Chắc chắn là Đoạn thái phó ghét bỏ , cảm thấy xứng với Cơ Hoài Dã, cho nên mới dùng phương thức giả bệnh để gọi Cơ Hoài Dã về kinh.
Cơ Hoài Dã cùng Đoạn thái phó chuyện xong, chắc chắn đoán ý đồ của đối phương.
Sở dĩ cho , một là sợ tổn thương, hai là và Đoạn thái phó đều là cận của . Chuyện đến nước , cũng và Đoạn thái phó kết thù.
Khương Dao cảm thấy Cơ Hoài Dã như đang kẹp giữa vợ và đẻ, vô cùng khó xử.
Xem vấn đề chồng nàng dâu vẫn luôn tồn tại từ thời cổ đại đến thời hiện đại.
Nhân tài kiệt xuất giống như Cơ Hoài Dã cũng sẽ chuyện cho bối rối.
Khương Dao cảm thấy khó chịu, nàng cảm thấy xứng với Cơ Hoài Dã. Đoạn thái phó cảm thấy xứng với , tuyệt đối vấn đề của , mà là Đoạn thái phó mắt tròng.
“Dao Dao, nàng cần để ý tới chuyện , sẽ giải quyết”. Cơ Hoài Dã .
“Giải quyết như thế nào?” Khương Dao hiếu kỳ .
“Đưa nàng về huyện Lục Thủy thành ”. Cơ Hoài Dã quả quyết.
“Nếu là như thế thì giữa và Đoạn thái phó sẽ nảy sinh kẽ hở, trong kinh cũng cảm thấy vong ân phụ nghĩa, vì một nữ nhân mà quan tâm tới tình nghĩa thầy trò”.
Khương Dao xưa vô cùng trọng tình. Nếu loại chuyện là sẽ chọc cột sống.
“Không ngại”. Cơ Hoài Dã thong thả .
Thấy Cơ Hoài Dã đối xử với như , Khương Dao càng đành lòng để rơi cảnh bất nhân bất nghĩa.
Còn chỉ là một thái phó , nàng cũng tin thể giải quyết.
Hôm .
Khương Dao liền tìm Đoạn thái phó.
Đoạn bá bẩm báo, khi trở thì chau mày.
“Khương cô nương, lão gia thể ông suy yếu nên thể gặp khách”.
Khương Dao , đây chỉ là một cái cớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-357.html.]
Chính là gặp mà thôi.
Cụ ông mắt tròng còn cố chấp.
TBC
Khương Dao đang cân nhắc một biện pháp khác thì Đoạn bá tiến lên .
“Giờ Tỵ mỗi ngày lão gia sẽ sân tưới nước cho đỗ quyên”. Đoạn bá lén .
Khương Dao lập tức lộ một nụ , đây là Đoạn bá đang chỉ chiêu cho .
“Đoạn bá, đỗ quyên điều gì đặc biệt , ví dụ như là Đoạn phu nhân thích……”
“Không, chỉ đơn giản là lão gia thích thôi”. Đoạn bá tiết lộ tất cả tin tức mà cho Khương Dao.
Ông như , thật cũng vì Khương Dao.
Mà là vì Cơ Hoài Dã. Ông Hoài Dã thích vị Khương cô nương .
Vì lão gia thích nên Hoài Dã kẹp ở bên trong khó xử.
Ông cảm thấy Khương cô nương cũng khá , lão gia chính là quá cố chấp mới chịu gặp.
Nói chừng thấy nàng thì sẽ đổi thành kiến.
Khương Dao căn cứ tình báo của Đoạn bá, đến giờ Tỵ thì sân.
Đứng ở những chậu hoa đỗ quyên, quả nhiên thấy một ông cụ đang cong lưng cắt nhành hoa cho đỗ quyên.
Khương Dao chậm rãi đến: “Hoa nở tồi”.
“ , là lão phu dùng tâm tư để nuôi dưỡng đấy”. Đoạn thái phó , đột nhiên về phía Khương Dao: “Ngươi là nha trong phủ ? Sao lão phu từng gặp ngươi?”
“Thái phó gặp qua là quên , thấy qua thì tất nhiên là ”. Khương Dao .
Đoạn thái phó nàng khen đến lâng lâng: “Đương nhiên là trí nhớ của lão phu cực . Trước khi sách, xem mấy chục mới thể nhớ , nhưng chỉ xem hai là . Nếu mà lão phu gặp qua ngươi thì chắc chắn là sẽ quên !”
“Vừa qua thông minh”.
“Tiểu cô nương ánh mắt thật ”. Đoạn thái phó khen ngợi, nàng càng ngày càng thuận mắt: “Rốt cuộc ngươi là cô nương nhà ai? Nhìn qua quần áo nhà ngươi thể thấy là tiểu thư nhà nào ? Tới tìm Dung nhi ? Là bạn của Dung nhi ?”