Đoạn thái phó thiện hỏi, dáng vẻ như khăng khăng giới thiệu đối tượng cho Khương Dao.
thật là ông cái ý tưởng .
Ông tìm một cô nương cho Hoài Dã.
Phải là nữ tử danh môn thế gia ở kinh thành mới .
Hoài Dã thích Dung nhi, ông liền tìm kiếm khác.
Cô nương mắt cũng tồi.
Đã là bạn của Dung nhi thì chắc chắn là nữ tử danh môn thế gia.
Khương Dao tán gẫu với ông một hồi mới phận thật sự của bản .
Mặt Đoạn thái phó lập tức đỏ lên.
Đây…… Đây là đối tượng mà Hoài Dã thành ?
“Thân thể của Đoạn thái phó tồi, ốm đau giường mà còn thể sân tưới hoa cho đỗ quyên”. Khương Dao cố ý .
Sắc mặt của Đoạn thái phó càng đỏ.
Ông là xem trọng mặt mũi, dối vạch trần, khiến cho ông hận thể tìm cái khe đất mà chui đó.
Đoạn thái phó rầm rì hai tiếng, để ý tới nàng, mà tưới hoa cho đỗ quyên.
Ông bình tĩnh nghĩ, chắc chắn là nha đầu tới để tạo quan hệ với ông .
Muốn đồng ý cho hôn sự của nàng với Hoài Dã.
Ông sẽ mắc lừa !
“Trồng đỗ quyên thật sai, để thuốc là nhất, hoa, lá, rễ đều thể thuốc, khỏi ho, hạn chế suyễn……”
“……”
Đoạn thái phó trừng mắt Khương Dao: “Ngươi lấy đỗ quyên mà lão phu vất vả trồng để thuốc ? là phí phạm của trời!”
“Đoạn thái phó, lời của đúng ”. Khương Dao : “Hoa trồng thế nào thì dù cũng sẽ khô héo, nhưng nếu mà thuốc thì thể cứu . Cái gọi là cứu một mạng hơn xây bảy tòa tháp. Cứu mạng chính là đại công đức. Ông trồng mà cho thuốc thì mới là phí phạm của trời”.
Khương Dao đĩnh đạc .
Đoạn thái phó:…… Giống như còn đạo lý?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-358.html.]
“Lại trồng thêm một thời gian , càng để thuốc”.
Khương Dao lưu những lời xoay rời .
Để Đoạn thái phó đang sửng sốt.
Vốn dĩ Đoạn thái phó cho rằng nha đầu tới đây là lấy lòng .
Kết quả mà đảo mắt một cái cầm hoa đỗ quyên của thuốc?
Sao giống lẽ thường chút nào?!
Một thời gian kế tiếp, Đoạn thái phó thường xuyên gặp Khương Dao.
Vốn dĩ ông chút ốm yếu, nhưng mà mỗi gặp Khương Dao thì đều tức giận.
Ngược càng tức giận thì càng tinh thần.
Ông thấy Khương Dao, nhưng mà dường như Khương Dao giỏi tính toán, mỗi đều tính chuẩn ông sẽ nơi nào.
Cái cho ông khỏi hoài nghi bên cạnh ông .
TBC
Ông dùng ánh mắt nghi ngờ về phía Đoạn bá: “Vì mỗi Khương nha đầu đều lão phu sẽ nơi nào?”
Đoạn bá trầm tư một lát: “Chứng minh lão gia và Khương cô nương duyên?”
Đoạn thái phó buồn một , cảm thấy nô tài già bạn với vài chục năm càng ngày càng chuyện.
Đoạn thái phó giận dỗi.
Bản vất vả trồng đỗ quyên lâu , cuối cùng vẫn Khương Dao hái thuốc.
Cơ Hoài Dã cũng bận rộn.
Lúc Đoạn thái phó bãi quan, hơn nữa Cơ Hoài Dã con rể cho nên đắc tội ít , những đó sôi nổi bỏ đá xuống giếng, khiến cho một cái Trạng Nguyên lang chạy đến huyện Lục Thủy huyện lệnh.
Hiện giờ Đoạn thái phó khôi phục nguyên chức, Cơ Hoài Dã trở về nên còn giống như ngày xưa.
Cho dù là những dẫm một chân lúc lo lắng trả thù, đơn thuần chỉ là leo lên thì đều sôi nổi tới cửa bái kiến.
Đón rước về, mỗi ngày nghỉ.
Phạm vi hoạt động của Khương Dao cũng từ Đoạn phủ mà mở rộng đến khắp kinh thành.
Tuy rằng khi nàng xuyên sách ít kiến thức, nhưng mà dù đây cũng là cổ đại, kinh thành là nơi phồn hoa nhất, vì tất nhiên là nàng khắp nơi một chút để mở rộng thêm kiến thức.