi mặt trời lên cao, rửa mặt xong thì tìm Cơ Hoài Dã.
Lúc nàng chờ ở cửa mà nhảy lên tường vây, xuống.
Khương Dao đột nhiên cảm thấy giống như ‘ghé đầu tường chờ hồng hạnh’, mà Cơ Hoài Dã chính là đóa hồng hạnh .
Khương Dao nghĩ thế, chính chọc .
mà, nhanh nàng nổi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-356.html.]
Bởi vì nàng thấy trong viện xuất hiện một hình bóng quen thuộc.
Thế nhưng là Đoạn tiểu thư.
Lúc nha với rằng Cơ Hoài Dã ở trong khu nhà dành cho khách nam, nàng thể , vì hiện tại Đoạn tiểu thư thể ?
Đoạn tiểu thư chỉ tới mà trong tay còn bưng thêm canh.
“A Dã ca ca, nấu canh cho ”.
Cơ Hoài Dã đẩy cửa , nàng .
Đoạn tiểu thư lập tức lộ vẻ thẹn thùng, đôi mắt nên để ở chỗ nào.
“Đoạn tiểu thư, hiện tại ăn uống, xin nhận tâm ý , còn canh thì ngươi mang về ”.
Giọng điệu của Cơ Hoài Dã khá , nhưng mà ý từ chối thì rõ ràng.
“Cơ công tử, tiểu thư của chúng tốn thời gian lâu để nấu, trời sáng dậy , ngài thể đạp hỏng như ?” Giọng của nha phẫn .
TBC
Lúc , Khương Dao nhảy xuống từ tường vây.
“ , đúng thật là Đoạn tiểu thư ý ……” Khương Dao kéo dài giọng .
Đoạn tiểu thư thấy Khương Dao thì dường như chút hổ thẹn, đôi mắt rũ xuống.
Mà nha lộ vẻ kinh ngạc, nghĩ tới nàng sẽ chuyện giúp tiểu thư.
“Nếu Hoài Dã ăn uống gì, thì cứ để uống canh , nếm thử tay nghề của Đoạn tiểu thư một chút, cũng coi như cô phụ lòng của Đoạn tiểu thư”.
Khương Dao dứt lời, nha đầu liền ngẩn , nghĩ tới nàng như .
“Dựa cái gì mà cho ngươi uống? Đây là tiểu thư nhà vất vả nấu……” nha chút tức giận .
Đoạn tiểu thư lôi kéo tay áo nha , đó đưa canh cho Khương Dao vội vàng xoay rời .
Khương Dao cầm canh , mở cái nắp , lập tức ngửi một mùi hương xông trong mũi.
“Tay nghề của Đoạn tiểu thư tồi……” Khương Dao kéo dài giọng , ánh mắt dừng ở Cơ Hoài Dã.
“Dao Dao, nàng đừng hiểu lầm……” Cơ Hoài Dã giải thích.
Khương Dao ngắt lời : “A Dã, hôm qua và Đoạn thái phó trò chuyện lâu như , đến tột cùng là cái gì? Có ông đồng ý cho chúng thành đúng ?”
Ngày hôm qua Khương Dao còn nghĩ thông suốt, nhưng hôm nay trùng hợp thấy Đoạn tiểu thư tới cửa thì đột nhiên nghĩ thông suốt.
Hành động của Đoạn thái phó, chính là cho bọn họ thành ?